Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 618: Gặp Tê Vương Từ Xa (2)

Chương 618: Gặp Tê Vương Từ Xa (2)Chương 618: Gặp Tê Vương Từ Xa (2)
Ngày kế tiếp, Triệu Hoằng Nhuận đến Thủy Cùng điện từ sớm.
Khi đó, Ngụy Vương cùng 3 vị đại thần đang uống trà trò chuyện.
Theo thông lệ, Ngụy Vương sẽ chợp mắt một lát sau buổi tảo triều ở Văn Đức điện, chợp mắt đến giờ Thìn, sau đó dùng đồ ăn sáng, lúc giờ Thìn 2 khắc, bắt đầu phê duyệt tấu chương.
Nhưng hôm nay tình huống khá đặc biệt, khi Triệu Hoằng Nhuận đến Thủy Cùng điện và giờ Thìn, phụ vương hẳn lại đang nói chuyện với 3 đại thân.
Sau khi hỏi, Triệu Hoằng Nhuận biết được bọn hắn đang nói đến vấn đề "mở cửa cho quý tộc vào Tam Xuyên”. Trước đây, Triệu Hoằng Nhuận bàn với đám Thành Lăng vương, vào tâm tháng 7,8 sẽ mở Tam Xuyên cho quý tộc, cho bọn hắn tự do mậu dịch, lúc này, đã là mùng 7 tháng 7, tính thời gian, đoàn thương nhân đầu tiên của quý tộc đã đến Tam Xuyên cũng đã đến Lạc thành.
Nghe đến đây, Triệu Hoằng Nhuận khá tò mò, hỏi Ngu Tử Khải: "Ngu đại nhân, không biết tình hình Xuyên Lạc gân đây như thế nào?"
Ngu Tử Khải nghe xong buồn cười, bất đắc dĩ nói: "Túc Vương điện hạ, liên quan tới Xuyên Lạc, ngài hẳn là có tin tức linh thông hơn ta."
Triệu Hoằng Nhuận là người phụ trách trực tiếp Xuyên Lạc, làm gì có chuyện người trong cuộc lại hỏi người ngoài.
"Ngu đại nhân nói như vậy." Triệu Hoằng Nhuận trợn mắt, bất đắc dĩ nói: "ta không phải chỉ treo cái tên thôi sao."
Sau khi dẹp xong chuyện Tam Xuyên, triều đình sắc phong cho hắn 2 hư chức, một cái là "Trì Tiết sứ", để làm đại diện chính thức đàm phán với các bộ lạc Tam Xuyên; chức vụ khác là "Xuyên Lạc đại đô đốc", danh chính ngôn thuận cai quản 5 vạn ky binh Xuyên Lạc, đồng thời quản chế bộ lạc gia nhập liên minh.
Trên thực tế, từ đó về sau, Triệu Hoằng Nhuận không còn thăm Xuyên Lạc, thỏa thuận sau đó, cũng là Lễ Bộ giải quyết, lúc này Xuyên Lạc đã nằm dưới sự kiểm soát của Lễ Bộ
Có người sẽ hỏi, vậy sao Triệu Hoằng Nhuận không trực tiếp giao chuyện Xuyên Lạc cho Lễ Bộ?
Nguyên nhân đơn giản, là vì Lễ Bộ trấn áp không được vương công quý tộc, mà Túc Vương lại có thể làm được.
Nói trắng ra, treo cái tên Triệu Hoằng Nhuận, miễn cho một số người tham lam Xuyên Lạc.
Chuyện này triều đình đều biết, kể cả Ngu Tử Khải.
"Vi thân cũng là nghe quan viên Lễ Bộ nhắc đến..." Ngu Tử Khải nở nụ cười, chầm chậm nói: "rốt cuộc ghen ty nửa năm, số lượng thương đội quý tộc không thể nói là không nhiều... Đó cứ như là một đợt sóng, ước chừng là vượt qua Hộ Bộ... Do ảnh hưởng của những người này, thương nhân bình dân lập tức bị chèn ép..."
Triệu Hoằng Nhuận nghe vậy im lặng.
Vì... điều này nằm trong dự đoán của hẳn: một khi thương đội quý tộc tiến vào Tam Xuyên, thương nhân bình dân sẽ mất lợi nhuận, thậm chí bị xa lánh, chèn ép.
Thấy Triệu Hoằng Nhuận quá bình tĩnh, ngay cả Ngụy Vương cũng có cảm giác khó tin, hỏi: "Hoằng Nhuận, hình như ngươi không để ý? Trước đây ngươi nâng đỡ bình dân, bây giờ bị chèn ép..."
"Đó cũng là chèn ép chính đáng... Nhi thần đã nhắc đám Thành Lăng vương, không kẻ nào dám sử dụng thủ đoạn, về phần thương nhân bình dân... Nếu mọi chuyện đều cần nhi thân nâng đỡ, thì là kẻ vô dụng." Triệu Hoằng Nhuận tỉnh táo nói.
Ngụy Vương ngẩn người, kinh ngạc nhìn nhỉ tử.
Ngụy Vương rất ủng hộ nhi tử nâng đỡ bình dân thương nhân, nhưng bản chất của việc ủng hộ là nhắc nhở quý tộc, nếu Triệu Hoằng Nhuận một mực nâng đỡ bình dân, ngược lại là lã lộn đầu đuôi.
Giống như bây giờ là phù hợp: không cho bình dân thương nhân quá nhiều ưu đãi, cũng không ngồi nhìn bọn hẳn bị quý tộc đánh bại.
Ï Lại nói, kẻ này đến An Lăng, thế mà không trả thù Triệu Lai Dục Triệu thị, lại đuổi An Lăng Vương thị, khá là thú VỊ... J]
Ngụy Vương quan sát Triệu Hoằng Nhuận, cảm giác nhi tử xuôi nam một chuyến, đã có sự thay đổi.
"Hoằng Nhuận, hôm nay ngươi đến Thủy Cùng điện sớm, cần làm chuyện gì?
Tùy tiện hàn huyên vài câu, Ngụy Vương liền hỏi ý đồ Triệu Hoằng Nhuận đến.
Hắn biết rõ, đứa con này, không có lợi sẽ không dậy sớm. Nghe Ngụy Vương hỏi chuyện, Triệu Hoằng Nhuận nhớ tới mục đích, chắp tay hành lễ: "phụ vương, hài nhi xin điều động Nãng Sơn quân."
"Nãng Sơn... Quân?” Ngụy Vương sững sờ, lập tức nghĩ tới điều gì, khó tin hỏi: "nhanh như vậy?"
Câu "nhanh như vậy?", 3 vị đại thần nghe không hiểu, nhưng Triệu Hoằng Nhuận hiểu hàm nghĩa câu nói này, bất đắc dĩ cười khổ: "Tề Vương đưa ra một hậu lễ khó có thể từ chối."
Nói xong, hắn từ trong ngực lấy ra phong thư, Đồng Hiến nhanh chóng tiến lên 2 bước, nhận phong thư, cung kính đưa cho Ngụy Vương.
Ngụy Vương đối với phong thư có thể đánh động nhi tử khá tò mò, nhận từ tay Đồng Hiến, mở ra quan sát cẩn thận, một lúc lâu mới thở dài, thì thào: "đừng nói ngươi, cả trẫm cũng động tâm..."
Trong điện, 3 vị đại nhân tò mò nhìn quanh, nhưng bọn hắn không dám mở miệng hỏi thăm.
Cũng may Ngụy Vương rất tín nhiệm bọn hắn, thấy 3 người tò mò, liền để Đồng Hiến đưa thư cho 3 người, muốn nghe thử ý kiến.
Giống như Ngụy Vương và Triệu Hoằng Nhuận, 3 vị đại thần khi nhìn rõ trên thư viết gì, cũng hoảng sợ, sau đó là vẻ mừng rỡ.
"Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng bệ hạ." 3 người đồng thanh chúc mừng.
"Đều là Hoằng Nhuận công lao" Ngụy Vương vui sướng xua tay, híp mắt nhìn Triệu Hoằng Nhuận.
Là hắn để Lễ Bộ giao chuyện thương lượng cho Triệu Hoằng Nhuận. Không phải Lễ Bộ không có người giỏi ngoại giao, chỉ là vì Lễ Bộ quan viên đều là quan văn, đối ngoại thương lượng không có tính uy hiếp như Triệu Hoằng Nhuận.
Nói cách khác, hôm qua Điền Hựu uy hiếp Triệu Hoằng Nhuận, sẽ đem chuyện "nước Ngụy bội bạc chiêu cáo thiên hạ", nếu để Lễ Bộ quan viên xử lý, bọn hắn đều sẽ đưa ra nhượng bộ.
Hôm qua, nếu không phải Triệu Hoằng Nhuận cứng rắn, thì chưa chắc ép đước Điền Hựu đưa bức thư ra.
"Ngươi làm sao đối đãi chuyện này?" Ngụy Vương hỏi Triệu Hoằng Nhuận, giọng nói như đang kiểm tra.
Nếu là dĩ vãng, Triệu Hoằng Nhuận đã nhảy dựng lên, nhưng nhìn phụ vương tóc điểm bạc, hắn nghĩ một lúc, nói: "nhi thần cho rằng, Tê Vương đang để lại đường lui."
Ngụy Vương thỏa mãn gật đầu, mà 3 vị đại thân cũng mỉn cười, trong lòng ngạc nhiên.
Không sai, đích thật là Tê Vương đang để lại đường lui.
Tuy nước Ngụy chỉ nhận được "Lỗ công bí lục" như trong thư đề cập, nhưng trên thực tế, để mọi người động tâm là thiện ý của Tê Vương.
Tỉ như, ẩn ý trong việc giao lại hạm đội Hỏa Nỗ cho Cơ Chiêu.
Đầu tiên, Tê Vương muốn chứng minh với nước Nguy, hắn muốn đề bạt Cơ Chiêu mà không tiếc giao thủy quân tinh nhuệ nước Tà.
Thứ hai, có hạm đội Hỏa Nỗ, thì địa vị sau này của Cơ Chiêu ở Tê được đảm bảo. Dù là Tê Vương đời tiếp theo cũng không cách nào thu lại hạm đội này, vì đây là lệnh của Tê Vương Lữ Hi khi còn sống.
Nếu là nước Tề có người không phục, ha ha, thê tử của Lục Cơ, Lữ Cơ sẽ đứng ra.
Nàng là nữ nhi Tê Vương yêu quý nhất, địa vị trong vương tộc không hề thấp.
Chỉ cần Cơ Chiêu ở nước Tề có thể đặt chân vững vàng, quan hệ Tề Ngụy sẽ được củng cố, thay vì chỉ dựa vào một tờ minh ước.
Hơn nữa, Cơ Chiêu sẽ ngồi nhìn Ngụy quốc bị Hàn quốc tiến đánh?
Một khi Hàn quốc cùng Ngụy quốc khai chiến, Cơ Chiêu đương nhiên sẽ tìm cách để nước Tề tham gia, tỉ như, mệnh lệnh thủy quân tấn công Hàn quốc.
Dù điều này trực tiếp ngăn cản Hàn quốc gây chiến với Ngụy, nhưng lại hạn chế Hàn quốc hiệu quả, loại bỏ nỗi lo cho Ngụy quốc.
Sở dĩ Tê Vương làm đến mức này, e rằng đúng như Triệu Hoằng Nhuận nói, là để lại đường lui: thể hiện thiện ý với nước Ngụy, sau này khi Tê quốc rơi vào tình trạng xấu, Ngụy quốc sẽ nể mặt Cơ Chiêu, giúp Tê quốc không bị Sở áp bức quá mức.
Đây là mục đích lớn nhất của Tề Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận