Đại Ngụy Đế Quốc

Chương 580: Lã Vọng Buông Cần

Chương 580: Lã Vọng Buông CầnChương 580: Lã Vọng Buông Cần
Ngày 18 tháng 3,5 ngàn Thương Thủy quân do Địch Hoàng Ngọc chỉ huy, đã tới ngoài An Lăng thành, lập một quân doanh ngoài thành.
Cùng ngày, Địch Hoàng Ngọc tuân lệnh Triệu Hoằng Nhuận, phái ra 3 Bách Nhân tướng, tiếp quản 3 cửa thành An Lăng bắc, tây, đông, lại thêm An Lăng cổng nam đã bị Yên Lăng quân chiếm đóng, An Lăng phòng ngự, đã chính thức bị Triệu Hoằng Nhuận tiếp quản.
Vì danh chính ngôn thuận, cũng vì xoa dịu dân tâm, Nghiêm Dong bố cáo, nói cho người dân trong huyện, Yên Lăng quân cùng Thương Thủy Quân đến, là vì tiêu diệt sơn tặc.
Dù sao Triệu Hoằng Nhuận tuy quyền hành không nhỏ, nhưng vô duyên vô cớ tiếp quản thành phòng là đi quá giới hạn.
Nhưng nếu An Lăng huyện lệnh mời đến, thì lại là chuyện khác.
Sự xuất hiện của Thương Thủy quân, khiến Yên Lăng binh tướng do Yến Mặc cầm đầu không khỏi ghen ghét.
5 ngàn Thương Thủy quân trước mắt đều là tinh nhuệ, tỉ như 1 ngàn người dưới trướng Nhiễm Đằng, Hạng Cách, Trương Minh, đều là tinh nhuệ tham gia chiến dịch Tam Xuyên.
Thương Thủy binh tướng bây giờ được cả danh và lợi, không những nổi danh khắp nước Nguy, hơn nữa còn được phần thưởng khiến Yên Lăng quân ghen ty.
Binh sĩ bình thường, được ban thưởng ba con dê, mấy trăm lượng bạc, mấy chục mẫu ruộng, thật khó tưởng tượng?
Mấy trăm lượng bạc cùng mấy chục mẫu ruộng không tính, vấn đề ở chỗ 3 con dê, trên thị trường, một con dê đâu chỉ mấy trăm lượng? Khắp nước Ngụy, coi như 6 doanh thường trú, cũng không có đãi ngộ như Thương Thủy quân.
Có thể nói, sau trận Tam Xuyên, phàm là binh sĩ Thương Thủy quân sống sót, đều lắc mình biến thành tiểu địa chủ, có nhà có ruộng, còn có cả dê.
Mà các tướng lĩnh còn lấy được thân phận quý tộc, tuy nói là huân quý, thấy quý tộc chân chính vẫn phải lễ phép, nhưng đã thoát khỏi tầng lớp bình dân.
Vì vậy, khi Thương Thủy quân tiến vào cổng nam, Yên Lăng binh tỏ ra rất lãnh đạm, không tiến lên chào hỏi.
Đối với việc này, Yến Mặc từng phàn nàn với Triệu Hoằng Nhuận, dù hắn giọng điệu bình thản, nhưng Triệu Hoằng Nhuận vẫn nghe ra.
Về phần phàn nà cái gì, thì là Triệu Hoằng Nhuận quá thiên vị Thương Thủy quân.
Yến Mặc cho rằng, hắn huấn luyện Yên Lăng binh, tuyệt sẽ không kém Thương Thủy quân.
Nếu người nói là Khuất Thăng, Triệu Hoằng Nhuận sợ rằng phải cảnh cáo, nhưng với Yến Mặc, Triệu Hoằng Nhuận lại có sự bao dung, vì Yến Mặc là người đơn thuần, không tham vọng như Khuất Thăng.
Đương nhiên, Khuất Thăng dù bất mãn, cũng sẽ không phàn nàn thẳng với Triệu Hoằng Nhuận, hắn chỉ có thể có 2 phản ứng: hoặc là càng thêm ân cần với Triệu Hoằng Nhuận, hoặc là để thuộc hạ ám chỉ với Triệu Hoằng Nhuận. Đối với Yến Mặc phàn nàn, Triệu Hoằng Nhuận tử tế an ủi, hơn nữa đáp ứng, sau này nước Ngụy phát sinh chiến sự, sẽ phái Yên Lăng quân đến tiền tuyến.
Suy cho cùng, Triệu Hoằng Nhuận đúng là thiên vị Thương Thủy quân.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dù có thành kiến với Thương Thủy quân, nhưng khi Nhiễm Đằng, Hạng Cách, Trương Minh đến báo cáo với Triệu Hoằng Nhuận, Yến Mặc không thể không thừa nhận, đám tướng lĩnh này có sự bất phàm.
Ít nhất, sát khí của bọn hắn làm Yến Mặc kinh hãi, cảm khái: không hổ là tướng lĩnh trải qua chiến trường Tam Xuyên.
"Túc Vương điện hạ."
Nhiễm Đằng, Hạng Cách, Trương Minh tiến lên hành lễ.
Trải qua Tam Xuyên chiến dịch, Thương Thủy quân đã thật sự bị thuyết phục với sự thưởng phạt phân minh của nước Nguy.
Tuy rằng trong nước Ngụy vân có quý tộc bắt nạn dân thường, nhưng nói chung nước Nguy vẫn an ổn.
Đổi lại ở nước Sở, mà muốn ban thưởng như vậy? Tỉnh lại đi, số tiền đó để gia đình sống qua mùa đông.
"Lại cho ngươi nhóm đi một chuyến."
Triệu Hoằng Nhuận mỉm cười, mời 3 người đứng dậy, hắn từng nói với Ngũ Kị để Thương Thủy quân tiếp tục thao luyện, không ngờ, chưa qua mấy ngày, hẳn lại gọi Thương Thủy quân, khiến Triệu Hoằng Nhuận hơi xấu hổ.
Nhìn Triệu Hoằng Nhuận xấu hổ, đám Nhiễm Đằng bày tỏ, được Túc Vương điện hạ triệu đến, là vinh hạnh của bọn hắn.
Ở bên cạnh, Yến Mặc không khỏi chán nản.
Hắn đi theo Triệu Hoằng Nhuận mấy ngày, sao không biết Triệu Hoằng Nhuận chuẩn bị ra tay với An Lăng quý tộc?
Đây chính là công việc béo bở.
Cuộc chiến càng khốc liệt, Triệu Hoằng Nhuận xử lý quý tộc càng hung ác, nhẹ thì thu tiên bạc, nặng thì tịch thu gia sản, coi như có nộp lên Hộ Bộ, nhưng Triệu Hoằng Nhuận chỉ cần để lọt một ít, cũng đủ Yên Lăng quân mừng rỡ.
Công việc này vốn dành cho Yên Lăng quân, nhưng cân nhắc đến An Lăng cùng Yên Lăng có mâu thuẫn, Triệu Hoằng Nhuận mới từ bỏ triệu tập Yên Lăng quân, thay vào đó gọi Thương Thủy quân.
Điều này khiến Yến Mặc rất phiền muộn.
Yên Lăng quân không giống như Thương Thủy quân, vừa đánh thắng trận, toàn quân trên dưới giành được không ít thứ.
Chính vì vậy, Yến Mặc nhìn đám Nhiễm Đằng không ôn hoà.
Đám người Nhiễm Đằng cũng biết rõ, làm bộ như không thấy.
Cùng trực thuộc Túc vương, một bên được nhiều tài nguyên, một bên khác tất nhiên được ít hơn, hai bên làm sao có thể hòa thuận?
Dặn dò đám Nhiễm Đẳng vài câu, Triệu Hoằng Nhuận để bọn hắn đi tuần tra. Triệu Hoằng Nhuận không sợ quý tộc trong thành đối đầu với mình, điều duy nhất hắn lo, chính là quý tộc kích độn bình dân, xúi giục bình dân gây náo loạn.
Chỉ cần quý tộc không cách nào kích động bình dân, Triệu Hoằng Nhuận có tự tin bắt hết.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại "công tác chuẩn bị" của đám quý tộc, chậm đến mức Triệu Hoằng Nhuận chán luôn.
3 ngày trước, Triệu Hoằng Nhuận đã biết Vương thị mời An Lăng quý tộc, cùng nhau đối phó hắn, cho đến hôm nay, đám người này vẫn đang chuẩn bị.
Ÿ Làm gì?! ¿
Lúc đang phàn nàn, Triệu Hoằng Nhuận không cân nhắc đến vai trò của Thanh Nha chúng, chính là vì có Thanh Nha chúng giám sát An Lăng, Triệu Hoằng Nhuận mới có thể biết được động Tĩnh.
Nên không phải những quý tộc kia làm việc quá chậm, thật sự là Thanh Nha chúng có năng lực mạnh, lặng yên không một tiếng động lẻn vào phủ đệ đám quý tộc, thám thính cuộc gặp bí mật của đám quý tộc, ai có thể tưởng tượng được?
Triệu Hoằng Nhuận càng lúc càng cảm thấy, bản thân nghe theo đề nghị của Kim Câu thật sự quá sáng suốt, hiện †ại có Thanh Nha chúng, hắn có thể tự tin cười nhìn một đám giá áo túi cơm nhảy nhót, cho rằng có thể bí mật chống lại hắn.
"Điện hạ."
Đoàn Phái xuất hiện bên cạnh Triệu Hoằng Nhuận, dưới ánh mắt chấn kinh của Vệ Kiêu, quỳ một chân, nói với Triệu Hoằng Nhuận: "điện hạ, đám người kia đã có hành động... Bọn hắn đuổi dân chúng được thuê, bất luận là mỏ khoáng hay cửa hàng. Truyền ra tin tức, đám người kia muốn dời An Lăng..."
"Ai nghĩ ra trò ngu xuẩn như vậy?"
Triệu Hoằng Nhuận tức giận trêu đùa.
Nhưng chuyện này đúng là khiến Triệu Hoằng Nhuận không thể không coi trọng, An Lăng quý tộc chống đỡ An Lăng kinh tế, chí ít có một phần tư dân An Lăng làm thuê cho quý tộc, bây giờ đám quý tộc làm vậy, đồng nghĩa có không ít người dân thất nghiệp.
Thất nghiệp tự nhiên không thể nuôi sống gia đình, bình dân không náo loạn mới là lạ.
Còn đòn tấn công chính lại là quý tộc rời khỏi An Lăng, một khi đám quý tộc này chuyển đi nơi khác, nền kinh tế An Lăng sẽ lao dốc, đến lúc đó, ai sẽ nuôi bình dân thất nghiệp?
Đáng tiếc, đám người kia đối mặt Triệu Hoằng Nhuận.
"Thú vị!... Mặc bọn hắn rời đi! Đoàn Phái, tra rõ xem có quý tộc nào làm theo Vương thị, Mục Thanh, ngươi ghi tên bọn hắn vào sổ, bản vương muốn tính một lần"
"RõI"
Đoàn Phái cùng Mục Thanh đồng thanh đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận