Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 320: Biến Cố

Chương 320: Biến CốChương 320: Biến Cố
Buổi sáng thức dậy, Triệu Hoằng Nhuận không hiểu vì sao trong miệng lại ngậm chiếc tất cởi ra hôm qua.
Một tháng trước chuyện này đã xảy ra một lần.
Chẳng lẽ ta bị mộng du ? Hay là... Tối hôm qua có kẻ trộm? /¡
Triệu Hoằng Nhuận quan sát xung quanh, nhưng không phát hiện có đồ bị mất.
Chẳng lẽ, tên trộm vượt qua sự canh gác nghiêm ngặt, xông đến phòng của hắn, chỉ vì nhét tất vào miệng hắn? Trong thiên hạ có kẻ nhàm chán như vậy sao?
Ï Quả nhiên, khả năng cao vẫn là mộng du... “Vì sao?” vừa đứng dậy mặc quần áo, Triệu Hoằng Nhuận vừa lẩm bẩm, thời gian gần đây tình cổ không phát tác, khiến tâm trạng của hắn cũng dân ổn định lại, đáng lẽ ra tinh thần phải tốt hơn chứ.
Đổi một đôi tất mới, Triệu Hoằng Nhuận đi ra gian ngoài, nhìn thấy Cao Quát đang nằm trên giường ngáy khò khò.
Cao Quát luôn có tính cảnh giác cao lại ngủ như một con lợn chết, đúng là một điều kỳ lạ.
“Cao quát? Hắc, Cao Quát?”
“Hả?” Cao Quát mở to mắt, mơ màng gãi cổ: “điện hạ tỉnh rồi?”
Đây là bị Chử Hanh lây nhiễm SaO? jj
Triệu Hoằng Nhuận lắc đầu, bước ra
bên ngoài và đi súc miệng. Khi hắn lần nữa trở lại trong phòng, Cao Quát đang nghi ngờ nhìn bốn phía.
“làm gì vậy, Cao Quát?” Triệu Hoằng Nhuận tò mò hỏi.
Cao Quát chần chờ nói: “cảm thấy tối hôm qua như bị muỗi đốt...”
“Muỗi? Có sao?”
Triệu Hoằng Nhuận khó hiểu, khí hậu Đại Ngụy khá lạnh, mặc dù đã cuối tháng 6, nhưng khí hậu vẫn chưa oi bức.
“Có lẽ là muỗi đến sớm hơn” Cao Quát tự nhủ.
Triệu Hoằng Nhuận nhún vai, bước ra khỏi bắc viện, lên xe ngựa đi đến Dã Tạo ty.
Vì hôm nay Dã Tạo ty muốn làm thử khuôn đúc áo giáp.
Khuôn đúc áo giáp khó hơn khuốn đúc kiếm nhiều, có rất nhiều vấn đề cần đối mặt.
Nhưng Triệu Hoằng Nhuận vẫn tin tưởng, thợ rèn Dã Tạo ty có thể khắc phục những vấn đề này.
Khi Triệu Hoằng Nhuận phấn khởi đi tới Dã Tạo ty, lại phát hiện Vương Thích đang đứng chờ ngoài cửa.
Việc này để Triệu Hoằng Nhuận nhíu mày.
Trước đó hắn đã từng nhắc Vương Thích một lần.
“Túc vương điện hạ hiểu lầm, hạ quan đợi ở đây, là vì có chuyện quan trọng muốn bẩm”
Chú ý tới Triệu Hoằng Nhuận cau mày, Vương Thích vội vàng giải thích.
Nghe vậy, Triệu Hoằng Nhuận không hiểu hỏi: “là có chuyện gấp sao?”
Vương Thích gật đầu, thấp giọng nói: “Binh Đúc ty Ty Lang Lý Tấn, tối hôm qua đến Dã Tạo ty, khẩn cầu quan sát ta dã tạo ty sản xuất hàng loạt kiếm sắt quá trình.”
Triệu Hoằng Nhuận dừng bước, quay đầu nhìn Vương Thích.
Thấy thế Vương Thích vội vàng nói: “Túc vương điện hạ yên tâm, chưa được điện hạ cho phép, hạ quan sao dám tiết lộ Dã Tạo ty bí mật? Chỉ là Lý Tấn...”
“Hắn uy hiếp ngươi?” Triệu Hoằng Nhuận nhíu mày.
Vương Thích vẻ mặt kỳ lạ nói: “uy hiếp cũng không đúng, nhưng nếu không phải uy hiếp, cách làm của hắn..” Dừng một lúc, hắn cười khổ nói: “Lý Tấn ở chỗ hạ quan, nói gì cũng không chịu về Binh Đúc ty, hiện tại hắn vẫn đang ngồi trong phòng hạ quan.”
Triệu Hoằng Nhuận kinh ngạc nhìn Vương Thích, không tin hỏi: “ở cả đêm?”
“Còn không phải saol... Do hắn mà hạ quan cả đêm không ngủ.”
Triệu Hoằng Nhuận nghe vậy, vui vẻ tưởng tượng cảnh hai người cả đêm trợn mắt.
“Lời đồn không giả... Lý Tấn quả nhiên bướng bỉnh hơn cả cha hắn!”
Triệu Hoằng Nhuận buồn cười lắc đầu.
“Điện hạ, vậy chuyện này...”
Triệu Hoằng Nhuận trầm tư một lúc, gật đầu nói: “đi! Chốc nữa ngươi dẫn hắn đi tham quan quy trình sản xuất, nếu Lý Tấn có nghỉ vấn gì, ngươi cứ giải thích.”
“Điện hạ? Việc này..” Vương Thích mặt biến sắc, muốn nói.
Nhìn thấu tâm tư Vương Thích, Triệu Hoằng Nhuận cười nói: “ý của Vương Ty Lang bản vương hiểu, nhưng cần nhìn xa hơn..."
Vương Thích nghi hoặc nhìn Triệu Hoằng Nhuận, con ngươi đảo quanh, trong đầu có một ý nghĩ, giật mình nói: “điện hạ chẳng lẽ.. ”
“Suyt!" Triệu Hoằng Nhuận ra hiệu im lặng, thấp giọng nói: “nhớ kỹ phải để Lý Tấn tự trải nghiệm, khoảng cách giữa Binh Đúc ty và Dã Tạo ty."
“Hạ quan hiểu..” Vương Thích cười †ủm tỉm.
Lúc này, hắn đã hiểu: thì ra Túc vương điện hạ muốn lấy Binh Đúc ty, nếu muốn như thế, thái độ của Lý Tấn rất quan trọng.
Muốn khuất phục kẻ bướng bỉnh như Lý Tấn, đầu tiên phải phá hủy niềm tự hào của hắn.
Phải cho Lý Tấn hiểu, chỉ khi đi theo bước chân của Dã Tạo ty, tay nghề của Binh Đúc ty mới được nâng cao.
“Quân Tạo ty.."” Vương Thích khó hiểu nhìn qua Triệu Hoằng Nhuận, thâm nghĩ: chẳng lẽ điện hạ không cần Quân Tạo ty?
Với việc này, Triệu Hoằng Nhuận trợn mắt nhìn hắn: kế hoạch không kịp sự thay đổi, nếu thu được Binh Đúc ty, vậy còn cần Quân Tạo ty sao?
“Hạ quan hiểu, hạ quan hiểu.”
Vương Thích hiểu ý rời đi, trước khi đi, hắn có nghĩ ra điều gì, quay đầu nói với Triệu Hoằng Nhuận: “đúng, điện hạ, Thủy Cùng điện phái tới một công công, đang chờ điện hạ trong phòng.”
Ÿ Ừm? ¡
Triệu Hoằng Nhuận sững sờ, rồi gật
đầu: “ bản vương đã biết, ngươi đi đi.” “Vâng!”
Nhìn Vương Thích rời đi, Triệu Hoằng Nhuận suy đoán.
Tên công công kia đến truyền đạt Thủy Cùng điện quyết định, nhưng gần đây Dã Tạo ty ngoại trừ xin thành lập Quân Tạo ty ra, cũng không làm gì nha.
Mang theo đủ suy đoán, Triệu Hoằng Nhuận đi tới phòng làm việc, quả nhiên, trong phòng có một thái giám và hai cấm vệ.
“Túc vương điện hại”
Thấy Triệu Hoằng Nhuận đi vào trong phòng, tên thái giám và hai cấm vệ đứng dậy hành lễ với Triệu Hoằng Nhuận.
“Không cần khách khí” Triệu Hoằng Nhuận cười xua tay, hỏi tên thái giám: “vị công công này tới Dã Tạo ty, không biết để làm gì?” Thái giám lấy trong ngực một cuộn giấy, cung kính đưa cho Triệu Hoằng Nhuận, nói: “hồi bẩm Túc vương điện hạ, bệ hạ có chiếu chỉ cho ngài.”
Triệu Hoằng Nhuận nhận lấy chiếu chỉ.
Tuy chiếu chỉ không cao bằng thánh chỉ, nhưng đều là quân vương viết.
F...J
Triệu Hoằng Nhuận mở ra đọc, vừa nhìn qua, hắn đã nhíu mày, dọa thái giám truyền chỉ cúi đầu lo sợ.
“Điện hạ?”
Cao Quát thấy sắc mặt điện hạ không ổn, ở bên nhắc nhở.
Nghe thế, Triệu Hoằng Nhuận gấp chiếu chỉ, vô cảm nói: “vê báo lại, nói bản vương đã biết!”
Vừa dứt lời, Cao Quát lấy ra vài thỏi bạc, đưa cho thái giám và hai cấm vệ.
Sau khi 3 người tạ ơn rời đi, Cao Quát mới quay đầu hỏi: “điện hạ, sao vậy?
Triệu Hoằng Nhuận nhìn chằm chằm chiếu chỉ trong tay, nhẹ nhàng nói: “không có gì, Thủy Cùng điện ra lệnh, để Dã Tạo ty dạy kỹ thuật mới cho Binh Đúc ty"
“Việc này...”
Sắc mặt Cao Quát thay đổi, mở to hai mắt nhìn Triệu Hoằng Nhuận đốt chiếu chỉ.
Đồng thời bị đốt, còn có nhiệt huyết của Triệu Hoằng Nhuận.
F Là ta nghĩ quá đơn giản sao? ¡¡
Triệu Hoằng Nhuận không vui ngồi trên ghế, một lúc sau ra lệnh: “Cao Quát, gọi Vương Thích đến!” “... Vâng!”
Một lúc sau, Vương Thích không hiểu bước đến, hắn đang dẫn Lý Tấn đi tham quan, không ngờ bị Triệu Hoằng Nhuận gọi về.
Sau lưng Vương Thích, còn có Lý Tấn đang bực bội, dường như vì bị Triệu Hoằng Nhuận cắt ngang chuyến tham quan mà tức giận.
“Túc vương điện hạ chẳng lẽ đổi ý, không muốn cho hạ qua xem nữa?”
Nhưng để Lý Tấn bất ngờ là, Triệu Hoằng Nhuận lạnh lùng nhìn hẳn, vô cảm nói: “bản vương vừa nhận được chiếu chỉ từ Thủy Cùng điện, lệnh ta giao kỹ thuật mới cho Binh Đúc ty... Lý Ty Lang về Binh Đúc ty, cứ châm chậm nghiên cứu.”
“Hả?” Nghe câu này, Lý Tấn kinh ngạc, ngây người: “Túc... Túc vương điện hạ, ngài... Ngài đang nói đùa sao?” Đồng dạng bất ngờ, còn có Vương Thích.
“Nói đùa?” Triệu Hoằng Nhuận nhìn Lý Tấn hừ lạnh, châm chọc: “nhìn bản vương giống đang nói đùa sao?!”
“..” Lý Tấn há miệng, thấp giọng nói: “Túc vương điện hạ, chuyện này Lý mỗ thực sự không biết... Vương đại nhân có thể vì Lý mỗ làm chứng, Lý mỗ hôm qua chưa từng rời đi...”
Hắn còn chưa giải thích xong, đã bị Triệu Hoằng Nhuận cắt ngang.
“Coi như không liên quan đến ngươi, thì Binh Bộ cũng liên quan...” Triệu Hoằng Nhuận đứng dậy, nhìn Lý Tấn, lạnh nhạt nói: “kế tiếp, các ngươi cứ tự mình chơi, Dã Tạo ty không theo!... Tiên khách!”
“Cái này... Túc, Túc vương điện hạ?”
Lý Tấn còn muốn nói điều gì đó, chỉ tiếc Vương Thích chắn trước mặt hẳn: “Lý đại nhân, mời.”
Nhìn Vương Thích, lại nhìn Triệu Hoằng Nhuận, Lý Tấn cảm thấy xấu hổ.
Mặc dù chiếm được kỹ thuật mới từ Dã Tạo ty, nhưng Lý Tấn không hề cao hứng.
Lý Tấn mất hồn rời khỏi Dã Tạo ty.
Bạn cần đăng nhập để bình luận