Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 133: Phục Binh (2)

Chương 133: Phục Binh (2)Chương 133: Phục Binh (2)
Bầu trời trong xanh đầy nắng.
Tử Xa đứng ở đầu thuyền, nhìn dòng nước.
Nói thật, hắn cũng không muốn dùng kế sách Ÿ tập kích bất ngờ Đại Lương.: , nhưng hắn không còn lựa chọn nào khác, Túc vương Cơ Nhuận cùng Tuấn Thủy quân đã chặn đường tấn công của bọn hắn, khiến quân Sở không dám tiếp tục tiến lên.
Nếu không dùng đường thủy thoát khỏi cục diện bế tắc này, thì Dương Thành Quân Hùng Thác sẽ khó tiến quân.
Kỳ thực, trong mắt Tử Xa, thành quả trước mắt đã rất tốt, có thêm 2,3 phần 10 lãnh thổ Dĩnh Thủy quận, cộng thêm địa bàn Hùng Thác đã có 4/10 lãnh thổ Dĩnh Thủy quận, nên có thể nói Dĩnh Thủy quận gần như đã thuộc về Hùng Thác.
Vì vậy, Tử Xa đã muốn đề xuất với Hùng Thác, hãy ổn định những thành trì đã chiếm được trước. Dù sao hai quốc gia có quốc lực kém xa nhau.
Đừng nhìn Túc vương đang cố thủ Yên Thủy, đó là vì bây giờ đang trong mùa đông, lương thảo không thể vận chuyển, hơn nữa cũng rất khó kiếm được đồ ăn.
Chờ đến đầu xuân tái chiến xem?
Đến lúc tuyết tan, đại quân có thể vòng qua Yên Thủy đại doanh, tiến thẳng vào lãnh thổ Ngụy quốc, cho dù Yên Thủy đại doanh có vững như thành đồng thì đã sao?
Nếu quân Ngụy còn làm rùa đen rút đầu, thì quân Sở có thể toàn lực tiến lên phía bắc. Chỉ cần quân Sở tấn công mãnh liệt, liền không cần lo lắng chuyện lương thảo, dù sao chiến thuật cắt lương chỉ dùng được khi hai bên giằng co, nếu như quân Sở đánh hạ thành trì rồi thu hết lương thực nơi đó, lấy chiến dưỡng chiến, liên không cần quan tâm đường lương.
Trừ phi quân Sở không thể đánh hạ thành trì, vậy sẽ rơi vào thế khó.
Nhưng khả năng này cực kỳ bé nhỏ, dù sao quân đội Ngụy quốc ít hơn quân Sở. Dưới chiến thuật biển người, trừ phi đối phương nắm được cả thiên thời địa lợi, bằng không, rất ít thành trì có thể chống được bọn hắn.
Nên đợi đến đầu xuân năm sau, khi bọn hắn vượt qua doanh trại Yên Thủy, quân Ngụy phải ra ngoài chiến đấu, đến lúc đó, toà doanh trại kia chỉ là thùng rỗng kêu to. Quân Sở có thể dựa vào ưu thế quân số. Sao không đối phó được 3 vạn quân?
Nhưng đáng tiếc, Hùng Thác cũng không chấp nhận đề nghị, bởi vì hắn đang cạnh tranh vị trí Sở Vương, cần chiếm được thật nhiều lãnh thổ, từ đó giành được ưu ái của Sở Vương và sự ủng hộ của các quý tộc Sở quốc.
Trong hoàn cảnh này, Tử Xa chỉ đành đưa ra đề nghị tập kích Đại Lương.
Ï Chỉ mong mọi chuyện thuận lợi... J
Tử Xa thầm cầu nguyện.
Lúc này, một hộ vệ đằng sau tiến lên hỏi: "tướng quân, ngài đã đứng đây từ sáng sớm, còn chưa dùng cơm. Không bằng đi ăn cơm trước?"
Tử Xa muốn nói Ÿ ta không đói,¡, nhưng cảm thấy bụng đói cồn cào, thế là gật đầu, đi vào khoang thuyền.
Lúc định bước vào, đột nhiên, mũi thuyền có tiếng 'râm', làm cả chiếc thuyền lắc lư.
"Chuyện gì xảy ra?" Tử Xa vừa sợ vừa nghỉ ngờ, dựa vào tấm gỗ, vội vàng hỏi quân Sở đứng gần.
Các binh sĩ nhìn quanh thân tàu. Bỗng nhiên, binh Sở đứng ở mũi tàu la lên: "tướng quân, mũi thuyền bị nứt..."
"Cái gì?" Tử Xa giật mình, phải biết mũi thuyền được gia cố đặc biệt để chống va chạm. Theo lý mà nói, rất khó để nứt.
Tử Xa bước tới, cúi người nhìn xuống mũi thuyền.
Quả nhiên, hắn phát hiện mấy tấm ván của mũi thuyền đã nứt, nhưng may mắn thân thuyền không bị hư hại. "Hô..."
Tử Xa thở phào.
Mặc dù hắn không biết thứ gì đã làm vỡ mấy tấm ván. Nhưng nếu không có mấy tấm ván đó, thì thân thuyên đã bị hư hại.
Thậm chí, nếu bị hư hại nghiêm trọng, thì chỉ có thể từ bỏ chiến thuyền này, để các binh sĩ lên một chiếc khác.
Ngay khi Tử Xa đang cảm thấy may mắn, bỗng nhiên binh sĩ bên cạnh hét lớn: "cẩn thận, cẩn thận cọc gỗ!"
Ï Cọc gỗ? ¡
Tử Xa vô thức ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn thấy mấy cọc gỗ đang trôi nổi, xuôi theo dòng nước.
Hắn híp mắt quan sát, hoảng sợ phát hiện, mấy cọc gỗ là do người tạo ra, phần đầu đã được vót nhọn. "Phanh -!" Một tiếng động lớn, một chiếc cọc gỗ đâm thẳng vào bên trái mũi thuyền. Tử Xa nhìn rõ, một chiếc thuyền bên trái bị đâm thủng, các binh sĩ trên thuyền hoảng loạn hét lên: "thuyền... khoang thuyên bị rò nước, mau: tới, khoang thuyền bị rò nước." F.... Tử Xa nhíu mày nhìn cảnh này, càng lúc càng thấy bất ổn. Đúng lúc này, phía trước có tiếng động lớn, khiến hắn hoảng sợ. Ï Lại có chuyện gì xảy ra?! /I Hắn lo lắng nhìn xung quanh, nhưng không phát hiện chuyện bất thường. Ngay khi hắn chưa hiểu chuyện gì, bỗng nhiên nước sông dâng cao. Một cơn sóng lớn cuôn cuộn dâng tới, mà làm Tử Xa sợ hãi chính là, trong cơn sóng dữ, còn có không ít cọc gỗ.
Ï Ngụy... Chẳng lẽ là người Ngụy làm?!
Tử Xa toát mồ hôi lạnh, hẳn biết cơn sóng trước mặt, cộng thêm vô số cọc gõ, sẽ tạo tính hủy diệt thế nào với hạm đội.
"Chú... Chú ý tránh né cọc gối... Nhanh. Nhanh thông báo cho các chiến thuyền đằng sau."
Nhanh chóng hạ lệnh, Tử Xa cảm thấy cay đắng.
Chú ý tránh né cọc gỗ?
Làm sao để tránh?
Toàn bộ mặt sông đều là cọc gõ, làm sao tránh nổi?
"Phanh +!"
"Phanh phanh phanh -!" Nổ lớn.
Những cọc gỗ bị nước cuốn trôi cắm thẳng vào chiến thuyền quân Sở.
"Không tốt! Khoang thuyền rò nước!"
“Nước vào..."
Quân Sở hoảng loạn gào thét.
"Thuyền... Thuyền, người lái... Người lái?"
Một chiến thuyền bị sóng cuốn ngược lại phía sau.
Một số binh Sở sợ hãi phát hiện chiếc chiến thuyền kia bị sóng cuốn về phía bọn họ.
"Không -!"
"Không muốn -!"
Vô số quân Sở hét lớn, đáng tiếc tiếng hét của họ không thể thay đổi hiện thực. Con thuyền bị cuốn đập mạnh vào ba con thuyền đằng sau, cả con thuyền bị đập tan thành nhiều mảnh, vô số binh Sở hét thảm rơi xuống nước.
Mà ba con thuyền bị đập trúng, khiến người lái không thể khống chế, lại va vào những con thuyền bên cạnh.
"Oanh -'
Hai chiến thuyền đâm sâm vào nhau trong tiếng hét của quân Sở. Ngay sau đó, các mảnh gỗ vỡ tung tóe, nước nhanh chóng tràn vào trong thuyền.
F...J
Tử Xa đứng ở đuôi thuyền, kinh hãi nhìn bi kịch xảy ra.
Sóng mạnh, cuốn hạm đội của bọn hẳn về hạ nguồn, mấy chục chiếc chiến thuyền bị va vào nhau, thuyền hủy người vong. Người Ngụy... Xây đập khi nào? Trữ nước từ bao giờ?
Tử Xa căm hận cắn răng.
Bất kể thế nào, nhưng có một việc chắc chẳn. Đó là kế hoạch tập kích Đại Lương, đã triệt để thất bại.
Bây giờ, thay vì hối hận. Còn không bằng suy nghĩ cách sống sót, cố gắng cứu càng nhiều tính mạng binh Sở.
"Tướng quân, khoang thuyền bị thủng lớn, không thể sửa..."
Một tên binh Sở vội vã tới báo cáo.
Tử Xa thở một hơi dài, dùng ánh mắt cảnh giác nhìn về phía tây.
Hắn nghĩ, nếu người Ngụy đã giăng bây. Tuyệt không chỉ có thủy công, nhất định là có mai phục.
Nghĩ đến đây, hắn cắn răng ra lệnh: "phất cờ hiệu, ra hiệu chiến thuyền phía sau... Chỉ cân bị hỏng thì buộc phải thả neo ở bờ đông, trực tiếp lái thuyền vào bờ, không cần quan tâm thuyền hỏng."
Theo lệnh Tử Xa, những chiến thuyền bị hỏng mượn sức nước lao thẳng vào bờ, mà một số chiến thuyền không bị hư hỏng, vẫn bị nước cuốn trôi về phía hạ nguồn.
"Phanh -"
"phanh phanh -"
Hàng chục chiến thuyền buộc phải dừng ở bờ đông, binh Sở nhanh chóng nhảy xuống thuyền.
Bọn hắn không có chú ý tới, cách bọn họ 2 dặm, có một ky binh mặc giáp kiểu tướng lĩnh, đang cưỡi ngựa, sau lưng hắn, có hơn mười ky binh.
"Hừt"
Hắn nhìn cảnh bên bờ sông, tay trái nắm chặt cương ngựa, tay phải cầm một †ấm Kim Lệnh.
"Giương cờ!" Vị tướng quân này lạnh lùng hạ lệnh.
Đám ky binh sau lưng xuống ngựa, cùng nhau dựng lên một lá cờ, trên lá cờ có thể thấy rõ hai chữ.
Nãng Sơn,
"ôô-ôô~
Tiếng tù và nổi lên, trong khu rừng cách bờ sông không xa, một đội quân Nguy xông ra, trong đó có cả ky binh.
Lúc này, vị tướng quân kia cất tấm Kim Lệnh vào ngực, nhận lấy trường thương từ tay hộ vệ, giục ngựa tiến lên.
"Giết! Một chừa một ail"
Nãng Sơn doanh¡ Đại Tướng Quân Tư Mã An, xuất kích!
Bạn cần đăng nhập để bình luận