Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 149: Hùng Hổ Giao Hẹn

Chương 149: Hùng Hổ Giao HẹnChương 149: Hùng Hổ Giao Hẹn
Không lâu sau, Hùng Hổ liền bị Triệu Hoằng Nhuận "mời" đến bên cạnh cái hố.
Có thể nhìn ra, vị quý tộc Sở quốc này, sau khi bị Triệu Hoằng Nhuận giáo huấn, quả thực rất biết điều, bị quân Ngụy khiêng tới nơi này dù đôi chân vẫn chưa lành, hắn cũng chỉ ngồi trên cáng cứu thương, mặt không đổi nhìn 5 vạn tù binh.
Hùng Thác đại nhân... Cũng bại Sao? ,j
Bình Dư Quân Hùng Hổ chán nản thở dài, Hùng Thác từng là chỗ dựa của hắn.
Lúc đó, hắn nghĩ, coi như Triệu Hoằng Nhuận có tàn nhãn với hắn, thì Hùng Thác cũng sẽ giết kẻ này báo thù cho hắn. Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ, không những hắn bại, ngay cả Hùng Thác cũng bại.
Còn kết quả, 5 vạn tù binh ở chỗ này, Hùng Hổ có kết quả ra sao, không cần nói cũng biết.
Rất rõ ràng, Hùng Thác tốt số hơn hắn: chứ cả hai như nhau, toàn quân bị diệt, hắn bị bắt, còn Hùng Thác lại may mắn trốn được.
"Ngươi định làm gì?' Hùng Hổ nghiêng đầu nhìn Triệu Hoằng Nhuận, vẻ mặt rất bình tĩnh.
Làm Triệu Hoằng Nhuận giật mình, hắn vốn dĩ cho rằng Hùng Hổ sẽ hét lên, xúi giục 5 vạn tù binh, thật không ngờ, Hùng Hổ lần này thành thật như vậy.
"Thật bất ngờ.." Nhìn Hùng Hổ từ trên xuống dưới một lượt, Triệu Hoằng Nhuận trong đầu hiện lên dấu hỏi. Có thể thấy, bị nhốt trong một thời gian dài, làm thái độ của Hùng Hổ cải thiện nhiều, chỉ thấy hắn nhìn sang Triệu Hoằng Nhuận, từ tốn nói: "ngay cả Hùng Thác đại nhân cũng bại, Hùng mỗ còn có thể làm sao?" Nói xong, hắn quay qua nhìn 5 vạn tù binh, hỏi: "ngươi định khuyên hàng bọn hắn?"
"Làm sao? Muốn phá sao?" Triệu Hoằng Nhuận cười mỉm.
Hùng Hổ nghe vậy lắc đầu, cảm khái: "cái miệng ngươi. Ngay cả Khuất Thăng đều có thể khuyên hàng, huống chi là những binh sĩ vốn chẳng có bao nhiêu độ trung thành... Ngươi muốn tấn công Sở quốc?"
F....
Triệu Hoằng Nhuận nhíu mày, mặc dù hắn cũng biết chuyện không thể giấu được Hùng Hổ, nhưng cả kể như thế, bị Hùng Hổ nói toạc ra, hắn ít nhiều có chút không thoải mái.
"Ngươi muốn chỉ giáo gì sao?" giọng Triệu Hoằng Nhuận trở nên lạnh nhạt.
Nghe được lời này, Hùng Hổ trầm ngâm chốc lát, đột nhiên mở miệng: "ngươi muốn thế nào?"
Triệu Hoằng Nhuận sững sờ, từ trong lời Hùng Hổ hắn nghe được một ý nghĩa khác: "có ý tứ gì?"
Hùng Hổ quay đầu nhìn, nghiêm mặt nói: "ở đây đều người của ngươi, chúng ta nói thẳng, ngươi nhất định là muốn đi vê lãnh địa của Hùng Thác, ngươi muốn cái gì?"
Nghe vậy, Triệu Hoằng Nhuận cười mỉm dò xét: "nghe giọng điệu của ngươi, hình như ngươi có thể làm chủ."
Hùng Hổ bình thản nói: "ta cùng với Hùng Thác đại nhân lớn lên cùng nhau, †a tín nhiệm hắn, hắn cũng tín nhiệm ta. Nếu ta đã hứa, Hùng Thác đại nhân cũng sẽ không phản đối."
"Bất luận hứa gì cũng sẽ không phản đối?" Triệu Hoằng Nhuận nhếch miệng cười, đột nhiên trầm giọng nói: "bản vương muốn toàn bộ Dĩnh Thủy quận!"
F... Túc vương điện hạ, há miệng thật lớn... ¡
Từ bên cạnh, Đô Úy Trần Thích, Vương Thuật, Mã Chương sợ hết hồn, thậm chí cả Bách Lý Bạt cũng phải nhìn sang.
Phải biết toàn bộ Dĩnh Thủy quận, bao gồm Ngụy quốc Dĩnh Thủy bắc quận và Sở quốc Dĩnh Thủy nam quận, mà Dĩnh Thủy nam quận, chính là 90% lãnh địa của Hùng Hổ và một nửa lãnh địa của Hùng Thác. Triệu Hoằng Nhuận một câu nói, tương đương với hai mươi mấy thành trì của Sở quốc.
Điều làm tất cả mọi người giật mình là Bình Dư Quân Hùng Hổ chỉ hơi ngạc nhiên, sau đó lập tức bình tĩnh. Nhìn Triệu Hoằng Nhuận nghiêm túc nói: "có thểt"
Ï Thật hay giả?
Không chỉ mọi người cảm thấy ngạc nhiên, ngay cả Triệu Hoằng Nhuận cũng bất ngờ.
Nhưng đúng vào lúc này, Hùng Hổ phách lại bình tĩnh bổ sung: "muốn Dĩnh Thủy quận, có thể... Chúng ta có thể cắt nhường, nhưng Túc Vương, thậm chí là quý quốc chưa hẳn dám thu."
F....J
Triệu Hoằng Nhuận nhíu mày, bởi vì
Hùng Hổ đã nhắc nhở: 20 thành trì, Hùng Thác cùng hắn có thể cắt nhường, nhưng Ngụy quốc dám thu sao? Dám mạo hiểm làm Sở quốc tức giận mà nhận sao?
"Ngươi đùa ta sao?" Triệu Hoằng Nhuận không thích nhíu mày.
Thấy Triệu Hoằng Nhuận có vẻ tức giận, Hùng Hổ vội vàng giải thích: "ta không phải trêu chọc Túc Vương, mỗ chỉ nói cho Túc vương một sự thật. Nếu điện hạ muốn vàng bạc châu báu mã não phỉ thúy, cứ mở miệng. Nhưng nếu Túc vương có ý thôn tính lãnh thổ Sở quốc, thì cho dù Hùng Thác đại nhân cùng ta đồng ý, Sở quốc cũng sẽ không đồng ý."
Triệu Hoằng Nhuận nhìn vào Hùng Hổ, thấy hắn vẻ mặt thành khẩn, liền đè nén sự không vui, hỏi: "ngươi đang xin tha mạng sao?"
"Có thể coi như vậy." Hùng Hổ hờ hững gật đầu, tiếp tục nói: "hơn nữa, ta còn hy vọng trận chiến này có thể dừng lại."
"Dừng ở đây?" Triệu Hoằng Nhuận tức giận, chỉ vào Hùng Hổ nói với những người xung quanh: "tên này điên rồi sao? Hắn hy vọng trận chiến này dừng ở đây?"
Làm người Ngụy xung quanh cười lạnh: trước đây xâm lược lãnh thổ Đại Ngụy, giết con dân Đại Ngụy, bây giờ tình hình không ổn, liền muốn dừng trận chiến lại? Nói đùa!
Hùng Hổ nhìn xung quanh, không thèm để ý thái độ mọi người, nghiêm túc nói: "trên thực tế, đây là một đề xuất hai bên cùng có lợi. Ta có thể thay mặt Hùng Thác đại nhân hứa, rút toàn bộ quân Sở ra khỏi Sở quốc, quý quốc chịu thiệt hại, †a cũng có thể khẩn cầu Hùng Thác đại nhân bồi thường. Thậm chí, bên ta có thể cùng quý quốc ký hiệp ước hòa bình, khôi phục hòa bình ở biên giới Ngụy Sở." "," Triệu Hoằng Nhuận nhíu mày nhìn Hùng Hổ, chuyện cho tới giờ, hắn thấy tên này sẽ không giở trò, nhưng cứ vậy bỏ qua, thì không phù hợp với tính nết của hắn.
Dù sao, so với vàng bạc châu báu mã não phỉ thúy, Triệu Hoằng Nhuận càng cần nhân khẩu Sở quốc, đây mới là nguyên nhân để hắn quyết định phản công Sở quốc.
Bình Dư Quân Hùng Hổ nói không sai, Triệu Hoằng Nhuận không dám thật sự xâm chiếm Sở quốc. Vì vậy, ngay cả khi hắn chiếm được lãnh thổ của Hùng Thác, cũng không dám chiếm thật, nếu thật sự coi đó là lãnh thổ Ngụy quốc, thì chắc chắn Sở quốc sẽ không bỏ qua.
Nhưng trước khi hắn rút quân, hắn sẽ dẫn theo tất cả dân Sở, dù sao đất là chết, người là sống. Đối với Đại Ngụy mà nói, lấy loại phương thức này tăng thêm nhân khẩu, có giá trị hơn chiếm lãnh thổ.
Đương nhiên, Triệu Hoằng Nhuận cũng sẽ không miễn phí trả lại mảnh đất mà hắn đã chiếm, hắn sẽ dùng ngoại giao buộc Sở quốc dùng tiền chuộc về.
Bằng cách này, Đại Ngụy thu được cả người và tiên, nhưng lại không làm Sở quốc phản ứng quá mức.
Nhưng lời này không tiện nói cho Hùng Hổ.
Nói thế nào?
Ta muốn tất cả dân chúng trong lãnh địa của 2 người các ngươi?
Hùng Hổ có lẽ sẽ đồng ý, nhưng Hùng Thác sẽ đồng ý sao?
Không còn lãnh địa dân chúng, liền không có thuế, ngươi kêu Hùng Thác uống gió tây bắc?
Nhưng mặc kệ thế nào, những gì Bình Dư Quân Hùng Hổ nói, cũng làm Triệu Hoằng Nhuận phải suy nghĩ .
"Ngươi nói vậy, bản vương sẽ không giết ngươi..."
Vẻ mặt Hùng Hổ thay đổi, nhưng sau đó hắn bình tĩnh lại: "giữ lại ta, có lợi hơn giết ta... Ít nhất để thuyết phục Hùng Thác đại nhân, không có ai thích hợp hơn ta"
Triệu Hoằng Nhuận suy nghĩ một lúc. Hắn vốn định dùng lại chiêu cũ, dùng Hùng Hổ buộc đám Phu Trưởng đầu hàng, nhưng đề nghị Hùng Thác đưa ra, khiến Triệu Hoằng Nhuận không muốn lấy hắn khai đao.
"Để bản vương suy nghĩ. Ngươi trở về dưỡng thương đi."
Triệu Hoằng Nhuận nhìn 4 người lính khiêng cáng.
4 tên lính hiểu ý, nâng cáng, chuẩn bị đưa Hùng Hổ đi.
"Chậm đã!"
"Còn có chuyện gì?' Triệu Hoằng Nhuận nhìn Hùng Hổ.
Hùng Hổ lúng túng nói: "Túc vương, có thể cải thiện đồ ăn hay không? Ta không muốn nhiều, thêm ít rau quả, thêm ít thịt là được."
F....J
Triệu Hoằng Nhuận nén cười nhìn 4 tên lính, cũng không nói gì, gật đầu: "được, có thể. Vì người còn có tác dụng, mỗi bữa thêm chút rau quả, lại thêm một miếng thịt."
"Đa tạ" Hùng Hổ chắp tay, trịnh trọng nói: "như vậy, Túc vương cứ từ từ cân nhắc, tin rằng đề nghị Hùng mỗ đưa ra, sẽ không để Túc vương và Ngụy quốc chịu thiệt." Sau khi hắn nói xong, 4 tên lính liền khiêng hắn đi.
Nhìn Hùng Hổ đi xa, Đô Úy Trần Thích nghi ngờ hỏi: "điện hạ, lời người này, có thể tin sao?"
"Ừm”" Triệu Hoằng Nhuận gật đầu: "chuyện cho tới giờ, hắn cũng chẳng thể làm được gì."
Nghe được lời này, Đô Úy Mã Chương lại hỏi: "điện hạ nghĩ thế nào về việc bãi binh giảng hòa mà hắn nói?"
Triệu Hoằng Nhuận quay đầu nhìn đám tù binh Sở, gật đầu nói: "mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng công bằng mà nói, quân ta xác thực không đủ khả năng đánh hạ Sở quốc, đừng nói một mình quân ta, cho dù có tập hợp toàn bộ quân đội Ngụy quốc, nhân lực, vật lực, muốn tiêu diệt Sở quốc cũng cực kỳ gian khổ. Dù muốn hay không, sớm muộn chúng ta cũng phải đàm phán với Sở quốc... Nhưng hiện tại, vẫn chưa phải thời điểm bãi binh giảng hòa."
Vì sao chưa phải thời điểm?
Rất đơn giản, bởi vì Triệu Hoằng Nhuận còn chưa có được lợi ích gì, cũng chưa đạt được chỗ tốt từ phía Sở quốc, làm sao có thể cùng Hùng Thác bãi binh giảng hòa?
Về phần Hùng Hổ đưa ra bồi thường, nhiều nhất chỉ là khoản phụ mà thôi.
Đương nhiên, cho dù chỉ là khoản phụ, Triệu Hoằng Nhuận cũng sẽ không bỏ qua.
"Khuất Thăng xong việc chưa?Nếu xong thì lập tức gọi hắn tới gặp bản vương."
"RõI"
Bạn cần đăng nhập để bình luận