Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 590: Lần Nữa Phá Hỏng Chẳng lẽ.. Ung Vương huynh thất bại?! /

Chương 590: Lần Nữa Phá Hỏng Chẳng lẽ.. Ung Vương huynh thất bại?! /Chương 590: Lần Nữa Phá Hỏng Chẳng lẽ.. Ung Vương huynh thất bại?! /
Nhìn khuôn mặt tự tin của Vương Toàn, Triệu Hoằng Nhuận giật mình.
Khi hẳn bị ép rời Đại Lương, Ung Vương cũng không đến giữ lại, không chỉ có nghĩa Ung vương không muốn hắn ở Đại Lương, còn có nghĩa, Ung Vương có lòng tin đối phó thái tử.
Rất có thể, Triệu Hoằng Nhuận vừa rời Đại Lương, phe Ung Vương bắt đầu chèn ép thái tử.
Nhưng sao người bên phe thái tử nhìn như đang ở thế bất bại?
Chẳng lẽ, Ung Vương trộm gà không được còn mất nắm gạo, bị thái tử chèn ép? Nếu là trước kia, Triệu Hoằng Nhuận nhất định sẽ không tin, nhưng bây giờ bên cạnh thái tử có Lạc Tần phụ tá.
Người này tài ba, ngay cả Triệu Hoằng Nhuận cũng không dám cam đoan Ung Vương chắc chắn áp đảo thái tử.
F... Chuyện gì xảy ra? ¡
Triệu Hoằng Nhuận nhìn Vương Toàn, hy vọng người sau đưa ra lời giải thích.
Nhưng Vương Toàn híp mắt chuyển đề tài đến An Lăng Vương thị.
"Túc Vương điện hạ, oan gia nên giải không nên kết, lần này ngài giơ cao đánh khẽ, phần ân tình này, Trịnh thành Vương thị khắc ghi trong tim, sau này mỗi năm đều có hiếu kính."
F... J Triệu Hoằng Nhuận nghe vậy trâm †ư.
Thấy vậy, Vương Toàn ngừng một lúc, cố ý nói: "nếu Vương mỗ không thể thuyết phục Túc Vương điện hạ, vậy Vương mỗ chỉ có thể mời vị kia..."
Hắn cũng không nói thẳng vị kia là ai? Nhưng không phải thái tử thì là vương hậu, người trước Triệu Hoằng Nhuận không sợ, người sau, Triệu Hoằng Nhuận có hơi kiêng ky vì 2 lý do.
Nhưng bất luận thế nào, Vương Toàn có thể coi là đang uy hiếp Triệu Hoằng Nhuận, mà người biết tính cách Triệu Hoằng Nhuận đều biết, Túc Vương ghét nhất bị người uy hiếp.
Nếu bình tĩnh thương lượng, Triệu Hoằng Nhuận cũng không làm gì; nhưng ngươi dùng thủ đoạn, vậy xin lỗi, Túc Vương sẽ đấm các ngươi. Tuy nhiên Triệu Hoằng Nhuận lại không trở mặt ngay, vì những lời Vương Toàn nói tới, khiến Triệu Hoằng Nhuận chấn động, đến giờ vẫn khó bình tĩnh.
Tam thúc công nói không sai, quyền lợi và thế lực hắn có được, đều là do phụ vương ngầm đồng ý, nếu như thái tử trở thành tân quân, hắn còn có thể nắm quyền kiểm soát Dã Tạo ty, Bác Lãng Sa, Tường Phù cảng, Tam Xuyên không?
Những nơi này, đều là những điểm chiến lược quan trọng trong lòng Triệu Hoằng Nhuận.
Quan trọng hơn, hắn còn có thể nắm giữ 2 vạn Yên Lăng quân, 3 vạn Thương Thủy quân, 5 vạn Xuyên Bắc ky binh sao?
Không!
Toàn bộ sẽ bị thái tử thu lại.
Không, dựa theo tính cách thái tử, hắn sẽ tặng Bác Lãng Sa, Tường Phù cảng, Tam Xuyên cho vương công quý tộc, đổi lấy sự ủng hộ; còn Yên Lăng quân, Thương Thủy quân, Xuyên Bắc cung ky, cũng sẽ bị đưa về Binh Bộ.
Nếu thái tử còn nhớ tình cũ, hắn nhiều lắm là được phong ấp: thái tử sẽ chính thức phong Thương Thủy cho hắn, cho hắn làm Thương Thủy vương, còn những thứ khác, đừng nghĩ.
Tuy bên cạnh thái tử có Lạc Tần, nhưng Triệu Hoằng Nhuận không cảm thấy người này có thể sánh được với hắn: có lẽ Lạc Tần tài học hơn hẳn, nhưng hoạch định tương lai nước Ngụy, ai sánh bằng hắn?
Nước Ngụy, có thể sẽ trở nên rối loạn, coi như không rối loạn, thì khoảng cách với tiêu chuẩn cường quốc trong lòng Triệu Hoằng Nhuận sẽ trở nên càng lúc càng lớn. Khoảng cách giữa Nước Ngụy và nước Sở, nước Hàn, nước Tề sẽ càng lớn.
Còn có Tân quốc đang quật khởi nhanh chóng...
Nếu nước Ngụy không trở nên mạnh mẽ, hùng bá thiên hạ, hắn muốn làm thịnh thế nhàn vương, chẳng phải càng khó?
Ï Chết tiệt! Nhị vương huynh... Hắn làm sao lại thua? .
Triệu Hoằng Nhuận không tin nổi, vẻ mặt càng lúc càng xấu.
Cảm giác không chấp nhận này, Triệu Hoằng Nhuận chưa bao giờ nếm trải.
Nghĩ một lúc, Triệu Hoằng Nhuận cảm thấy cần thương lượng với Triệu Lai Dục, thủ đoạn quyền mưu, tam thúc công am hiểu hơn hắn nhiều. Dù sao Triệu Lai Dục từng trải qua cuộc tranh giành vương vị, tận mắt thấy phụ vương hắn đăng cơ.
Nên ở phương diện này, Triệu Lai Dục khẳng định có kinh nghiệm.
Nghĩ tới đây, Triệu Hoằng Nhuận trâm ngâm một lúc, trầm giọng nói: "Vương công tử, cho bản vương suy nghĩ vài ngày."
".," Vương Toàn cau mày, dù hắn không biết Triệu Hoằng Nhuận chuẩn bị về hỏi Triệu Lai Dục
Nhưng Vương Toàn vẫn nhìn ra, Triệu Hoằng Nhuận muốn kéo dài thời gian.
Suy nghĩ vài ngày? Rốt cuộc là "mấy ngày”?
Hoặc có lẽ Triệu Hoằng Nhuận chỉ muốn ổn định hắn, hôm nay trở về, ngày mai liền ra tay với An Lăng Vương thị. Nghĩ tới đây, Vương Toàn cười nói: "không biết Túc Vương muốn suy nghĩ mấy ngày? Ngài phải biết/vị kia" cũng biết chuyện, cực kỳ chú ý, Vương mỗ vẫn mong mau chóng giải quyết, miễn cho vị kia nóng lòng... Nói đến đây, ánh mắt hắn khác lạ, thấp giọng nói: "nếu có thể, Túc Vương điện hạ vẫn nên cho ý kiến."
Nghe vậy, Triệu Hoằng Nhuận sắc mặt thay đổi, Vệ Kiêu ở bên sắc mặt giận dữ, vỗ bàn, tức giận trách mắng: "làm càn! Ngươi sao dám nói kiểu đó với điện hạ?"
Nhưng Vương Toàn không để ý Vệ Kiêu, nhìn chằm chằm Triệu Hoằng Nhuận.
Triệu Hoằng Nhuận đưa tay cản Vệ Kiêu, nhìn Vương Toàn, sắc mặt âm trầm một lúc, bỗng nhiên nở nụ cười, tiếng cười dần to hơn. "A... Ha ha ha ha..."
Nghe được trận cười này, 5 tông vệ sững sờ, dùng ánh mắt khác thường nhìn Vương Toàn.
"Không có mấy người, dám nói chuyện như thế với bản vương, ngay cả phụ vương cũng không..."
Triệu Hoằng Nhuận nhìn Vương Toàn, hắn dần dần bình tĩnh lại, thở dài: lão già Triệu Lai Dục kia nói trúng rồi, ta lại phá hỏng.
Triệu Hoằng Nhuận ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn Vương Toàn. trâm giọng nói: "Vương Toàn, vị kia, rốt cuộc là chỉ đông cung, hay chủ hậu cung?"
Nói xong, hắn thấy Vương Toàn khóe môi mấp máy, tựa hồ muốn mở miệng, hắn cản lại, tiếp tục nói: "không cần trả lời, đây là một ví dụ... Nếu là đông cung, ngươi về viết thư cho Triệu Hoằng Lễ, có bất mãn thì đích thân nói với bản vương! Tát mặt hắn, bản vương không phải chưa từng làm."
"." Vương Toàn há miệng, ánh mắt khó tin.
Đám Vương Toản ngồi bên, càng hoảng sợ.
Quá ngang ngược! Thật sự là quá ngang ngược!
Không những gọi thẳng tên thái tử, thậm chí nói định tát đối phương, có ai ngang ngược hơn Túc Vương nữa?
Lúc này, Triệu Hoằng Nhuận không thèm để đám người kinh hô, vẫn tiếp tục nói: "... Nếu là chủ hậu cung, ngươi cũng nói cho nàng, bản vương và nàng nước giếng không phạm nước sông, nếu nàng vượt qua giới hạn, nàng sẽ là Trần thục ái tiếp theo!"
Ï Trần thục ái... 1 Vương Toàn sắc mặt thay đổi, hắn sao có thể không biết Trần thục ái?
Hắn võ bàn cả giận nói: "Triệu Hoằng Nhuận, ngươi lại dám..."
"Ngậm miệng!"
Triệu Hoằng Nhuận cũng tức giận đập bàn, ở bên cạnh, tông vệ rút kiếm, tư thế như chuẩn bị chém người.
Đám người Vương Toàn bị dọa im lặng, Triệu Hoằng Nhuận đứng dậy, sắc mặt âm trầm nhìn Vương Toàn, lạnh lùng nói: "Vương Toàn, ngươi muốn bản vương cho ngươi một đáp án, được, bản vương theo ý ngươi."
Nói xong, hắn quay đầu nhìn Vương Toản, trầm giọng nói: "Mục Thanh, triệu tập Thương Thủy quân, phong tỏa An Lăng Vương thị, bắt lại toàn bộ..."
"Triệu Hoằng Nhuận!" Vương Toàn tức giận đứng dậy, chỉ Triệu Hoằng Nhuận, đang muốn mở miệng, lại nghe Triệu Hoằng Nhuận gắn từng chữ.
".. Nếu có người phản kháng, coi như tạo phản, giết ngay tại chỗ!"
".." Nghe vậy, Vương Toàn ánh mắt kinh hãi, nuốt lại lời sắp nói vào trong bụng.
Lúc này, Triệu Hoằng Nhuận. liếc nhìn đám người, phất tay áo bỏ đi.
"Các vị, huyện lao gặp lại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận