Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 244: Đánh Cược Với Lý Lương

Chương 244: Đánh Cược Với Lý LươngChương 244: Đánh Cược Với Lý Lương
"Túc thị đo lường tân quy", rất nhanh truyền khắp triều đình.
Đối với việc này, Công Bộ lập tức tuyên bố áp dụng "Túc thị tân quy", còn Lễ Bộ, Hình Bộ, Binh Bộ, Lại Bộ thì không có phản ứng, vì bọn hắn không bị ảnh hưởng, duy chỉ có Hộ Bộ, nghe được tin tức này, liền thể hiện thái độ phản đối.
Vì chuyện này, mà khi Triệu Hoằng Nhuận chuẩn bị đến Ngưng Hương cung dùng cơm, lại nghe được Hộ Bộ Thượng Thư Lý Lương cầu kiến.
Nghe tông vệ báo tin, Triệu Hoằng Nhuận hơi bất ngờ, nhưng ngay lập tức đoán được ý định của đối phương.
"Mời!" Không lâu sau, Lý Lương được Trâm Úc dẫn đến tiền sảnh Văn Chiêu Các, nhìn thấy Triệu Hoằng Nhuận đang đứng trong điện.
Tuy nói vì chuyện Hộ Bộ mất quyền mà các quan viên của Hộ Bộ đều không thích Triệu Hoằng Nhuận, nhưng Lý Lương là ngoại lệ, đối với Túc vương, hắn không hề có thành kiến.
Suy cho cùng, Triệu Hoằng Nhuận đề xuất "kho tiền" đúng là có lợi cho Binh Bộ và Công Bộ rút ngắn thời gian thực hiện công việc, nhưng Hộ Bộ lại không muốn làm vậy, chính là vì phải luôn đưa một số tiền khổng lồ vào đầu năm cho Binh Bộ và Công Bộ, trong điều kiện quốc khố Hộ Bộ lại luôn thiếu hụt.
Đương nhiên, trừ lý do trên, còn là vì thể diện, không có tiền thì quan viên Hộ Bộ làm sao đứng trên các quan viên khác. "Lý Thượng Thư mời ngồi."
Sau khi Lý Lương bước vào sảnh, Triệu Hoằng Nhuận mời hắn ngồi xướng, cùng lúc đó, Dương Thiệt Hạnh vội vàng bước lên dâng trà.
Phải nói, tiểu nha đầu Dương Thiệt Hạnh là người để Triệu Hoằng Nhuận cảm thấy an tâm nhất trong ba cô nàng Triệu Hoằng Nhuận mang về từ Sở.
So với hai tỷ muội Mị Khương, Mị Nhuế thì tốt hơn nhiều, tỷ tỷ cả ngày đến đêm đều trưng ra vẻ mặt vô cảm, ngồi trong sảnh uống trà, hoàn toàn giống như một bà già 80 tuổi; mà muội muội Mị Nhuế càng là ma đói, coi mình là chủ, mỗi ngày muốn ăn cái này, muốn ăn cái kia, nếu nàng hài lòng thì tốt, nhưng nếu không vừa lòng, nàng sẽ vứt bỏ tôn nghiêm khóc lóc thật lớn thậm chí còn lăn lộn trên đất, khiến Triệu Hoằng Nhuận đôi khi ác ý nghĩ: sao nha đầu này còn chưa tức bụng chết!
"Làm phiền, làm phiền."
Lý Lương nhận chén trà từ Dương Thiệt Hạnh, khiêm tốn thể hiện cảm ơn, vì nhìn từ cách nàng ăn mặc, thì hắn biết đây tuyệt đối không phải là cung nữ trong cung.
Nếu không phải cung nữ, mà ở trong Văn Chiêu Các, thì mối quan hệ giữa nàng và Túc Vương, cũng không khó đoán.
"Túc vương điện hạ lúc ở Sở, thu được rất nhiều nha!"
Lý Lương đùa một câu.
"Ha ha" Triệu Hoằng Nhuận bật cười, ấn tượng của hắn với Lý Lương không tệ lắm, nên đùa cợt chút cũng không sai.
"Lý Thượng Thư hôm nay đến Văn Chiêu Các, chỉ sợ là vì "đo lường tân quy” đúng không?”
Lý Lương nghe vậy sửng sốt, vốn dĩ hắn định trò chuyện với Túc vương một lúc, chờ đến khi thích hợp mới khéo léo đưa ra vấn đề, không nghĩ tới Túc vương lại vào thẳng vấn đề.
Thấy vậy, Lý Lương cũng không che giấu, do dự một lúc, thận trọng nói: "điện hạ, ngài đưa ra "Túc Thị tân quy", chỉ định dùng trong Dã Tạo ty, hay vẫn có ý định đẩy ra cả nước?"
"Lý Thượng Thư có đề nghị gì?"
"Thứ cho vi thần nói thẳng: Đại Ngụy sử dụng cách đo lường cũ, điện hạ bây giờ đưa ra "Túc Thị tân quy", không nói đến hiệu quả, chắc chắn giữa cũ và mới có tồn tại khác biệt, điều này có thể dẫn tới thị trường... Hỗn loạn." Lý Lương cân nhắc dùng từ cẩn thận. Nhưng so với Lý Lương cẩn trọng, Triệu Hoằng Nhuận trực tiếp hơn nhiều: "Lý Thượng Thư lo là, có người sẽ lợi dụng quy định mới, để kiếm chác?"
"Đúng." Lý Lương thấy Triệu Hoằng Nhuận nói thẳng, cũng không thèm che giấu, trâm giọng nói: "trước đây, Hộ Bộ Kim ty, phụ trách giá cả các nơi, nhưng tất cả mọi thứ đều dùng quy định cũ, mà "Túc thị tân quy" lại đưa ra trọng lượng nặng hơn, không khó để đoán, một khi "Túc thị tân quy" đẩy ra cả nước, thì giá hàng sẽ tăng cao, thị trường sẽ xuất hiện hồn loạn."
"Lý Thượng Thư biết tin thật nhanh, chẳng lẽ luôn theo dõi Dã Tạo ty sao?" Triệu Hoằng Nhuận trêu chọc.
"Túc thị tân quy" vừa được đưa ra hôm nay, kết quả, không đợi mặt trời xuống núi, Hộ Bộ Thượng Thư Lý Lương đã biết đến "Túc thị tân quy”, thật sự là khó tin.
"Điện hạ, đây cũng không phải có thể đùa được" Lý Lương nghiêm túc nhắc nhở.
Thấy vậy, Triệu Hoằng Nhuận đưa tay ngắt lời Lý Lương, trấn an nói: "yên tâm, Lý Thượng Thư,/tân quy" tạm thời chỉ dùng ở Dã Tạo ty... Sở dĩ bản vương định lại tiêu chuẩn, chẳng qua để tiện cho việc của bản vương sau này, cũng không phải bản vương nhằm vào Hộ Bộ."
Nghe câu này, Lý Lương an tâm hơn, sau khi ngâm lại, hắn dò hỏi: "ý của điện hạ là/Túc thị tân quy" chỉ dùng ở Dã Tạo ty sao?"
Triệu Hoằng Nhuận nhíu mày, không vui nói: " Lý Thượng Thư đừng có được voi đòi tiên."
"Điện hạ hiểu lầm." thấy Túc Vương không vui, Lý Lương vội vàng nói: "vi thân chẳng qua là thấy, thay đổi quy định đo
lường ảnh hưởng quá lớn, sơ sẩy một
chút, sẽ dẫn đến cả nước hỗn loạn... Điện
hạ nếu muốn đưa ra "Túc thị tân quy",
cần phải để lục bộ thảo luận, thánh
thượng quyết định, thì mới thích hợp." F...J
Triệu Hoằng Nhuận mặt không cảm xúc nhìn Lý Lương, từ tốn nói: "ý của Lý đại nhân là, Dã Tạo ty cũng không thể thay đổi quy định đo lường, đúng không?"
Lý Lương hiểu vì sao Triệu Hoằng Nhuận gọi từ "Lý Thượng Thư” biến thành "Lý đại nhân", thế nhưng việc này so với Binh Bộ, Công Bộ tự xây kho tiền nghiêm trọng hơn nhiều, nên hắn nhắm mắt gật đầu nói: "vi thần cho rằng, chuyện này phải do bệ hạ và lục bộ bàn bạc mới quyết định!" Triệu Hoằng Nhuận nghe vậy im lặng, nhìn chằm chằm Lý Lương, mà Lý Lương cũng không chớp mắt, nhìn thẳng Triệu Hoằng Nhuận.
Nhưng từ tận đáy lòng, Lý Lương thầm nghĩ: Túc vương mới 15 tuổi mà ánh mắt thật sắc bén, cứ như thanh kiếm cắt lên người hắn.
Đúng lúc này, Triệu Hoằng Nhuận đột nhiên nở nụ cười, nói với Lý Lương: "đối mặt với bản vương lâu vậy mà không chột dạ, xem ra Lý Thượng Thư là thật lòng suy nghĩ cho Đại Ngụy... Như vậy đi, bản vương cùng Lý Thượng Thư đánh cược một phen, thế nào?"
Lý Lương không thẹn với lương tâm, hẳn cũng không là vì lợi ích của bản thân mà tìm Triệu Hoằng Nhuận, nên hắn cũng không e ngại ánh mắt Triệu Hoằng Nhuận.
Nhưng dù vậy, thấy Triệu Hoằng Nhuận vẻ mặt dịu đi, hắn vẫn yên tâm hơn.
Ï' Không hổ là Túc vương đã thống soái vạn quân, Khí thế này... 1
Trong lòng thâm khen một câu, Lý Lương cung kính hỏi: "không biết điện hạ muốn đánh cược thế nào?”
Chỉ thấy Triệu Hoằng Nhuận nâng chén trà nhấp một ngụm, chậm rãi nói: "bản vương sẽ không mạnh mẽ đưa ra "tân quy", đúng như Lý Thượng Thư nói, làm vậy sẽ gây bất ổn cho Đại Ngụy, bản vương sẽ dùng một cách khác, từng bước từng bước thay đổi người Ngụy, để bọn hắn dần bỏ qua quy định cũ, áp dụng tân quy... Mà trước đó, bản vương sẽ để Hộ Bộ áp dụng "tân quy”"." "." Lý Lương nhíu mày, không hiểu hỏi: "ý của điện hạ là muốn Hộ Bộ áp dụng "Túc thị tân quy" trước sao?”
"Không không không, bản vương sẽ không ép các ngươi." Triệu Hoằng Nhuận lắc ngón tay, vừa cười vừa nói: "ngươi cảm thấy bản vương sẽ cầu xin Hộ Bộ áp dụng tân quy? Đương nhiên không! bản vương muốn Hộ Bộ, chủ động áp dụng tân quy!"
Ï chủ động áp dụng tân quy? Sao có thể? ¡
Lý Lương kinh ngạc, theo hẳn biết, quan viên trong Hộ Bộ, đại đa số đều phản đối "Túc thị tân quy", làm sao khả năng chủ động áp dụng tân quy.
"Lý Thượng Thư không tin? Vậy chờ xem." Triệu Hoằng Nhuận lại uống ngụm trà, từ tốn nói: "Lý Thượng Thư chỉ cần nhớ kỹ một điều, từ nay về sau, Dã Tạo ty là tiêu chuẩn, cái gọi là tiêu chuẩn, chính là mọi thứ đều phải lấy đó làm chuẩn... Nên Hộ Bộ, Công Bộ, Hình Bộ, Lại Bộ, Lễ Bộ, Binh Bộ, đều sẽ thay đổi theo quy định Dã Tạo ty, đồng thời coi đó là... Tiêu chuẩn duy nhất!" F... J
Lý Lương nghe vậy kinh ngạc, mặc dù hắn không hiểu ý nghĩa câu nói này, nhưng vì sao Triệu Hoằng Nhuận cầm chén trà lần nữa, hắn vẫn hiểu được.
"Lời điện hạ nói, vi thân sẽ cẩn thận suy nghĩ... Thời gian không còn sớm, vi thần xin cáo từ."
"Không tiễn."
"Sao dám sao dám."
Nói xong, Lý Lương liền hành lễ với Triệu Hoằng Nhuận.
Thấy Lý Lương rời đi, Mị Khương luôn ngồi cạnh uống trà, mới tò mò hỏi: "hắn là ai?"
"Đại Ngụy Hộ Bộ Thượng Thư."
"Quan lớn?"
"Ừm, là quan lớn nắm quyền phụ trách tài chính cả nước."
Mị Khương nghe xong càng tò mò hơn, thấy thế Triệu Hoằng Nhuận liền giải thích đơn giản cho nàng.
"Túc thị tân quy?" Nghe đến đó, Mị Khương không hiểu: "vì sao là Túc thị? Sao không phải là Cơ thị? Chẳng lẽ do ngươi là Túc vương, cho nên những người kia gọi là Túc thị?"
"Ta làm sao biết được?"
Triệu Hoằng Nhuận bĩu môi, hắn vốn cho rằng Mị Khương sẽ hỏi vài câu mang tính xây dựng, không ngờ đối phương lại chỉ hỏi cái tên "Túc thị". "Cái này cũng không có gì không tốt"
Trầm Úc đứng bên nói: "chờ điện hạ có hậu nhân, trải qua mấy đời, nếu vì Cơ thị suy tàn, hoặc không thể dùng họ "Cơ" nữa, thì hậu nhân cũng có thể lựa chọn "Túc" làm họ, đến lúc đó, ai cũng biết "Túc thị tân quy" là do Túc gia quy định."
"Vậy cũng không sai..." Triệu Hoằng Nhuận nghe xong thấy rất hứng thú.
Đại Ngụy đúng là có phong tục như thế, tỉ như họ Tư Đồ, họ Tư Không, Tư Mã những họ này đều sinh ra bằng cách kể trên.
"Trầm Úc, ngươi nói xem, hậu nhân bản vương nếu là kế thừa họ "Túc", có thể bằng "Túc thị tân quy" sống thoải mái không?"
Trầm Úc nhún vai, cười nói: "có thể sống thoải mái hay không thì ty chức không biết, nhưng Túc thị sẽ vang danh thiên hạ."
"Ừm... Triệu Hoằng Nhuận ngẫm nghĩ một lúc, hứng thú nói: "cũng tốt, sau này bản vương sẽ để lại gia huấn, nếu không thể tiếp tục sử dụng họ Cơ, liền lấy Túc làm họ."
"Ty chức chúc mừng điện hạ trước."Trầm Úc cười giỡn nói: "đến lúc đó, ty chức hậu nhân cũng sẽ phục vụ Túc Thị, chỉ mong điện hạ hậu nhân sẽ không bạc đãi."
"Ha ha ha."
"Ha ha."
....J
Nghe Triệu Hoằng Nhuận và Trầm Úc nói đùa, Mị Khương lắc đầu, nhấp một ngụm trà.
Cũng không biết vì sao, mặt nàng hơi đỏ lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận