Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 758: Thời Đại Mới

Chương 758: Thời Đại MớiChương 758: Thời Đại Mới
Đầu tháng 5, quân Nguy rút lui khỏi Thọ Dĩnh, điểm dừng chân đầu tiên là Tương thành.
Trong cuộc chiến này, quân Ngụy đã tạo nên bất ngờ, vì lúc đến chỉ có 5 vạn bộ binh, đến lúc về, số lượng bộ binh đạt tới gân 20 vạn, số người dân muốn sang Nguy lên tới trăm vạn người.
Chưa từng có đội quân nào càng đánh càng nhiều, mà còn mang đi trăm vạn dân chúng, mà tất cả đều tự nguyện.
Nhưng chẳng biết tại sao, Túc vương không nở nụ cười, ngược lại căng thẳng, ưu sầu.
Thấy được vẻ mặt âu sầu của Túc vương, Mị Khương dò hỏi: "rõ ràng đánh thắng, nhưng tâm trạng của ngươi hình như không tốt?" "Rõ ràng đánh thắng... Sao?" ngôi trên chiến mã, Triệu Hoằng Nhuận lẩm bẩm, rồi hắn lắc đầu, cau mày nói: "thắng lợi kiểu này... khác xa điều ta muốn."
Mị khương mặt không đổi nhìn Triệu Hoằng Nhuận, mỉa mai nói: "ta ngược lại đã quên, ngươi và Tê Vương muốn làm nước Sở vong quốc trong trận chiến này... Thất vọng sao?”
Triệu Hoằng Nhuận cũng không thèm để ý thái độ Mị Khương, dù MỊị Khương nói tồn vong của nước Sở không liên quan đến nàng, nhưng suy cho cùng, nước Sở vân là quê hương của nàng, là đất nước phụ thân nàng muốn bảo vệ, mà hẳn luôn muốn nước Sở vong quốc, Mị Khương khó chịu cũng phải.
"Rất thất vọng." Triệu Hoằng Nhuận không định giấu diếm, cười khổ, lắc đầu nói: "cuộc chiến đầu voi đuôi chuột, chỉ bằng..." Nói đến đây, hắn dừng lại, cũng vì Tê Vương sơ sẩy, một sơ sẩy khiến cuộc chiến buộc phải kết thúc, cũng trả giá bằng mạng sống Tề Vương.
Bất kể vì người đã khuất, hay là vì tôn trọng Tê Vương, hoặc là vì mọi chuyện đã rồi, Triệu Hoằng Nhuận chấm dứt phàn nàn.
Nhìn hắn không hài lòng, Mị Khương có hơi tức giận, bởi vì dưới cái nhìn của nàng, Cơ Nhuận đã cướp không ít thứ từ Sở.
Ï Tên lùn tham lam! ¡
Mi Khương tức giận mắng một câu, nhưng nhìn người bên cạnh cau mày, nàng lại đau lòng.
Tóm lại, tâm tình rất phức tạp.
Lúc này Triệu Hoằng Nhuận không để ý Mị Khương, hắn đang nghĩ một chuyện, một chuyện khiến hẳn hoang mang rất lâu.
Trong cuộc chiến Thọ Dĩnh, cùng mấy cuộc chiến sau đó, quân Sở chống cự bạc nhược, khiến liên quân dễ dàng thắng lợi.
Hắn cảm giác, quân Sở như đang nhường.
Cẩn thận suy nghĩ, quân Sở có lý do gì để nhường?
Ï Chẳng lẽ vì vương thành thất thủ, khiến quân Sở mất đi ý định phản kháng?
Triệu Hoằng Nhuận như thế nào cũng nghĩ không thông chuyện này.
Nhưng điều hắn không hiểu được, vân là Thọ Dĩnh hòa ước được ký kết sau đó.
Triệu Hoằng Nhuận đến giờ vẫn chưa hiểu, rõ ràng quân Sở đã biết Tề Vương chết, nhưng không thừa cơ phản công, ngược lại chủ động cầu hòa.
Ï Vì sao... Vì sao không thừa dịp Tề Vương qua đời, phản công? ,¡
Triệu Hoằng Nhuận thật không nghĩ ra, vì lúc đó, nếu quân Sở liêu mạng, chưa chắc không thể thu phục đất mất.
Nhưng nước Sở không làm như thế, dù biết Tê Vương đã chết, nước Sở vẫn cầu hoà, ký kết "Thọ Dĩnh hòa ước" mà Sở Vương coi là sỉ nhục.
Thọ Dĩnh hòa ước ghi rõ, tất cả đất chiếm được thuộc về liên quân.
Theo 3 bên Tề, Lỗ, Ngụy thảo luận, từ Tương thành đến Trất huyện, Kỳ Huyện, vùng đất ở phía bắc Qua hà, thuộc về nước Lỗ. Mà Chung Ngô, Đông Hải huyện, Hải Châu, Dương Lăng, các thành trì duyên hải, trở thành lãnh thổ Tề quốc. Đồng thời, Tê Lỗ giúp Thiếu Khang giành được lợi ích lớn, trợ giúp Ngô Việt đoạt lại gân hết Hội Kê quận - Hội Kê quận, hay đất Giang Đông, vốn thuộc về dân Ngô Việt.
Mà nước Ngụy cũng lấy được Cố Lăng, Khổ huyện, Đồng Khâu, dù Triệu Hoằng Nhuận không quan tâm lắm.
Mấy thành trì này đều đã bị ky binh càn quét, của cải bị dọn hết, dân chúng cũng đến Thương Thủy huyện, chỉ còn lại đất trống, muốn để làm gì?
Nước Ngụy ở Tam Xuyên quận còn chưa khai khẩn đất hoang, cần gì mấy mảnh thuộc địa? (thuộc địa, vùng không giáp với lãnh thổ. )
Đừng nhìn những thứ này thành trì phảng phất Tề nước Ngụy Tống Địa giáp giới, nhưng nói thật, Triệu Hoằng Nhuận chưa bao giờ đem nước Tống hàng tướng Nam Cung xem như người một nhà.
Vì vậy, trước khi giải quyết Nam Cung, Triệu Hoằng Nhuận không làm gì mấy toà thành này.
Huống chỉ, Triệu Hoằng Nhuận còn chưa phát triển Thương Thủy huyện.
Đương nhiên, ném vài thành trì này cho triều đình, tăng thể diện cho triều đình trong mắt dân chúng cũng không Tồi.
Ngoại trừ cắt đất, nước Sở cũng đồng ý bồi thường, nhiều đến mức Triệu Hoằng Nhuận có cảm giác không đúng: nước Sở vì sao khẳng khái?
Hắn bản năng cảm thấy có âm mưu.
Chỉ tiếc, hắn nghĩ tới nghĩ lui cũng không có đầu mối Nhưng phán đoán của hắn không sai.
Sau khi biết Thọ Dĩnh thất thủ, Cảnh Xá, Hạng Mạt, Hùng Thương và các văn thân võ tướng nước Sở, nhanh chóng tới Hổ Phương.
Vì Sở Vương sau khi mất Thọ Dĩnh đã lui về Hổ Phương.
Trong phủ thành Hổ Phương huyện, Hùng Thương gặp được Hạng Yến, nóng tính túm cổ áo lão tướng quân, vì theo hẳn biết, chính vì Hạng Yến lựa chọn ngu xuẩn, mới để quân Ngụy công phá Thọ Dĩnh, trực tiếp dẫn đến việc liên quân chiếm được vương đô.
Trái lại, Cảnh Xá thận trọng hơn nhiều, vì hắn hoài nghi, Hạng Yến sẽ thật phạm một sai lầm như vậy.
Ngay khi Hùng Thương nghiêm giọng chất vấn Hạng Yến, Sở Vương giải thích nguyên nhân, đồng thời nói cho hai người, bỏ mặc vương đô là ý của hắn, Hạng Yến chỉ nghe lệnh thôi.
Đáp án này, khiến Cảnh Xá và Hùng Thương trợn mắt há mồm.
Bọn hắn không ngờ, Sở Vương cam lòng bỏ ra giá cao như vậy.
Bị công chiếm vương thành trong thời gian trị vì, đối với một quân vương mà nói, là sỉ nhục, sau này chết, cũng khó tránh khỏi mang tiếng ô danh.
Về việc này, Sở Vương có thái độ thờ ơ, có lẽ vì cái chết của Tê Vương.
Hắn cùng Lữ Hi đấu nửa đời người, coi nhau là kẻ địch trong số mệnh, mà Lữ Hi qua đời, hắn cũng coi nhẹ thắng bại.
Cảnh Xá và Hùng Thương nhìn nhau, lúc bọn hẳn hỏi tội Hạng Yến, không ngờ là nguyên nhân này. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cả Cảnh Xá không hòa thuận với Hùng Tư, cũng phải thừa nhận, vị Sở Vương này có lẽ đã đưa ra quyết định sáng suốt nhất trong cuộc đời mình.
"Đã như vậy, cũng không cân phản công." Cảnh Xá xúc động thở dài.
Lúc đến, hắn đã liên lạc quân Sở còn ở gần, chuẩn bị phản công đoạt lại Thọ Dĩnh, nhưng nghe Sở Vương giải thích, hắn đột nhiên có cảm giác, Thọ Dĩnh trong tay liên quân sẽ tốt hơn.
Vì sao?
Vì... Càng dễ kích động quốc dân căm hận liên quân.
Nhưng Sở Vương lại lắc đầu, vì hắn cảm thấy, nếu nước Sở nhường quá nhiều, liên quân nhất định có phát giác.
Điền Đam, Điền Húy, cùng mấy tiểu bối Cơ Chiêu, Cơ Nhuận, đều không phải dạng dễ lừa, vạn nhất bị bọn hắn nhìn thấu, tuy không ảnh hưởng Sở Vương kế hoạch, nhưng cũng tạo thành phiền toái.
Tháng 5, tháng 6, quân Ngụy đang bận rút quân, đồng thời mang đi dân Sở sẵn lòng sang Ngụy, còn Điền Đam thì vào ở Thọ Dĩnh, tu sửa thành trì, giống như định biến Thọ Dĩnh thành một cứ điểm.
Dù sao ai cũng tỉnh tường, nước Tề Dữ Sở Quốc trận chiến này, còn xa xa không có đến lúc kết thúc.
Suy cho cùng, nước Sở cũng bắt đầu hành động.
Đầu tiên, Sở Vương truyền ra tin tức, đổ lỗi cho quý tộc bỏ trốn là nguyên nhân cơ bản dẫn đến sự sụp đổ của Thọ Dĩnh.
Ban đầu, đám quý tộc chỉ nghĩ Sở Vương đang tìm vật tế, nhưng càng ngày càng nhiều quý tộc bị tru sát, gia tài bị sung công, đám quý tộc này dân cảm thấy tình huống không đúng.
Vì nếu muốn tìm vật tế thần, không cần giết nhiều người như vậy.
Các quý tộc cho rằng Sở Vương điên rồi, bọn hắn cảm thấy, đến thời điểm, tuyển ra một người ưu tú trong số các công tử, trở thành tân Sở Vương.
Lật Dương Quân Hùng Thịnh, Cố Lăng Quân Hùng Ngô, bao gồm Dương Thành Quân Hùng Thác, dần trở thành trung tâm mọi thế lực ở Sở lôi kéo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận