Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 251: Cố Lăng Quân Hùng Ngô

Chương 251: Cố Lăng Quân Hùng NgôChương 251: Cố Lăng Quân Hùng Ngô
Sau khi từ biệt Hùng Thác, Triệu Hoằng Nhuận định lập tức hồi cung.
Vì hắn muốn đi xem Cố Lăng Quân Hùng Ngô.
Tuy nhiên, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Triệu Hoằng Nhuận vẫn bỏ ý định xông vào.
Dù sao đón tiếp sứ thần là do Lễ Bộ phụ trách, Triệu Hoằng Nhuận tuy đã giữ chức trong triều, nhưng không phải người trong Lễ Bộ, tùy tiện xông vào, đối với Lễ Bộ Thượng Thư Xã Hựu mà nói, là chuyện thiếu lễ phép.
Việc này giống việc hắn xúi giục Tuấn Thủy quân giữ lại số đồ bồi thường không cho Hộ Bộ vận chuyển, là hành vi thách thức thẩm quyền của các Bộ. Đắc tội Lại Bộ, Binh Bộ, Hộ Bộ, triều đình lục bộ, Triệu Hoằng Nhuận đã đắc tội một nửa, suy cho cùng cũng là do Triệu Hoằng Nhuận nhìn không quen cách làm của mấy bộ này.
Nhưng không thể phủ nhận, việc can thiệp lục bộ rất dễ bị người căm ghét, nên Triệu Hoằng Nhuận quyết định trước tiên phái Hà Miêu, Chu Quế đến Lễ Bộ tìm hiểu tình hình trước.
Nếu cuộc đàm phán thuận lợi, hắn tự nhiên không cần ra mặt; nếu như đàm phán không thuận lợi, nói chính xác hơn là Hùng Ngô có ý tới gây sự, thì Triệu Hoằng Nhuận liền phải tìm thời điểm thích hợp tham gia chuyện này.
Nói thẳng ra: cứ quan sát trước.
Trong lúc này, Lễ Bộ Thượng Thư Xã Hựu đã tự mình đón tiếp Cố Lăng Quân Hùng Ngô từ cổng nam vào cung. Lần này, Lễ Bộ tiếp khách theo quy cách khá cao, không những phái lễ nghi quân, còn tấu nhạc, dẫn Hùng Ngô và đội sứ giả đến Tử Thần điện.
Mặc dù Ngụy Vương không xuất hiện, nhưng Lễ Bộ mời thái tử đứng ra chủ trì, dù sao Hùng Ngô cũng là con trai Sở Vương, thân phận Lễ Bộ Thượng Thư không đủ để đón tiếp.
Và nhận được Lễ Bộ mời, thái tử cũng vui vẻ chấp nhận.
Vì chuyện lễ tế, hắn buộc phải chọn Lại Bộ Văn Tuyển ty làm quân bài chính trị, nhưng giờ được Lễ Bộ nhờ vả mà Lễ Bộ lại không được vương tử nào chọn, thì hắn không ngại giúp Lễ Bộ một chút để tiện nhúng tay vào Lễ Bộ.
Đương nhiên, tất cả những thứ này đã được Lạc Tần suy tính, về phần thái tử, hắn chỉ cần tỏ rõ thân phận của bản thân, thân phận thái tử càng nổi bật càng tốt.
Chính vì vậy, mà thái tử Hoằng Lễ mới có thể đứng chờ Cố Lăng Quân Hùng Ngô ở cửa nam, bằng không, với thân phận thái tử, hắn vốn không cần làm tới mức này.
Và để hoàn thành nhiệm vụ nghênh đón sứ giả, mà thái tử Hoằng Lễ có thể nói là đã kiềm chế sự kiêu ngạo.
Thế nên, khi Hùng Ngô bước xuống xe ngựa, Hoằng Lễ đã chủ động chào đón, tươi cười chắp tay: "bản cung chào mừng Cố Lăng Quân!"
Tuy tài của Hoằng Lễ có lẽ không bằng các huynh đệ khác, nhưng ở phương diện lễ nghi, thì ngay cả lễ quan khó tính nhất, chỉ sợ cũng không tìm ra được lỗi gì.
Điều này cũng chính là điều Lạc Tân hài lòng về thái tử.
Đáng tiếc, Chính Sứ lần này là Hùng Ngô, hắn không đến nước Ngụy để giảng hòa, nếu không, với sự chào đón nồng nhiệt như vậy, thì mặt hắn đã không âm trầm đến thế.
Chuyện gì xảy ra? ¡
Lạc Tần thấy mặt Hùng Ngô âm trầm, trong lòng kinh ngạc.
Hắn nhìn ra Hùng Ngô có vẻ đang oán giận, nhưng không biết tại sao.
Điêu này cũng khó trách, dù sao chuyện ký kết hòa ước có rất ít người biết. Thế nên, không có ai biết Hùng Thác vì giảm bớt thiệt hại, đã dùng chiến công của Hùng Ngô làm quân bài trao đổi với Triệu Hoằng Nhuận.
Mà lúc đó, Sở Vương vì muốn kết thúc cuộc chiến nhanh chóng, nên đã bị Hùng Thác lợi dụng sơ hở: trong tình hình Hùng Ngô không có mặt đã nhanh chóng ký kết hòa ước.
Sau đó, hòa ước phát huy hiệu lực, Triệu Hoằng Nhuận dẫn quân rời khỏi nước Sở, mà Hùng Ngô đang ở đất Tống cũng bị Sở Vương sai người cưỡng chế rút binh.
Miệng thịt trong miệng còn phải nhổ ra, có thể tưởng tượng Hùng Ngô tức đến mức nào.
"Ngươi chính là Cơ Nhuận?"
Sau khi Hùng Ngô xuống xe đã lập tức chất vấn.
Nghe câu này, Hoằng Lễ cau mày, trong lòng bất mãn, hắn thầm nghĩ, bản cung hạ mình chào đón ngươi, ngươi còn dám chất vấn bản cung với giọng điệu như vậy?
Cố nén cơn tức, Hoằng Lễ lắc đầu. Thấy vậy, Lạc Tân ở bên đứng ra giới thiệu: "điện hạ nhà ta, chính là Đại Nguy thái tử, Cơ Lễ."
Hùng Ngô hừ lạnh, vẻ mặt bình tĩnh hơn, nhưng giọng điệu vẫn ngông cuồng: "Cơ Nhuận đâu? Gọi hắn ra đây gặp bản công tử!"
Việc này... Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? ¡
Nghe Hùng Ngô hỏi, tất cả người ở đó đều không hiểu tại sao.
Suy nghĩ một lúc, Lạc Tân kính cẩn nói: "Cố Lăng Quân nếu muốn thấy Túc vương điện hạ, chúng ta sẽ sắp xếp sau bữa tiệc..."
Nhưng hắn còn chưa nói xong, đã bị Cố Lăng Quân Hùng Ngô cắt ngang.
"Không cần! Bản công tử không có thời gian giả vờ giả vịt với các ngươi, ngươi lập tức gọi Cơ Nhuận đến gặp bản công tử!" Nói đến đó, Hùng Ngô càng giận dữ hơn, nghiến răng nghiến lợi mắng: "hắn có can đảm bỏ qua bản công tử mà ký hòa ước với Hùng Thác, chẳng lẽ không có can đảm tới gặp bản công tử sao?
Không có can đảm? Túc vương điện hạ không có can đảm? Hắc! ¡
Một số người Ngụy thầm cười lạnh, ước gì Túc Vương có ở đây, cho tên người Sở kiêu ngạo này một bài học.
Người kiêu ngạo có rất nhiều, nhưng chưa bao giờ thấy kẻ nào kiêu ngạo như thế, thái tử đã đích thân đi nghênh đón hắn, mà Lễ Bộ cũng đã tiếp đón hắn với quy cách cực cao, nhưng Cố Lăng Quân Hùng Ngô, không hề biết đủ, còn luôn mồm muốn Túc vương điện hạ đi ra gặp hắn.
Quả thực quá kiêu ngạo! Lễ nào như vậy!
Nhìn cảnh này, mặt Xã Hựu cũng trầm xuống.
Phải biết, khi nước Sở tấn công, hắn là một trong số ít các đại thần ủng hộ việc tuyên chiến với Sở.
Nói một cách đơn giản, Xã Hựu từ đầu chưa bao giờ sợ nước Sở, mà giờ nước Sở đã bại trận, Túc vương còn đặt ở biên cảnh hai nước 10 vạn quân, nên hắn không cần phải lo lắng như trước.
"Cố Lăng Quân lần này tới, là muốn hòa đàm? Hay muốn tuyên chiến?"
Lời của hắn khiến nhiều người phải giật mình, không ai nghĩ được, Lễ Bộ Thượng Thư Xã đại nhân cứng rắn đến vậy.
Nghe Xã Hựu nói xong, Hùng Ngô càng thêm tức giận, đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên có một tiếng nói từ phía sau truyền tới: "tất nhiên là vì hòa đàm mà đến!"
".." tất cả người có mặt quay đầu lại nhìn, thì nhìn thấy một chiếc xe ngựa chậm rãi đi tới, từ trong xe ngựa, Hùng Thác và Hoàng Thân bước ra.
Mà người vừa mở miệng, chính là Hoàng Thân.
Hoàng Thân bước tới hành lễ với thái tử và Xã Hựu, nói: " tại hạ là phó sứ của sứ đoàn Sở quốc, Hoàng Thân... Ngô công tử mấy ngày gần đây đi đường vất vả, tỉnh thân không tốt, mong các vị thông cảm."
Hùng Ngô không phải đồ đần, biết sau lưng Hoàng Thân là một thế lực khổng lồ, đương nhiên sẽ không dại dột đắc tội.
Ánh mắt của hắn hướng về Hùng Thác. Nhưng Hùng Thác lười để ý tới hắn, nhìn xung quanh tìm kiếm Triệu Hoằng Nhuận, thấy đối phương không có ở đây, hắn mới quay sang nhìn Hùng Ngô, mặt cười nhưng trong lòng lại hừ lạnh.
Hùng Thác đang có tâm tình rất tốt, bởi vì Triệu Hoằng Nhuận đã đồng ý bán quân bị cho hắn, mặc dù còn chưa bàn chuyện lương thảo, nhưng nếu Triệu Hoằng Nhuận đã chấp nhận bán quân bị, thì lương thảo lại có gì khó?
Mà bây giờ hắn đến vương cung, hoàn toàn là vì muốn xem kịch hay, hắn muốn xem người Ngụy và Hùng Ngô cắn xé lẫn nhau.
Nhưng vì Triệu Hoằng Nhuận không có mặt, nên Hùng Thác có hơi thất vọng.
Hắn thấy, chỉ khi Túc vương có mặt, thì vở diễn mới thú vị.
Chuyện gì xảy ra? Tình hình... Không đúng lắm. 7
Bất luận là Xã Hựu, hay Lạc Tần và cả thái tử Hoằng Lễ, thì đều mơ hồ nhận thấy sự khác biệt về quan điểm trong nội bộ đoàn sứ thần.
"Các vị, mời."
Cố nén sự tò mò, Xã Hựu mời đoàn sứ thần vào Tử Thần điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận