Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 311: Vương Gia Bị Lưu Đày

Chương 311: Vương Gia Bị Lưu ĐàyChương 311: Vương Gia Bị Lưu Đày
Khi Triệu Hoằng Nhuận bày tiệc chiêu đãi Triệu Nguyên Dục, Ngụy Vương triệu kiến Tông Chính Triệu Nguyên Nghiễm.
Trong Thủy Cùng điện, Ngụy Vương và Nghiễm vương gia ngồi đối mặt, bên cạnh chỉ có Đồng Hiến hầu hạ.
Huynh đệ hai người ngồi đối diện uống trà, lúc này Ngụy Vương mở miệng hỏi: "tối qua trẫm phái người đưa tin đến Tông phủ, các trưởng lão đã hiểu tình hình chưa?"
"Trưởng lão' trong miệng Ngụy Vương, là những người mà cả Ngụy Vương hay Triệu Nguyên Nghiễm đều phải cung kính gọi một tiếng thúc bá.
Tuy Triệu Nguyên Nghiễm phụ trách Tông phủ, nhưng chuyện đại sự, phải do các trưởng lão quyết định.
"Ta đã bẩm báo các trưởng lão, trước mắt còn đang bàn bạc chuyện này" Triệu Nguyên Nghiễm nhíu mày, nghiêm túc nói: "Rốt cuộc... Đây là việc lớn."
Nói xong, hắn cầm chén trà, nhíu mày hỏi: "tin tức có đáng tin?"
Ngụy Vương dùng ánh mắt khác thường nhìn Nhị huynh, mỉm cười nói: "đây là lão Lục tận mắt nhìn thấy."
"Tuy là như thế.." Triệu Nguyên Nghiễm thở ra, lắc đầu nói: "lão Lục tính tình ngả ngớn, thực sự khó tin tưởng hoàn toàn..."
Ngụy Vương lắc đầu, lấy ấm trà rót thêm cho Triệu Nguyên Nghiễm, từ tốn nói: "chuyện quan trọng thế này, lão Lục tuyệt đối đáng tin." "Ừm" Triệu Nguyên Nghiễm bị thuyết phục, nhấp một ngụm trà, bình tĩnh hỏi: "bệ hạ định làm gì?"
Ngụy Vương mỉm cười, thái độ khó đoán.
Đồng Hiến cảm nhận không khí trong điện thay đổi, hắn vội vàng bước tới, cười nói: "lão nô đi lấy thêm nước."
Nước trong ấm trà còn một nửa, nhưng Ngụy Vương và Triệu Nguyên Nghiễm không có ý ngăn cản.
Bọn hắn không muốn có ai nghe được cuộc trò chuyện.
Đồng Hiến vội vã rời đi.
Lúc này, Ngụy Vương chậm rãi nói: "Âm Nhung sẽ không cho mượn đường, nếu muốn mạnh mẽ đi qua Tam Xuyên quận, sẽ kết thù với Âm Nhung... Lúc này cùng Âm Nhung khai chiến, không sáng suốt." "Không phải chỉ mỗi đường Tam Xuyên quận, còn có Tần Lĩnh.." Triệu Nguyên Nghiễm dừng một lúc, nhíu mày nói: "người Tần Lĩnh, chưa hẳn nhiệt tình như lúc tổ tiên Triệu gia di cư phía đông."
"Tiến đánh Lũng Tây, không phải có người Tân sao?" Ngụy Vương lạnh nhạt nói.
Hai người nói tới người Tần, là thị tộc cổ xưa không kém gì Cơ thị.
Theo Tông phủ ghi chép, khi Cơ thị Triệu gia đi về hướng đông, từng được họ Doanh trợ giúp, thậm chí, có số ít người Triệu gia ở lại Tân Lĩnh thông hôn với người họ Doanh.
Nhưng đó là mấy trăm năm trước.
Hơn trắm năm trước, nước Ngụy diệt Lương quốc và Trịnh quốc, Âm Nhung từ phía tây bắc Hà Đông vào Tam Xuyên, sau khi cùng Đại Ngụy xung đột, nước Ngụy mất đi con đường thông hướng phía tây.
Cuộc chiến với Âm Nhung, Tông phủ ghi lại không nhiều, nên có người đoán: lúc Đại Ngụy tranh đoạt Thượng Đảng với Hàn quốc, đã bị Âm Nhung lợi dụng.
Hai nước Ngụy Hàn nghe nói đánh nhau hơn 60 năm, trận Thượng Đảng nổ ra khiến thiên hạ khiếp sợ.
Trong cuộc chiến đó, Ngụy điều động mấy ngàn chiến xa, mười mấy vạn quân hòng đánh bại Hàn quốc, lại bị Hàn quốc ky binh đánh bại, hơn 10 vạn quân Ngụy gần như bị xóa sổ.
Qua trận này, nước Ngụy tổn thất nặng nề, Hàn quốc chiếm được Thượng Đảng quận, ngay cả đất Tam Xuyên cũng mất phần lớn cho người Âm Nhung.
Nếu như trận Phòng Lăng khiến người Ngụy hận người Ba, thì trận Thượng Đảng khiến người Ngụy sợ người Hàn.
Cho dù mấy chục năm sau, nước Ngụy dần khôi phục, nhưng đối mặt Hàn quốc, vẫn ít nhiều lo sợ.
Nên lúc này trợ giúp Lũng Tây, Ngụy Vương cũng không tán đồng.
Ngay cả Triệu Nguyên Nghiễm cũng không tán đồng.
Tuy hẳn nhiều lần răn dạy Triệu Hoằng Nhuận nhớ tình cảm gia tộc, nhưng nói cho cùng chỉ là Triệu gia.
Còn Ngụy gia thật quá xa vời.
Nếu nước Ngụy mạnh mẽ, thì ra tay giúp cũng không sao, nhưng bây giờ, Đại Ngụy vừa chống Hàn vừa chống Sở, không rảnh chỉ viện cho Ngụy gia xa xôi.
Nhưng vấn đề là, Triệu gia không thể khoanh tay đứng nhìn Ngụy gia bị hủy diệt, dù sao cả hai cùng chung nguồn gốc.
"Thuyết phục Ngụy gia chuyển tới Đại Ngụy thì sao?"
Triệu Nguyên Nghiễm dân nắm được suy nghĩ của Ngụy Vương, nhưng chiến lược trông có vẻ tốt lại tiềm ẩn nhiều nguy hiểm.
Nếu Ngụy gia đến nước Ngụy, thì địa vị của Triệu gia phải làm thế nào?
Triệu gia tách khỏi Ngụy gia, là chỉ nhánh, nhưng Triệu gia mới là gia tộc thống trị nước Ngụy.
Nếu giao lại vương quyên cho Ngụy gia, Triệu gia đương nhiên không chịu;mà Ngụy gia một khi bén rễ ở Đại Ngụy thì nhất định sẽ bất mãn với Triệu gia?
Ngụy Vương và Triệu Nguyên Nghiễm liếc nhau, cả hai đều bất đắc dĩ. Vì đại cục, dù nước Ngụy có gặp khó khăn, cũng chỉ có thể phái viện quân. "Gọi Nguyên Tá về Đại Lương."
Sau khi cân nhắc, Triệu Nguyên Nghiễm đề nghị.
Nghe câu này, mặt Ngụy Vương thay đổi.
Nguyên Tá, chính là Triệu Nguyên Nghiễm đệ đệ, Ngụy Vương Tam huynh, Nam Lương Vương Triệu Nguyên Tá.
Nam Lương, đó là nơi nào?
Đó là nơi giao nhau giữa Dĩnh Thủy quận và Tam Xuyên quận, đồng thời cũng là phòng tuyến của nước Ngụy.
Nên nói trắng ra, Nam Lương Vương Triệu Nguyên Tá là bị Ngụy Vương lưu đày.
"Ngươi muốn nói, để Nguyên Tá lãnh binh tới Lũng Tây sao?" Ngụy Vương khó hiểu nhìn Triệu Nguyên Nghiễm.
Triệu Nguyên Nghiễm nghiêm túc nói: "bệ hạ cũng biết, Nguyên Tá dùng binh kỳ tài, bệ hạ lưu vong hắn đến Nam Lương, không phải là không nỡ giết hắn sao?" Nói đến đây, hắn ngẩng đầu nhìn Ngụy VƯƠơng, thở dài nói: "bệ hạ, ngài đăng cơ kế vị đã 17 năm, Nguyên Tá cũng bị lưu vong 17 năm... Bây giờ thế hệ con cháu dần trưởng thành, cảnh huynh đệ đấu đá cũng nên kết thúc."
Ngụy Vương trâm tư không nói, có thể nhìn ra hắn vẫn kiêng ky Triệu Nguyên Tá.
Thấy vậy, Triệu Nguyên Nghiễm lại thấp giọng khuyên: "nếu bệ hạ chịu trọng dụng Nguyên Tá, bất luận là Hùng Hạo hay Hùng Thác, đều không cần sợi"
Ngụy Vương vẫn trầm mặc, một lúc sau yếu ớt hỏi: "hắn... Những năm nay đang làm gì?"
Triệu Nguyên Nghiễm thả lỏng, thở dài nói: "theo ta biết, Nguyên Tá những năm gần đây vừa làm ruộng vừa học, ngoại trừ nghiên cứu binh pháp ra, chính là trông ít rau củ, 17 năm qua đều như thế."
Nói đến đây, Triệu Nguyên Nghiễm dừng một lúc, trịnh trọng nói: "nếu quả thật không cách nào tránh khỏi cuộc chiến với Âm Nhung hoặc người Tần, bệ hạ nên dùng Nguyên Tá, một mình hắn sánh ngang 10 vạn tinh binh!"
Ngẫm nghĩ một lúc, Ngụy Vương mới mở mắt, chậm rãi gật đầu: "đã như vậy, thì gọi hắn về Đại Lương!"
"Bệ hạ anh minhI"
Bạn cần đăng nhập để bình luận