Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 624: Xuyên Qua Tống Quận

Chương 624: Xuyên Qua Tống QuậnChương 624: Xuyên Qua Tống Quận
Ngày 15 tháng 7, Triệu Hoằng Nhuận dẫn 2 vạn Yên Lăng quân, 2 vạn Thương Thủy quân cùng 1 vạn rưỡi Phần Hình quân, tới Dương Hạ huyện.
Dương Hạ huyện nằm ở biên giới Ngụy Sở, phía nam là đầm lầy, trở thành biên giới tự nhiên giữa 2 nước.
Từ khu đầm lầy đi xa về phía đông nam, chính là nước Sở Cố Lăng huyện, phong ấp Hùng Ngô, bao hầm gần như toàn bộ đoạn giữa Qua Hà, tiếp giáp tây nam Bình Dư huyện.
Theo tin đồn, vùng đất gần Qua Hà là thuộc về Hùng Thác, nhưng mười mấy năm trước, Hùng Thác liên hợp nước Ngụy diệt nước Tống, bị Ngụy Vương lừa, danh tiếng sụt giảm. Lúc này, Hùng Ngô châm ngòi, xung phong chủ động nhận việc đoạt lại đất Tống, thế là, Sở Vương đưa Cố Lăng cho Hùng Ngô, sắc phong làm Cố Lăng Quân.
Cũng chính vì nguyên nhân này, khiến Hùng Thác hận Hùng Ngô, thế nên, vào 2 năm trước, khi ký "Sở Ngụy Chính Dương hòa ước", hắn không do dự bán đứng đệ đệ, gạt bỏ thành quả đệ đệ đạt được trên đất Tống.
Đương nhiên, bất kể tin tức thật hay không, Triệu Hoằng Nhuận có thể chắc chắn, Hùng Thác được phong ấp trước Hùng Ngô.
Hơn nữa, Hùng Thác và Hùng Ngô có mối quan hệ không tốt lắm, từ chiến lược 10 năm qua là thấy được: sau chiến dịch diệt Tống, Hùng Thác điên cuồng quấy rối nước Ngụy; mà Hùng Ngô ở gần, chưa từng xuất binh trợ giúp Hùng Thác, chỉ nhằm vào đất Tống. Thậm chí, Theo tin tức Hắc Nha báo về, Hùng Ngô bí mật gây rối Bình Dư huyện vài lần.
Khi biết những tin này, Triệu Hoằng Nhuận tâm trạng rất tốt, đủ loại dấu hiệu cho thấy: Sở vương nhỉ tử minh tranh ám đấu, còn kịch liệt hơn nước Ngụy.
Chỉ tiếc, kế hoạch châm ngòi Hùng Thác, Hùng Ngô và công tử nước Sở nội đấu vừa tiến vào quỹ đạo, lại bị tam quốc phạt Sở phá vỡ.
Qua một ngày, đại quân đi tới một huyện nhỏ tên Thủ.
Nơi đây không có gì thu hút, điểm đặc biệt duy nhất, là từ nơi này đi về đông, chính là một khu núi rừng tên Tín Lăng khâu, đi tiếp hướng đông, chính là Tuy Dương.
Là một trong 6 doanh thường trú, Nam Cung hàng tướng đã đóng ở đó 5 vạn 5 ngàn đại quân, dọc theo Tuy Thủy, chậm rãi đi về hướng đông.
Thân là chủ soái, Triệu Hoằng Nhuận đứng trên bờ sông, nhìn thư trong †ay.
Lúc trước, Triệu Hoằng Nhuận rời khỏi Đại Lương, Đại Lương xảy ra biến cố lớn, mà Triệu Hoằng Nhuận lại hoàn toàn không biết gì cả, vì phòng ngừa chuyện này xảy ra thêm, Triệu Hoằng Nhuận trước khi rời Đại Lương, đã để lại mười mấy Thanh Nha chúng, ở Đại Lương thành lập phân hội.
Chỉ là Đại Lương là Nội Thị giám địa bàn, Triệu Hoằng Nhuận không muốn tạo ra hiểu lầm, bởi vậy, nên hắn bố trí Thanh Nha chúng vào cửa hàng của mình làm tiểu nhị.
Hắn không cần những người này đi điều tra tình báo quan trọng, hẳn chỉ yêu cầu thu thập tin tức hàng ngày, chọn tin quan trọng, đưa đến Thương Thủy huyện ẩn tặc thôn, rồi mới đưa tin cho hắn.
Vừa mới, Thanh Nha chúng đưa tới một tin tức quan trọng: triều đình sắc phong Cửu vương tử Triệu Hoằng Tuyên là Hoàn vương, lại đảm nhiệm Bắc Cương đốc phòng phó soái, phụ tá đông cung trấn thủ Bắc Cương.
Đọc nội dung trong thư, Triệu Hoằng Nhuận cảm thấy kinh nghỉ.
Theo hắn biết, đệ đệ phải đi Xuyên Lạc mới đúng, làm sao đột nhiên đổi thành Bắc Cương ?
Tỉ mỉ ngẫm lại, Triệu Hoằng Nhuận dẫn rõ nguyên do.
Lạc Tần lại dám mượn Hoằng Tuyên đi phá cục, e rằng Ung Vương huynh cũng không ngờ tới?... Lại nói, phụ vương lại phong "Hoàn" là vương hào, chẳng lẽ đông cung và Ung Vương tranh đoạt khó coi, chạm đến phụ vương ranh giới cuối cùng?
Triệu Hoằng Nhuận ánh mắt hoang mang.
Chữ Hoàn có trọng lượng rất nặng, có hàm nghĩa chinh phục, võ định tứ phương, so với vương hào của hẳn còn tốt hơn, Triệu Hoằng Nhuận còn tưởng rằng phụ vương sẽ dùng chữ này làm thụy hào.
Chưa từng nghĩ, lại ban cho nhi tử nhỏ nhất.
Không ngờ, đông cung và Ung Vương tranh lợi, thu lợi lại là tiểu Tuyên...
Triệu Hoằng Nhuận dở khóc dở cười.
Hắn cũng không lo đệ đệ đến Bắc Cương sẽ gặp nguy hiểm, dù sao, hiện tại đông cung và Hoằng Tuyên, không, và Hoàn Vương có cùng lợi ích, hắn chỉ lo lắng mẫu phi.
Vì hai đứa con trai đều không ở bên cạnh, Trầm thục phi ắt sẽ tịch mịch.
Nên nói ích kỷ, Triệu Hoằng Nhuận không hi vọng đệ đệ rời khỏi Đại Lương, nhưng suy bụng ta ra bụng người, huynh trưởng như hắn đều không thể ở cạnh Trầm thục phi, lại có tư cách gì nói đệ đệ?
"Hô..."
Thở dài, Triệu Hoằng Nhuận lần nữa nhìn Tuy Thủy.
Lúc lâu sau, hắn bĩu môi nhìn phía Tuy Dương, hỏi Vệ Kiêu: "Vệ Kiêu, ngươi nói việc mở rộng Tuy Thủy, Nam Cung có đồng ý không?"
Vệ Kiêu ung dung nở nụ cười, không cần nói cũng biết. Mở rộng Tuy Thủy?
Nam Cung ngày đêm đề phòng triều đình, sao có thể cho phép?
Tuy Dương ở phía nam Tuy Thủy, nối thẳng Đại Lương, chỉ là đường sông không đủ sâu. Nhưng nếu Tuy Thủy được mở rộng, đào sâu, đồng nghĩa nếu triều đình muốn đối phó Nam Cung, dùng thuyền chở quân tới, thời gian phản ứng hắn không có.
Nhìn Vệ Kiêu phản ứng, Triệu Hoằng Nhuận mỉm cười, không thèm để ý.
Bất luận triều đình hay Triệu Hoằng Nhuận, sớm muộn sẽ ra tay với Nam Cung, nhưng chưa phải bây giờ.
Đại quân chậm rãi đi về hướng đông.
Chẳng biết lúc nào, bên bờ nam Tuy Thủy, xuất hiện mấy đội trinh sát, số lượng khoảng trăm người. Phát hiện tình hình này, Ngũ Kị giảm tốc độ ngựa, nói với Triệu Hoằng Nhuận: "điện hạ, người xem bên kia..."
Triệu Hoằng Nhuận quay đầu nhìn Tuy Thủy bờ nam, liếc trinh sát.
Quân Sở... Không, binh sĩ Cố Lăng Quân Hùng Ngô sao?
Triệu Hoằng Nhuận bình tĩnh nói: "tiếp tục lên đường, không cần để ý."
Tuy Thủy, là Nam Cung khống chế, nhưng bờ nam xuất hiện binh sĩ Hùng Ngô, cũng không kỳ lạ, dù sao, quận Tống và lãnh địa Hùng Ngô sát nhau, biên giới khu này không rõ ràng.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, quân Hùng Ngô xuất hiện, Nam Cung đến nay không làm gì, khiến Triệu Hoằng Nhuận không vui.
Nam Cung bây giờ cũng là tướng nước Ngụy, Túc vương đi ngang qua, ngươi cũng nên phái người đến đón? Cần đề phòng như vậy sao?
Hừ!
Triệu Hoằng Nhuận khịt mũi, cưỡi ngựa tiến vào đất Tống.
Đúng lúc này, Từ Ân phái người truyền đến tin tức: Nam Cung Nghiêu, phái trưởng tử Nam Cung Sâm đến khao quân.
Triệu Hoằng Nhuận bây giờ mới hiểu, thì ra hàng tướng Nam Cung, tên là Nam Cung Nghiêu.
Triệu Hoằng Nhuận nhíu mày, lệnh Ngũ Kị tiếp tục dẫn quân, rồi dẫn người đi lên đầu đội ngũ.
Ước chừng sau một nén nhang, Triệu Hoằng Nhuận thấy một đội ky binh tiến tới, đại khái tầm hai chục người.
Vì cạnh Triệu Hoằng Nhuận có Túc Vương vệ nâng cao chiến kỳ Túc vương, nên hai mươi mấy tên ky binh rất nhanh tới gân, đến trước mặt Triệu Hoằng Nhuận, quỳ một chân, chắp tay.
"Mạt tướng, Tuy Dương huyện thủ bị Nam Cung Sâm, khấu kiến Túc Vương điện hạt"
Ky sĩ trẻ tuổi dẫn đầu lớn tiếng nói.
"Đứng lên đi." Triệu Hoằng Nhuận từ tốn nói.
"Đa tạ Túc Vương điện hạ."
Đội ky binh đứng dậy.
Triệu Hoằng Nhuận quan sát tỉ mỉ người dẫn đầu, đối phương đại khái chừng 20, dung mạo thanh tú, quả thực tuấn lãng.
"Ngươi là con Nam Cung đại tướng quân?" Triệu Hoằng Nhuận hỏi.
"Đúng." Vị ky sĩ trẻ tuổi kia, không, hẳn là Nam Cung Sâm cúi đầu đáp.
Triệu Hoằng Nhuận gật đầu, lập tức hỏi: "lệnh tôn Nam Cung đại tướng quân ở đâu? Trong Tuy Dương?"
Nam Cung Sâm nghe vậy giải thích: "xin Túc Vương thứ tội... Gia phụ ngưỡng mộ Túc Vương điện hạ uy danh. 2 ngày trước, biết Túc Vương điện hạ tự mình dẫn đại quân đi Tề Lỗ, phải qua Tuy Dương của ta, gia phụ mừng rỡ vạn phần, sớm chuẩn bị nghênh đón điện hạ, không cẩn thận bị ngã gãy chân, cho nên lệnh †a thay mặt nghênh đón.'...
Triệu Hoằng Nhuận nghe vậy chân mày nhướn lên.
Đường đường một đại tướng quân, thế mà cưỡi ngựa gãy chân, còn có cái cớ nào tệ hơn không?
Còn nữa, Tuy Dương của ta, khiến Triệu Hoằng Nhuận cảm thấy không vui. Tuy Dương huyện là của Nam Cung gia sao?!
Triệu Hoằng Nhuận thầm giận.
Nhưng hắn không phát tác, dù sao hiện tại trở mặt với Nam Cung gia, không có ý nghĩa gì.
Nghĩ tới đây, hắn nở nụ cười, ra vẻ xấu hổ nói: "thật là... Để bản vương băn khoăn."
Đại quân vẫn chậm rãi đi về đông.
Còn Triệu Hoằng Nhuận và Nam Cung Sâm thì cứ khách sáo.
Dù người sau cứ nói muốn khao quân, nhưng không nói để Triệu Hoằng Nhuận dẫn đại quân tới Tuy Dương nghỉ ngơi, chớ nói chi là mang rượu thịt ra mời tướng sĩ.
Thế là Triệu Hoằng Nhuận đã hiểu.
Nam Cung Sâm, là Nam Cung Nghiêu phái tới thăm dò hắn.
Hoặc có lẽ là tới giám sát động tĩnh quân hắn.
Muốn nhìn xem, Triệu Hoằng Nhuận có phải thật sự dẫn quân đến Tề Lỗ, hay là giở trò nửa đường công thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận