Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 257: Khó Ngủ

Chương 257: Khó NgủChương 257: Khó Ngủ
Vì chuyện của Triệu Hoằng Chiêu, Triệu Hoằng Nhuận không còn tâm tình để ý tiến độ đàm phán, dù sao bất kể Xã Hựu ký hiệp ước gì với Hoàng Thân hay Điền Đam, cũng không ảnh hưởng bằng việc Lục ca hắn phải quay về Tề quốc.
Lần trước đi chỉ là nửa năm, nhưng lần này đi nước Tề, liền không biết lúc nào mới trở về.
Đêm đó, Triệu Hoằng Nhuận trằn trọc không ngủ được, hắn muốn đến Nhã Phong các để nói chuyện với Triệu Hoằng Chiêu.
Nhưng Triệu Hoằng Chiêu đang ở Mai cung, cùng Ngụy Vương, Ô quý tần, còn có Lữ Cơ hưởng thụ tình cảm gia đình, lúc này hắn đi qua quấy rầy, thì thật quá vô lễ. Vì vậy, dù có không ngủ được, Triệu Hoằng Nhuận cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
Nhưng sau một lúc, vẫn không ngủ được, Triệu Hoằng Nhuận dứt khoát đứng dậy, mặc thêm áo khoác đi ra gian ngoài, ngồi xuống bàn đọc sách.
Hắn nghĩ, dù sao cũng ngủ không được, vậy thì làm một ít chuyện.
Tỉ như, tìm kế sinh nhai cho Dã Tạo †y, một nha môn lớn như vậy, không thể chỉ dựa vào hắn nuôi sống.
Tuy trong tay hắn vẫn còn hơn 30 vạn lượng bạc, nhưng số tiền đó không đủ để nuối sống một nha môn, huống chi Dã Tạo ty còn là một nha môn cần đầu tư để cải tiến kỹ thuật.
Chỉ bằng 30 vạn lượng bạc là không bao giờ đủ.
Nên Triệu Hoằng Nhuận cần phải sớm có tính toán. "Điện hạ?" Trong phòng, Chủng Chiêu thấp giọng hỏi.
Theo quy tắc, bất luận vương tử ở đâu, bên cạnh ít nhất phải có 1 tông vệ bảo hộ, ngay cả là trong cung.
Hôm nay, đến phiên Chủng Chiêu.
Tiếng Triệu Hoằng Nhuận xuống giường, mặc dù hắn đã cố nhỏ tiếng, nhưng vẫn đánh thức Chủng Chiêu đang mơ màng.
"Không có việc gì, Chủng Chiêu, ta không ngủ được. Ra ngoài đọc sách, nghĩ vài thứ... Ngươi ngủ tiếp."
"Vâng, điện hạ."
Chủng Chiêu trả lời như vậy, nhưng hắn bước xuống giường, mặc quần áo bước ra gian ngoài, thắp sáng toàn bộ nến ở gian ngoài.
Vì Triệu Hoằng Nhuận đã từng vô tình nói với các tông vệ: nếu dùng mắt để đọc sách trong nơi tối, rất dễ gây tổn thương mắt.
Việc Chủng Chiêu làm, để Triệu Hoằng Nhuận cảm động nhưng cũng bất đắc dĩ, hắn không thắp thêm nến là vì sợ ảnh hưởng Chủng Chiêu nghỉ ngơi, ai ngờ Chủng Chiêu lại xuống giường thắp nến thay hẳn.
"Điện hạ tâm tình không tốt, là vì Lục điện hạ, không, là vì Duệ Vương điện hạ sao?" Chủng Chiêu dò hỏi.
Triệu Hoằng Nhuận không giấu diếm, gật đầu, hắn chẳng việc gì phải giấu diếm tông vệ của mình, trừ phi là chuyện có khả năng ảnh hưởng đến phán đoán, tỈ như, quan hệ giữa hắn và Mị Khương.
"Lục ca chuẩn bị ở nước Tề lâu dài, nói thật, ta không tán thành." Với người mình tin tưởng, Triệu Hoằng Nhuận nói ra ý nghĩ trong lòng.
Đối với việc này, Chủng Chiêu chỉ có thể khuyên Triệu Hoằng Nhuận lạc quan lên, hắn là tông vệ bên cạnh Triệu Hoằng Nhuận, không có lập trường, không có tư cách đánh giá quyết định của vương tử khá, Duệ Vương Triệu Hoằng Chiêu đưa ra quyết định, chỉ có tông vệ bên cạnh Duệ Vương mới có tư cách thuyết phục hoặc đề nghị.
"Quên đi, ngươi đi nghỉ đi, ta ngồi ở đây một lát."
"Vâng, điện hạ."
Chủng Chiêu khoác áo ngoài và đi nghỉ ngơi, lưu lại Triệu Hoằng Nhuận một mình ngồi đọc sách, suy nghĩ.
Kế sinh nhai của Dã Tạo ty, nói thẳng ra là cách sử dụng tay nghề của thợ trong Dã Tạo ty để kiềm tiền, cải thiện đãi ngộ cho thợ và quan viên trong Dã Tạo ty, đồng thời có thêm kinh phí để nghiên cứu kỹ thuật mới.
Dù sao, Triệu Hoằng Nhuận đã để Dã Tạo ty thoát khỏi Công Bộ, tự tạo kho tiền, nên hắn không thể vứt liêm sỉ đi xin tiền của Công Bộ hoặc Hộ Bộ.
Mà nói tới tay nghề của Dã Tạo ty, Triệu Hoằng Nhuận thấy thợ và quan viên dưới trướng hắn đã là hàng đầu, nhưng đám người này không biết quản lý, không biết dùng tay nghề đi kiếm tiền, rõ ràng là một đám bậc thây chế tạo nhưng sống còn nghèo hơn dân thường.
Nhớ lấy kiếp trước, có một kỹ sư trưởng vì nuôi sống gia đình, sau khi bỏ việc ở công ty đã về bán trà, Triệu Hoằng Nhuận nghĩ không ra: có phải những nhân tài đứng đầu quốc gia, đã đem toàn bộ đâu óc cống hiến cho khoa học kỹ thuật, khiến kỹ năng sống còn chẳng bằng nổi người bình thường.
Triệu Hoằng Nhuận lắc đầu cười khổ, dù thế nào đi chăng nữa, Dã Tạo ty giờ do hắn chủ trì, hắn tuyệt đối sẽ không để thợ của Dã Tạo ty sống khổ như vậy nữa.
Nhưng để Dã Tạo ty kiếm ra tiền, thì điều đầu tiên Triệu Hoằng Nhuận nghĩ tới chính là cải tiến kỹ thuật, nhận các công việc quân sự, nói cách khác là cướp bát cơm của Binh Đúc ty.
Nếu có thể cướp về Binh Chú ty thì tốt... ¡
Mặc dù phi thực tế, nhưng Triệu Hoằng Nhuận quả thật rất muốn làm.
Thợ của Binh Đúc có tay nghề không thua gì Dã Tạo ty, hơn nữa kinh nghiệm rất phong phú, nếu có thể thu Binh Đúc ty vào tay, sát nhập với Dã Tạo ty, thành lập nha môn mới, đồng nghĩa sẽ trở thành nha môn có kỹ thuật hàng đầu.
Tiếc rằng, Binh Bộ tuyệt đối sẽ không nhả Binh Đúc ty, bởi vì đó là gốc rễ của họ, mất đi Binh Đúc ty, sao còn là Binh Bộ?
Vê phần cướp bát cơm Binh Đúc ty, vậy thì càng đừng nghĩ.
Nếu Triệu Hoằng Nhuận không để ý triều đình phân công mà cướp Binh Đúc ty bát cơm, thì Binh Đúc ty Ty Lang Lý Tấn có thể danh chính ngôn thuận đến đập phá Dã Tạo ty, mà Triệu Hoằng Nhuận còn không thể chỉ trích đối phương.
Cân nhắc kỹ lưỡng, Triệu Hoằng Nhuận cảm thấy hắn nên ra tay với nghành dân dụng, để thợ sản xuất một số đồ dùng hằng ngày.
Làm vài thứ không gây ảnh hưởng đến các nha môn còn lại. Tỉ như, tăng thêm muối trong nến, để tăng độ an toàn và thời gian cháy.
Nhưng loại chuyện này phải nói trước với Ngu ty và phải cho đối phương chút lợi ích, bằng không, vô duyên vô cớ chiếm thị trường của người ta, mà cả hai nha môn đều thuộc Công Bộ, thì chẳng khác gì cướp chén cơm của người ta.
Ï Có nên tạo nhãn hiệu cho Dã Tạo
ty không? .I
Triệu Hoằng Nhuận xoa cằm suy nghĩ, hẳn tất nhiên biết tầm quan trọng của "nhãn hiệu", nếu hắn vận hành đúng cách, hơn nữa đồ của Dã Tạo ty dùng tốt, thì tin rằng không bao lâu, toàn bộ dân chúng Đại Ngụy sẽ chỉ mua đồ có "nhãn hiệu" của Dã Tạo ty.
Ừm, e rằng đến lúc đó Ngu ty phải thất nghiệp.
Nhưng không sao, Triệu Hoằng Nhuận đã nghĩ kỹ bước kế tiếp, dù sao Dã Tạo ty cũng cần tăng năng suất, đến lúc đó, để Ngu ty gia công, thậm chí, chỉ cần tác phường đáng tin cũng có thể tham gia sản xuất, nhờ vào đó bồi dưỡng một số tác phường, kích động tiến trình công nghiệp của Đại Ngụy.
Càng nghĩ, Triệu Hoằng Nhuận càng muốn nhanh chóng liệt kê ra những đồ dân dụng kiếm ra tiền, đồng thời hắn sẽ ghi chú chỉ tiết từng thứ một, để đám Vương Thích, Trần Tuế có thể dễ dàng hiểu được điều mà Triệu Hoằng Nhuận muốn.
Còn việc chế tạo, thì không phải Triệu Hoằng Nhuận phụ trách, hắn chỉ phụ trách đưa ra ý tưởng và thiết kế, còn chế tạo thì thợ của Dã Tạo ty sẽ tự biết cách hoàn thành nhiệm vụ.
Triệu Hoằng Nhuận thiết kế đến tận sáng ngày hôm sau. Lúc này, Chủng Chiêu đã dậy, khi hắn nhìn thấy điện hạ nhà mình vẫn còn ngồi ở bàn, không khỏi sửng sốt, hắn chưa bao giờ thấy điện hạ nhà mình chăm chỉ như vậy.
"Chủng Chiêu, phái người đưa thứ này đến chỗ Dã Tạo ty Vương Ty Lang, để hắn bắt đầu sắp xếp."
Triệu Hoằng Nhuận đặt bản kế hoạch vào trong hộp gỗ, sau đó đưa cho Chủng Chiêu.
"Vâng, điện hạ.” Chủng Chiêu nhận hộp gỗ, đang muốn quay người rời đi, thì Triệu Hoằng Nhuận gọi hắn quay lại.
"Chờ đã... Chủng Chiêu, phái thêm người nữa đi Phong Nhã các hỏi xem Lục ca đã trở về chưa."
"Vâng, điện hạ... Điện hạ còn mệnh lệnh khác không ?"
Triệu Hoằng Nhuận lắc đầu: "hết rồi, ngươi đi đi."
"Vâng!"
Chủng Chiêu cầm hộp gỗ rời khỏi phòng, một lát sau, Mục Thanh đi vào gian phòng, thế chỗ Chủng Chiêu.
Triệu Hoằng Nhuận vốn định tìm Triệu Hoằng Chiêu nói chuyện, nhưng kế hoạch của Triệu Hoằng Chiêu trong mấy ngày tới đã kín: sau khi ở Mai cung một đêm, Triệu Hoằng Chiêu không trở về Phong Nhã các, mà trực tiếp xuất cung đi gặp bạn bè.
Điều này khiến Triệu Hoằng Nhuận hơi buồn, hắn thực sự muốn thử thuyết phục Triệu Hoằng Chiêu, xem vị Lục ca này có thể từ bỏ quyết định trước đó hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận