Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 222: Khuyên Can

Chương 222: Khuyên CanChương 222: Khuyên Can
Triệu Hoằng Nhuận ngoài miệng nói ngày kế tiếp đi gặp phụ vương, nhưng thực tế, sau khi hại vị đại thần Binh Bộ rời đi, hắn liền lập tức tới Thủy Cùng điện.
Nhưng vừa định đi, thì hắn nhìn thấy tông vệ Chu Quế, Hà Miêu xoa đầu, bước đi tập tễnh đến tiền sảnh.
Thấy vậy, Triệu Hoằng Nhuận đứng đó cười hai người.
Chu Quế, Hà Miêu, có lẽ không phải là người cẩn thận nhất trong số tông vệ của Triệu Hoằng Nhuận, nhưng về sự tỉnh táo, lý trí, thì hơn hẳn đám Mục Thanh, Chử Hanh.
Không ngờ, hai người còn say đến mức này, có thể tưởng tượng được tông vệ hôm qua phải uống nhiều bao nhiêu. "Đám Trầm Úc còn đang ngủ?" Triệu Hoằng Nhuận cười hỏi.
"Còn không phải sao, tiếng ngáy to như vậy, nhờ bọn họ ban tặng mà huynh đệ ty chức sống đến giờ... Chu Quế nói đùa một câu, rồi tò mò hỏi: "điện hạ muốn đi ra ngoài?"
"Không xuất cung" Triệu Hoằng Nhuận giải thích: "đi Thủy Cùng điện một chuyến."
Vốn dĩ, hắn định cho Chu Quế, Hà Miêu đi uống trà giải rượu, dù sao cảm giác say rượu không hề dễ chịu, nhưng không ngoài Triệu Hoằng Nhuận dự kiến, hai người vỗ ngực nói không có vấn đề, nhất định phải bảo vệ Triệu Hoằng Nhuận đi Thủy Cùng điện.
Ï Đây là trong cung, khắp nơi đều là lính canh, có thể có nguy hiểm gì?
Triệu Hoằng Nhuận trong lòng buồn cười.
Nghe vậy, Triệu Hoằng Nhuận cũng không nói thêm, dẫn theo hai người đi thẳng Thủy Cùng điện.
Lúc này, trong Thủy Cùng điện, Ngụy Vương và ba vị trung thư đang phê duyệt tấu chương, chưa biết chuyện xảy ra trong Văn Chiêu các.
Nhưng thấy Triệu Hoằng Nhuận đến, Ngụy Vương cũng chẳng kinh ngạc, chỉ nhẹ nhàng hỏi: "giải quyết?"
"A, giải quyết." Triệu Hoằng Nhuận hời hợt đáp, đồng thời ra lệnh cho 2 thái giám đi chuẩn bị một bình trà giải rượu cho Hà Miêu và Chu Quế.
Ngụy Vương cũng không lo lắng con trai hắn sẽ ăn thiệt thòi, hắn thấy, đứa con này của hắn cực kỳ gian trá và xảo quyệt. Hắn chỉ lo Triệu Hoằng Nhuận sẽ làm ầm ÿ quá mức, không dễ kết thúc thôi.
Ngụy Vương đặt bút lông sang một bên, hướng ánh mắt về phía Triệu Hoằng Nhuận, hỏi: "giải quyết ra sao, nói trẫm nghe chút."
Triệu Hoằng Nhuận cũng không giấu diếm, kể thỏa thuận mà hắn đạt được với Hộ Bộ, Binh Bộ, Công Bộ cho Ngụy Vương: "số đồ kia, Hộ Bộ chiếm 3 phần rưỡi, Binh Bộ chiếm 2 phần, Công Bộ chiếm 1 phần rưỡi, tổng cộng là bảy phần."
Ngụy Vương sững sờ.
Dù sao mọi người đều biết, Hộ Bộ đã đóng góp rất nhiều trong trận chiến Ngụy Sở lần này, tập hợp lương thảo, quân bị, cam đoan Triệu Hoằng Nhuận có đầy đủ quân lương để đánh với Hùng Thác trong sáu tháng.
Mà trong 3 phân rưỡi nhận được Hộ Bộ phải trừ đi chi phí cho lương thảo và quân bị, nên cái gọi là 3 phần rưỡi, kỳ thực cũng chỉ là 2 phần, thậm chí một phần rưỡi mà thôi.
Mặc dù không lỗ, nhưng so với phần Binh Bộ, Công Bộ đạt được, Hộ Bộ hiển nhiên là thiệt hơn.
Không ngoa khi nói, phương án phân phối như vậy, Triệu Hoằng Nhuận đã ưu tiên Binh Bộ, sau đó là Công Bộ, về phần Hộ Bộ, nhìn thì có vẻ lấy nhiều nhất, nhưng thực tế, thì chẳng lãi bằng hai bộ này.
Cách phân chia như thế, mà Hộ Bộ lại đồng ý? 7
Ngụy Vương thấy kỳ lạ, hứng thú nói: "Hoằng Nhuận, ngươi dùng biện pháp gì uy hiếp Hộ Bộ, khiến bọn hắn nhượng bộ lớn như vậy?"
Triệu Hoằng Nhuận cười nói: "phụ vương hiểu lầm, nhi thần sao dám uy hiếp đại thần trong triều? Nhi thân chẳng qua cảm thấy, cách hoạt động của Đại Ngụy chưa thích đáng, nên đưa ra một đề nghị hợp lý."
"Đề nghị gì?"
"Cho phép Binh Bộ và Công bộ tự xây kho tiên, đồng thời tự chủ tài chính."
F....
Lời vừa nói ra, không những Ngụy Vương lộ vẻ kinh ngạc, mà ngay cả Lận Ngọc Dương, Ngu Tử Khải cùng với Phùng Ngọc cũng giật mình.
Ï Ngươi.. Là muốn gọt Hộ Bộ quyền lực! ,¡
"," Ngụy Đế trầm ngâm phút chốc, nụ cười thu lại, nghiêm mặt nói: "Hoằng Nhuận, chuyện này không thể nói đùa."
"Phụ vương quá lời, nhi thần há lại nói đùa?" Triệu Hoằng Nhuận chắp tay, nghiêm mặt nói: "nhi thân cảm thấy, cho phép Binh Bộ và Công Bộ tự xây kho tiền, giúp giảm bớt thời gian tích góp vật tư. Làm phép so sánh, đầu xuân hàng năm, Hộ Bộ giao tiền trước cho Binh Bộ và Công Bộ, như vậy, Binh Bộ và Công Bộ lập tức có thể sử dụng. Nếu cứ đưa bảng báo cáo cho Hộ Bộ để xin tiền, nhi thần cho là quá rắc rối, rõ ràng chuyện có thể hoàn thành trong vòng nửa năm, nhưng phải kéo đến một năm, thậm chí càng lâu... Cách làm như vậy, sẽ khiến Đại Ngụy không có thời gian vượt qua nước Sở, vượt qua nước Hàn."
"Vượt qua Sở Hàn?" Ngụy Vương nghi ngờ nhìn Triệu Hoằng Nhuận: "hai nước có liên quan gì sao?”
"Đương nhiên!" Triệu Hoằng Nhuận dõng dạc nói: "cách làm cũ sẽ khiến công trình phải trì hoãn ít nhất mười mấy ngày, có lẽ điều này trong mắt phụ vương và các đại thần là không hề dài... Nhưng phụ vương đừng quên, khi Đại Ngụy phát triển, Sở, Hàn cũng không nhàn rỗi, bọn hắn cũng đang cố gắng khiến bản thân lớn mạnh. Quốc lực Đại Ngụy tăng cường một chút, quốc lức Sở Hàn cũng tăng cường một chút, như vậy, Đại Ngụy sẽ không bao giờ thay đổi được sự thật rằng chúng ta mãi mãi yếu thế trước hai nước, huống chỉ, nước Sở, nước Hàn có lãnh thổ cùng nhân khẩu nhiều gấp mấy lần Đại Ngụy, nên "một chút" quốc lực của Sở nhiều hơn so với "một chút" của Đại Nguy, nếu Đại Ngụy vẫn từng bước phát triển, như vậy, sẽ chỉ càng lúc càng kém nước Sở."
"Đừng tưởng mười mấy ngày không hề dài, nhưng một công trình mười mấy ngày, mười công trình chính là hơn trăm ngày, cần hơn 3 tháng. Hơn 3 tháng, đủ Binh Bộ đúc thêm quân bị, đủ cho Công Bộ khai khẩn thêm đất đai... Có lẽ số quân bị, số đất đai này, không thể rút ngắn nhanh chóng khoảng cách giữa Đại Ngụy và nước Sở, nhưng về lâu dài, quốc lực Đại Ngụy sẽ từng bước vượt qua nước Sở...'Băng dày ba thước không phải do một ngày lạnh, nước chảy đá mòn không phải một sớm một chiều". Cái gọi là ưu thế giữa quốc gia và quốc gia, không phải đều là gom từng chút một, từng giờ từng phút tích lũy lên sao? Ra sức trị quốc, tận lực hùng cường, không phải làm nhiều, làm tốt là xong, mà phải làm được càng nhiều, làm được càng tốt hơn người khác!" Ï Tiểu tử này... J
Ngụy Vương nghe xong cũng bất ngờ.
Mặc dù hắn rất rõ ràng, con trai sở dĩ đưa ra đề nghị, nguyên nhân chủ yếu là vì trừng phạt Hộ Bộ, ai kêu Hộ Bộ quan viên vạch tội hắn.
Nhưng Ngụy Vương không thể phủ nhận, con trai nói rất có lý, nhất là giải thích câu "ra sức trị quốc, tận lực hùng cường".
Ngụy Vương muốn làm, nhưng nhìn bộ dáng con trai nắm chắc phần thắng, là phụ thân hắn cảm thấy không thoải mái.
"Tuy nói thế, nhưng trâm vẫn phải cân nhắc cẩn thận."
Triệu Hoằng Nhuận nghe vậy nhíu mày, không vui nói: "cần gì phải suy nghĩ, chuyện trăm lợi không hại!... Còn nữa, quyền lực phân chia càng nhiều, không phải càng có lợi cho vương quyền sao?”
F....J Nghe câu này, ba vị đại thần vốn đang chăm chú nghe, vội vàng cúi đầu xuống, giả vờ không nghe được.
Mà Ngụy Vương thì giơ ngón tay chỉ Triệu Hoằng Nhuận, tức không nói nên lời.
Hắn thầm nghĩ, mặc dù điều này là thật, nhưng nói ra như thế, có thích hợp sao?!
Ngụy Vương nghiến răng, ho một tiếng, nói: "ý của trâm là, tấm muốn cùng Hộ Bộ bàn bạc... Lời ngươi nói, chắc chắn Hộ Bộ sẽ phản đối, đúng không?"
Nghe câu hỏi, Triệu Hoằng Nhuận nở nụ cười tà: "không, Hộ Bộ mấy vị đại nhân đều ngầm đồng ý, mà Binh Bộ và Công bộ, lại càng ủng hộ mạnh mẽ. Nên chỉ cần phụ vương gật đầu, chuyện này liền có thể thành."
Ï Hộ Bộ vậy mà ngầm đồng ý?! , Ngụy Vương khiếp sợ nhìn con trai hồi lâu, chợt hiểu ra.
Hộ Bộ chỉ có thể ngầm đồng ý, bởi vì hiện tại chỉ là thỏa thuận giữa Hộ Bộ cùng Binh Bộ, Công Bộ, nếu như Hình bộ, Lại Bộ, Lễ Bộ đều tham gia, thì Hộ Bộ lại càng bị động.
Thật không ngờ... Công Bộ còn dễ nói, dù sao Công Bộ cùng tiểu tử này luôn hợp tác, nhưng Binh Bộ... Lý Dục vậy mà chọn hợp tác với tiểu tử này, năm ngoái lão già đó bị tiểu tử này sỉ nhục... Ha ha, xem ra, cám dỗ của kho tiền dụ quả thực không nhỏ... Chờ đã, Binh Bộ và tiểu tử này hợp tác, không phải là... 1
Nghĩ tới điều gì đó, Ngụy Vương thử dò xét: "nói cách khác, mấy đội quân mới lập Thương Thủy quân, Yên Thủy quân, Yên Lăng quân, đã được Binh Bộ chấp thuận?” Triệu Hoằng Nhuận nhìn phụ vương, không giấu diếm, chắp tay nói: " Lý Thượng Thư hiểu rõ đại nghĩa."
Ï Hiểu rõ đại nghĩa... Rõ ràng năm ngoái còn mỉa mai đối phương nhát gan... j
Ngụy Vương thầm nhủ trong lòng, nhìn con trai một lúc. Hắn không khỏi cảm khái, con trai đã trưởng thành hơn nhiều.
Hắn vốn cho rằng, lần này Hộ Bộ đắc tội Hoằng Nhuận, sẽ bị xử lý bằng biện pháp cực đoan, như lúc kẻ này đập phá Trần thục ái U Chỉ Cung.
Hắn vạn lần cũng không ngờ, Triệu Hoằng Nhuận cuối cùng lại dùng quyền lợi giải quyết tranh chấp.
Đây là dương mưu, nhưng nham hiểm vô cùng!
Nghịch tử này... Thật sự trưởng thành... j
Nhìn đứa con trai 15 tuổi trước mặt, Ngụy Vương tâm trạng phức tạp.
Dù sao, với tư cách là phụ thân, hắn vân mong con trai vượt qua hắn.
Trước khi hắn quay về với cát bụi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận