Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 551: Trước Giờ Lên Đường

Chương 551: Trước Giờ Lên ĐườngChương 551: Trước Giờ Lên Đường
Dương Hạ Hắc Nha cùng Thương Thủy Thanh Nha, Triệu Hoằng Nhuận rốt cuộc có 2 lực lượng bí mật.
Mặc dù 2 nhóm người này đều giỏi ám sát, tìm hiểu tình báo, nhưng được chia rõ ra.
Hắc Nha tập trung ám sát, Thanh Nha tập trung tìm hiểu tình báo.
Về phần cân bằng hai nhóm người, Triệu Hoằng Nhuận chỉ cần đưa số Phụ Khâu chúng đầu hàng nhập vào Hắc Nha, thế là đủ để Ấp Khâu chúng giữ khoảng cách với Hắc Nha.
Đây cũng là xét đến thực lực xuất sắc của Phụ Khâu chúng.
Dù sao, hiện tại Kim Câu đã trốn thoát, giết Phụ Khâu chúng ẩn tặc thì thật phí, còn không bằng để người tên "Nhị" dẫn Phụ Khâu chúng nhập vào Hắc Nha.
Ngày 5 tháng 3, Ấp Khâu chúng, Đoạn lâu, Cảnh lâu, hẳn phải gọi Thanh Nha chúng, lần lượt lấy đồ rời khỏi Thương Dương Sơn, đi về Thương Thủy huyện.
Đồng thời, Hắc Nha chính thức tiến vào chiếm thương Dương Sơn, ở sào huyệt Ấp Khâu chúng, bắt đầu xây ẩn tặc thôn và đưa gia quyến ẩn tặc ở trong ngoài thành đến làng
Về việc này, Triệu Hoằng Nhuận khá chán nản.
Vì khi Hắc Nha cùng Thanh Nha rời đi, Triệu Hoằng Nhuận đột nhiên phát hiện, nhân khẩu trong huyện giảm đi 3 phần. Điều này có nghĩa gì?
Có nghĩa, Triệu Hoằng Nhuận tự nhận đã khống chế được huyện thành, nhưng trên thực tế, vẫn có không ít ẩn tặc trốn dưới mí mắt hắn.
Ï Quả nhiên ẩn tặc vẫn nên để ẩn tặc trị... j
Triệu Hoằng Nhuận lắc đầu.
Thương Thủy quân tuần tra mấy ngày, thế mà không có phát hiện.
Cũng may hết thảy đều đã kết thúc.
Sau khi thu xếp xong, hắn đã có thể yên lòng rời khỏi Dương Hạ, đi tới Yên Lăng hoặc Thương Thủy.
Cùng lúc đó, Triệu Hoằng Nhuận hỏi Du Mã, xem hắn ở Dương Hạ, hay đi theo Thanh Nha chúng.
Du Mã ngâm nghĩ, quyết định đến Thương Thủy huyện, dù sao hẳn có mối thân thiết với Ứng Khang, giờ đây Ấp Khâu chúng đến Thương Thủy, hắn ở lại Dương Hạ có khi còn bị Hắc Nha chúng ngứa mắt, thậm chí xảy ra xích mích
"Hy vọng Túc Vương điện hạ có thể cho Du Mã chúng định cư ở Thương Thủy."
Du Mã thành khẩn xin Triệu Hoằng Nhuận.
Nghe thế, Triệu Hoằng Nhuận vui vẻ hứa hẹn, sau đó, hắn hỏi Du Mã: "trước đây bản vương đã nói với ngươi, bản vương sẽ tha cho Du Mã chúng... Có từng nghĩ khôi phục phiên hiệu Du Mã?”
Đối với đề nghị của Triệu Hoằng Nhuận, Du Mã động tâm, nhưng nghĩ cẩn thận, hắn lại từ chối khéo.
Hắn biết, Du Mã chúng không còn là Du Mã quân năm đó?
Trụ cột của Du Mã quân đều đã chết, Du Mã chỉ là bá trưởng, lại có thể trở thành Du Mã chúng thủ lĩnh, coi như khôi phục Du Mã phiên hiệu, thì thế nào?
Chỉ làm hổ thẹn cái tên Nãng quận Du Mã.
Khi Triệu Hoằng Nhuận nhắc lại chuyện này, Du Mã vẫn cảm thấy khó hiểu, dò hỏi: "Đại Ngụy cũng có thiện chiến ky binh, vì sao điện hạ nhớ mãi không quên Du Mã quân?"
Triệu Hoằng Nhuận nghe vậy cười khổ.
Nước Ngụy không phải không có ky binh, hơn nữa, những ky binh kia cũng không yếu, tỉ như Tuấn Thuỷ quân Kiêu Ky doanh, Nãng Sơn quân Liệp Ky doanh.
Nhưng đây chẳng qua là doanh, mục đích chỉ vì phối hợp bộ xạ, không phải ky quân có thể tự mình đảm đương. Trái lại như Hàn quốc, ky binh của bọn hắn lấy đơn vị là quân, động tí mấy vạn mười mấy vạn.
Ở nước Ngụy, ky quân cũng chỉ có Nãng Quận Du Mã được thử nghiệm trước đó, nên Triệu Hoằng Nhuận rất muốn thử, xem có thể tái hiện Du Mã ky quân.
Dù sao, Xuyên Bắc cung ky tuy mạnh, nhưng vẫn là người Yết, đường đường nước Ngụy, chẳng lẽ một đội ky quân đều không có?
Nhưng tiếc rằng, Du Mã nói cho Triệu Hoằng Nhuận, bây giờ Du Mã chúng, đã không phải Nãng Quận Du Mã năm đó, coi như Triệu Hoằng Nhuận mở rộng bọn hắn thành ky binh, cũng chỉ là một đội tân binh.
Thế là, Triệu Hoằng Nhuận bỏ ý định khôi phục Du Mã.
Ngày 7 tháng 3, Triệu Hoằng Nhuận dẫn hơn 2 vạn Thương Thủy quân, rút khỏi Dương Hạ huyện, đi tới Thương Thủy huyện.
Lần này Triệu Hoằng Nhuận xuôi nam, chỉ là vì xử lý mâu thuần Yên Lăng và An Lăng.
Nhưng vì Thương Thủy quân phải trở về Thương Thủy, hơn nữa còn sắp xếp địa điểm xây ẩn tặc thôn cho Thanh Nha chúng, nên Triệu Hoằng Nhuận vẫn quyết định đi Thương Thủy, chờ sắp xếp xong, lại đi tới Yên Lăng.
Trước khi rời Dương Hạ, Triệu Hoằng Nhuận phái người gọi dịch trưởng Hà Chỉ Vinh đến Dương Hạ, mời hắn tạm thay Dương Hạ huyện lệnh.
Mấy năm gần đây, Ấp Khâu chúng duy trì Dương Hạ trị an, bây giờ Ấp Khâu chúng rời khỏi Dương Hạ, Dương Hạ rất có thể sẽ loạn. Tuy nói Dương Hạ vẫn có Hắc Nha chúng, nhưng Triệu Hoằng Nhuận nhìn thế nào cũng không thấy Hắc Chu, Tang Nha giỏi nội trị
Thực tế, Triệu Hoằng Nhuận là không có quyền bổ nhiệm Hà Chi Vinh làm Dương Hạ huyện lệnh, việc này thuộc quyền hạn Lại Bộ, chỉ là, đợi hắn báo cáo triều đình, triều đình chọn lựa người thích hợp, điều động tới Dương Hạ làm huyện lệnh, tối thiểu cần 3 tháng.
Chẳng lẽ bỏ mặc Dương Hạ 3 tháng?
Thế là, Triệu Hoằng Nhuận ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định vượt quyền bổ nhiệm Hà Chi Vinh tạm thay huyện lệnh.
Về phần Mã Tiềm, Triệu Hoằng Nhuận nhiều phen suy nghĩ, quyết định để hắn ở trong huyện nha. Điều đáng nói, ngày đó Triệu Hoằng Nhuận phái người đưa một cánh tay Kim Câu đến trước mặt Mã Tiềm, đồng thời nói rõ, đây là cánh tay của chủ mưu sát hại vợ con hắn, Mã Tiềm nhìn cánh tay nửa ngày.
Theo binh sĩ ở gần đó kể, lúc đó Mã Tiềm khi thì phẫn hận, khi thì bối rối, giống như có dấu hiệu tỉnh lại.
Chỉ tiếc, khi Triệu Hoằng Nhuận mừng rỡ đến thăm, Mã Tiềm lại rơi vào trạng thái điên khùng, tỉnh táo chỉ là phù dung sớm nở tối tàn.
Thấy vậy, Triệu Hoằng Nhuận cũng chỉ đành dặn dò Hà Chỉ Vinh chiếu cố Mã Tiềm.
Làm Triệu Hoằng Nhuận bất ngờ là, Hà Chỉ Vinh đánh cờ giỏi, Mã Tiềm đánh cờ cũng được, hai người hợp ý, làm Triệu Hoằng Nhuận khá cao hứng. Đương nhiên, nếu Mã Tiềm có thể gọi tên Hà Chi Vinh, mà không gọi chủ đầu, tin rằng Triệu Hoằng Nhuận sẽ càng vui hơn.
Còn chuyện cuối cùng, là chuyện riêng của Triệu Hoằng Nhuận.
Hắn dẫn theo tông vệ tới sào huyệt Phụ Khâu chúng, hỏi Nhị một vài điều.
Nhị đi theo Kim Câu nhiều năm, biết được không ít chuyện của Phụ Khâu chúng, tỉ như, ai bỏ ra 5 vạn lượng vàng để Phụ Khâu chúng ám sát Triệu Hoằng Nhuận.
Mối nghỉ ngờ này, Triệu Hoằng Nhuận giấu trong lòng đã lâu, đến hôm nay mới hỏi, là vì hắn biết Kim Câu sẽ không dễ nói hắn biết.
Kim Câu gian xảo, trừ phi Triệu Hoằng Nhuận cho hẳn đủ chỗ tốt, bằng không sao có thể dễ dàng tiết lộ? Thế là, Triệu Hoằng Nhuận dứt khoát không hỏi, đến khi mọi chuyện kết thúc, mới hỏi Nhị.
Tuy nhiên, khiến Triệu Hoằng Nhuận tiếc nuối là, Nhị nói cho hắn biết, người treo thưởng không lộ diện, đối phương chỉ sai người đưa tới mấy rương gạch vàng, trong rương có một bức thư.
Nguyên nhân thực sự khiến Kim Câu không tiếc nguy hiểm hành thích Triệu Hoằng Nhuận, là vì lá thư này viết rõ: 5 vạn lượng vàng chỉ là tiền đặt cọc, sau khi chuyện thành công, sẽ có hậu báo.
Đúng vậy, 5 vạn lượng vàng treo thưởng cho cái đầu của Triệu Hoằng Nhuận, chỉ là tiền đặt cọc, khó trách Kim Câu không kiềm chế nổi tham lam.
Nhị vừa kể, vừa dẫn Triệu Hoằng Nhuận tới mật thất, đến nơi Kim Câu chất đống gạch vàng.
Khi Triệu Hoằng Nhuận nhìn thấy gạch vàng, sắc mặt của hắn mất tự nhiên.
Nguyên nhân rất đơn giản, vì kích thước gạch vàng nằm ngoài dự liệu của hắn.
Triệu Hoằng Nhuận cầm một viên gạch lên, nhíu mày, lại nhặt một viên khác lên.
T Đây là... ¡
Triệu Hoằng Nhuận sắc mặt càng lúc càng kém, vì hẳn phát hiện trọng lượng gạch vàng ngang nhau.
"Gạch vàng nặng bao nhiêu?" Triệu Hoằng Nhuận nghiêm túc hỏi Nhị.
Nhị không rõ cho lắm, đúng sự thật nói: "nặng một thạch." (Túc thị tân quy chưa phổ biến, 2 thạch tầm 15 kg) Nghe vậy, Triệu Hoằng Nhuận sắc mặt càng kém.
Vì trong ấn tượng của hắn, cho dù là quý tộc cũng rất ít đúc gạch vàng, vì trọng lượng quá nặng, giá trị quá cao, không tiện lưu thông.
Ai sẽ đi đúc nóng gạch vàng nặng một thạch?
Chỉ có một chỗ!
Toàn bộ nước Ngụy, chỉ có một chỗ sẽ đúc gạch vàng, đó chính là quốc khố nước Ngụy.
Để cho tiện sắp xếp, Hộ Bộ sẽ nấu chảy vàng thành những thỏi tâm 2000 lạng.
Ï 5 vạn lượng vàng, ròng rã 25 khối vàng trong quốc khố. . ¡
Triệu Hoằng Nhuận hoảng sợ không nói nên lời. Hắn chưa bao giờ tưởng tượng được, tiền thưởng cho cái đầu của hắn, lại là từ quốc khố.
"Trầm Úc, cầm một khối, phái người đưa đến Đại Lương, giao tận tay Thượng Thư Lý Lương!"
"Vâng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận