Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 180: Ngụy Sở Đình Chiến

Chương 180: Ngụy Sở Đình ChiếnChương 180: Ngụy Sở Đình Chiến
Dưới sự đòi hỏi của Triệu Hoằng Nhuận, Hùng Thác và Hoàng Thân đều không đồng ý dùng tiền để chuộc dân chúng, nhưng để đảm bảo, Triệu Hoằng Nhuận vẫn giả vờ uy hiếp Hùng Thác, còn Hùng Thác vẫn tỏ vẻ dửng dưng.
Nhìn dáng vẻ đắc ý của Hùng Thác, Triệu Hoằng Nhuận cười thầm: chờ ngày sau, khi Dương Thành Quân biết gần như †oàn bộ dân chúng đã rời đi, thì biểu cảm hẳn chắc sẽ rất thú vị.
Sau khi thỏa thuận miệng, hai bên chính thức soạn hiệp ước.
Bản hiệp ước này, sẽ dùng hình thức quốc thư đưa đến tay Sở Vương và Ngụy Vương, coi như đồng ý giảng hòa.
Sau một lúc, Triệu Hoằng Nhuận và Hùng Thác đại diện cho phe Ngụy, Sở, ký kết hiệp ước dưới sự chứng kiến của Bách Lý Bạt.
« Chính Dương hòa ước » có ba điều:
1, nước Sở vô điều kiện ra lệnh Cố Lăng Quân rút lui, trả lại toàn bộ chỗ thành trì chiếm được, nhưng nước Ngụy không được thừa cơ tiến công, sau này cũng không được truy cứu hành vi của Hùng Ngô trong cuộc chiến.
2, nước Sở dùng đặc sản có giá trị 50 vạn lượng, đền bù cho những thiệt hại mà Nguy phải chịu.
3, nước Sở dùng đặc sản giá trị 90 vạn lượng, chuộc 8 tòa huyện thành. Sau khi hiệp ước được ký, hai phe sẽ lần lượt trao đổi, sau khi hoàn tất, đại quân nước Ngụy phải vô điều kiện rút lui, không được ở lại đất Sở với bất kỳ lí do gì.
Sau khi xem kỹ lại, Hoàng Thân lấy ra con dấu và đóng vào hiệp ước, mà Triệu Hoằng Nhuận bởi vì còn chưa xuất các, nên chỉ có danh nghĩa Túc Vương, còn con dấu thì chưa kịp khắc. Cuối cùng, hắn đành lăn tay, ghi xuống phía dưới Ï Ngụy, Cơ Nhuận/..
Bản hiệp ước này, chia ra 2 bản. Một bản cho Triệu Hoằng Nhuận, một bản cho Hoàng Thân, để hai người mang về đưa Vương của mình.
Sau khi ký kết xong, Triệu Hoằng Nhuận lúc này mới nói cho Hùng Thác và Hoàng Thân, hẳn chỉ có quyền bãi binh, không có quyền giảng hòa.
Dù sao phản công nước Sở là do hắn Triệu Hoằng Nhuận đề xuất, nên nước Sở bỏ số tiền lớn để hắn rút quân khỏi lãnh thổ, nước Ngụy cũng chỉ có thể im lặng.
Rốt cuộc Triệu Hoằng Nhuận trả cái rất nhỏ, mà đã lấy được một khoản lớn.
Khoản tiền này, đủ để chỉ trả cho tất cả tổn thất và quân lương trong khoảng thời gian Hùng Thác đưa quân xâm lược, thậm chí còn thừa ra một khoản.
Nhưng Ï giảng hòaj thì khác. Hòa ước là hai phe cùng nhau bỏ qua thù hận, hàn gắn quan hệ, điều này đã vượt khỏi chức quyền của Triệu Hoằng Nhuận, nếu hắn thay phụ vương đưa ra quyết định, thì trong nước sẽ có lời ra tiếng vào.
Lời của hắn khiến Hùng Thác mở to mắt.
Cái gì? Đại Sở ta bỏ ra gân 15 ngàn vạn tiền, cũng chỉ có thể lấy lại thành trì?
Nếu đúng lời ngươi nói, chẳng phải quân Ngụy vẫn có thể tùy thời tấn công đất Sở sao?
Mặc dù Hùng Thác nghĩ rằng, Triệu Hoằng Nhuận sau khi nhận được bồi thường sẽ không dám làm như vậy, dù sao làm như thế chắc chắn sẽ hoàn toàn đắc tội Đại Sở.
Triệu Hoằng Nhuận bình tĩnh giải thích: " bản vương là con trai Ngụy Vương, lần này khởi binh là do ta, nên ta có quyên bãi binh ngưng chiến, nhưng chuyện giảng hòa, liên quan đến quốc sách, không phải bản vương có thể làm chủ"
Ở thời đại này, danh chính ngôn thuận là điều cần thiết, nên nghe xong Triệu Hoằng Nhuận nói, Hoàng Thân cũng không ngạc nhiên, cười nói: "điều này hợp tình hợp lý... Nếu đã vậy, liên theo lời Nhuận Công Tử nói, tách riêng hai việc: bãi binh, giảng hòa ra. Hôm nay, đã ký thỏa thuận bãi binh, ngày sau, Đại Sở sẽ phái sứ thần đi Đại Lương, ký hòa ước với Ngụy Vương."
Hoàng Thân cũng không lo nước Ngụy trở mặt, hoặc Túc Vương làm trái hiệp ước, vì số tiền bồi thường đã vô cùng lớn, nếu nhận được nhiều bồi thường như vậy mà còn không rút, sẽ làm người trong thiên hạ chê cười người Ngụy lòng tham không đáy.
Nhưng mà, vì sao Hoàng Thân khăng khăng muốn giảng hòa với nước Ngụy?
Thật ra hắn muốn ký, không chỉ đơn giản là hòa ước, hắn còn muốn lôi kéo nước Nguy.
Dù sao Tê Ngụy đã liên minh, đây là uy hiếp cực lớn với Sở, mà Tê Sở có thù, cho dù nước Sở có chịu thua, thì Tề Vương cũng chưa chắc sẽ đồng ý.
Vì thế, muốn hóa giải uy hiếp, nước Sở chỉ có thể ra tay từ chỗ nước Ngụy, phá hủy liên minh Tê Ngụy, hoặc tệ nhất cũng phải lôi kéo một phần người Nguy, để dù sau này Tê Vương có muốn đánh Sở, thì nước Ngụy cũng không thể giúp đỡ.
Hiển nhiên, Triệu Hoằng Nhuận cũng đã nghĩ đến, mỉm cười chắp tay nói: "nếu đã thế, ta sẽ ở Đại Ngụy, chờ Hoàng đại nhân."
Hoàng Thân cũng mỉm cười đáp lễ: "Nhuận Công Tử nói quá lời... Hoàng mỗ cũng rất mong chờ chuyến đi, nhưng chưa chắc người đi sứ là ta. Nếu đại vương thực sự giao cho ta, Hoàng mỗ không chừng phải quấy rây quý phủ."
"Đâu có đâu có."
Có thể là do ký kết xong hiệp ước ngưng chiến, Triệu Hoằng Nhuận và Hoàng Thân đều có tâm trạng tốt, nên đôi bên trở nên khách sáo.
Nhìn thấy hai người vui vẻ hòa thuận, Dương Thành Quân Hùng Thác trong lòng không vui.
Hắn đại bại, còn Triệu Hoằng Nhuận chính là kẻ cầm đầu, mà bây giờ, bị kẻ cầm đầu lại được bồi thường 14 ngàn vạn tiên, Hùng Thác sao có thể vui nổi.
"Đi sứ nước Ngụy? Hắc! Sứ giả lần trước, giờ xương cốt ở đâu!"
Nghe vậy, sắc mặt của Triệu Hoằng Nhuận và Hoàng Thân thay đổi.
Ï Thác Công Tử... .)
Hoàng Thân chán nản nhìn Hùng Thác, trong lòng hơi bực bội.
Chuyện sứ thần bị tập kích, đó là nguyên nhân Sở quốc tuyên chiến với Ngụy, làm sao có thể khơi ra vào lúc hai phe chuẩn bị giảng hòa?
Nhưng thái độ của Triệu Hoằng Nhuận thì càng thêm trực tiếp, lạnh lùng giễu cợt: " bản vương cũng thấy những người Sở kia chết không nhắm mắt... Lại nói, lúc đó Dương Thành Quân tấn công Đại Ngụy với tốc độ thật nhanh, giống như đã sớm chuẩn bị trước."
"Ngươi có ý gì?" Hùng Thác cau mày.
"Có ý gì, chính ngươi hiểu!" Triệu Hoằng Nhuận châm chọc nói: "lúc đó có 20 người Sở, hơn trăm binh Ngụy hộ tống, hơn hai trăm người bị tập kích, nhưng lại không có một người sống... Như thế, khả năng cao là có nội gián!"
F... J
Hoàng Thân kinh ngạc nhìn Triệu Hoằng Nhuận.
Mặc dù hắn đã sớm đoán được, nước Ngụy không thể nào làm ra chuyện bất lợi với mình, nhưng bây giờ nghe Triệu Hoằng Nhuận nói, hẳn càng tin chắc điểm này. "Liên quan gì đến ta?" Cảm nhận được ánh mắt nghi ngờ của Triệu Hoằng Nhuận, Hùng Thác tức giận nói.
Triệu Hoằng Nhuận cười lạnh, bĩu môi nói: "theo bản vương biết, sứ giả đã từng đi qua lãnh địa của ngươi, sau đó mới đến Phần Hình Tắc... Nếu ngươi thừa cơ đưa vào đội ngũ vài người, thì rất dễ dàng đúng không?”
"Hoang đường!" Hùng Thác đập mạnh vào tay ghế, phản bác: "ý ngươi là, bản quân giết sứ giả nước mình? Nực cười! Làm thế có lợi ích gì cho ta?”
Triệu Hoằng Nhuận ánh mắt lạnh lùng, trâm giọng nói: "vì thúc đẩy Sở Vương tuyên chiến với Ngụy!"
"Ha ha ha ha -' Dương Thành Quân Hùng Thác đáp lại câu hỏi của Triệu Hoằng Nhuận bằng một tràng cười mỉa mai. "Nếu không, vì sao ngươi tập kết
được 16 vạn đại quân nhanh như vậy?!" F....J
Nghe đến đây, Hoàng Thân cũng kinh ngạc nhìn sang Hùng Thác.
Mọi chuyện đúng như Triệu Hoằng Nhuận nói, tốc độ tập kết quân đội của Hùng Thác đúng là quá nhanh, nhanh đến mức phi lý.
Thấy Hoàng Thân nhìn mình bằng ánh mắt kinh hãi, Hùng Thác vô cùng phân nộ, võ bàn đứng dậy, tức giận măng: "đánh rắm!... Nếu lão tử làm, lão tử sẽ thừa nhận, nhưng không có chứng cớ mà ngươi dám đổ tội cho ta!"
"Vậy ngươi giải thích thế nào về 16 vạn đại quân?"
"Cái gì 16 vạn? Lúc đầu ta chỉ có 6 vạn quân mà thôi, đội quân này vốn dùng để đánh Phần Hình Tắc ! Hằng năm, đều như vậy không phải sao? Mỗi năm đều thế, đâu có gì kỳ lạ... Sau khi phụ vương tuyên chiến với Ngụy, ta mới liên lạc với Hùng Hổ và Hùng Khải, để Hùng Khải thay ta đánh Phần Hình Tắc, còn ta với Hùng Hổ thì tiến đánh nước Ngụy." Hùng Thác giận dữ giải thích.
Nhìn Hùng Thác tức giận, mọi người trong phòng nửa tin nửa ngờ.
Thấy mọi người vẫn còn nghi ngờ, Hùng Thác tức giận nói: "Hùng Hổ không phải trong tay Cơ Nhuận sao? Ngươi gọi hẳn tới hỏi không phải là được rồi sao!"
Triệu Hoằng Nhuận nghe vậy, quay đầu nhìn Bách Lý Bạt, người sau hiểu ý, bước ra ngoài, dặn dò binh sĩ đang canh bên ngoài.
Trong khoảng thời gian này, Triệu Hoằng Nhuận nửa tin nửa ngờ nhìn Hùng Thác, trong lòng có một dự cảm không tốt.
Đã có lúc, nước Ngụy chắc chắn cuộc tập kích là do Hùng Thác làm, mục đích là vì thúc đẩy nước Sở tuyên chiến.
Nhưng hôm nay nhìn Hùng Thác kích động như vậy, thì đúng là không giống lắm.
Nếu không phải Hùng Thác... Thì chẳng lẽ là do người Ngụy làm? ,J
Nhìn Hùng Thác thở phì phò, Triệu Hoằng Nhuận sắc mặt không tốt lắm.
Bởi vì nếu chuyện không phải do Hùng Thác làm, vậy thì trong Đại Ngụy, đang có một thế lực phản triều đình.
Giặc nội xâm khó đối phó hơn nhiều so với giặc ngoại xâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận