Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1025. Kết Thúc Khiêu Chiến (3)

Chương 1025. Kết Thúc Khiêu Chiến (3)
Editor: Kingofbattle.
Lại một vòng khiêu chiến mới.
Đinh Việt cầm kiếm bước lên, đứng ngạo nghễ trên chiến đài.
"Vị nào đến chiến một trận? "
Thanh Hồng Cổ Thần không có ý ra tay.
Hắn ước chừng, lần này cơ hội chính mình chiến thắng không lớn.
Trong đám người, có một vị Cổ Thần Hỗn Độn tách ra một đạo phân thân tiến vào.
Để phòng ngừa vạn nhất, kết quả cuối cùng bị thua, dẫn đến tổn thất phân thân, tổn thất khí vận Thiên Đạo.
Bởi vậy, hắn tách ra đạo phân thân thứ hai tiến vào.
Còn cỗ phân thân đạt được khí vận Thiên Đạo, thì giữ lại.
Một trận chiến này, chấm dứt phải nói là cực nhanh.
Đinh Việt vừa ra tay, chính là đại chiêu tuyệt sát.
Tổng cộng chém ra ba kiếm.
Cuối cùng hắn thi triển Vô Giới Phá Diệt Kiếm, đánh bại phân thân Cổ Thần Hỗn Độn.
Nhìn từ bên ngoài, thì giống như chiến đấu kết thúc rất nhanh.
Nhưng thật ra Đinh Việt tiêu hao rất lớn.
Hắn tìm ra phương pháp tiến đánh nhanh nhất.
Tốc chiến tốc thắng.
Nếu địch nhân không chết, thì chính là mình!
Kiếm chém ra không để lại đường lui!
Loại phương thức chiến đấu kiểu này, có ưu điểm là kết thúc chiến đấu nhanh, hơn nữa lực công phạt bạo tăng.
Có nhược điểm trí mạng, chính là tiêu hao quá lớn.
Một khi thi triển, nếu không thể đánh chết địch nhân.
Thậm chí bị nhiều người vây công, không thể đánh chết toàn bộ địch nhân.
Thì người chết là chính mình.
Chính thức là một ăn hai thua, không để lại đường lui.
Địch không chết thì chính là mình vong!
"Đệ tử Đinh Việt của ký chủ, đánh bại phân thân Cổ Thần Hỗn Độn, ban thưởng trăm năm tu vi Chí Thượng. "
Đây là lần thứ hai Đinh Việt chiến thắng.
Thế mà vẫn có thể kích hoạt hệ thống ban thưởng.
Sở Huyền mừng rỡ không thôi, nếu như phần thưởng không có giới hạn.
Mỗi đệ tử đều liên tục khiêu chiến, không ngừng chiến thắng, thì bản thân mình có thể nhanh chóng gia tăng thực lực đến mức độ khủng bố.
Bất quá cũng chỉ có thể tưởng tượng.
Tất nhiên là hệ thống có hạn chế số lần rồi.
Vòng so tài lần này, theo thứ tự là ba người Đinh Việt, Tiêu Lương cùng Hắc Nguyệt chiến thắng.
Lại bắt đầu một vòng mới.
Khiêu chiến lần này, Đinh Việt chống lại Diệt Không Cổ Thần, chỉ kém một chút nên thất bại.
Tiêu Lương khiêu chiến Hỗn Độn Cự Thần, cũng bị thua.
Lượt này Sở Bình Phàm đánh bại Tuyết Bạo Cổ Thần.
Hắc Nguyệt đánh bại Thần tổ.
Trong vòng này, Sở Huyền được hệ thống ban thưởng hai lần.
Mà Hắc Nguyệt, tổng cộng đã mang đến cho hắn ba lần nhận thưởng.
Sở Huyền có loại trực giác, ba lượt sau đó, hệ thống sẽ không phát thưởng tiếp.
Quả nhiên, trong vòng khiêu chiến tiếp theo, Hắc Nguyệt chiến thắng.
Nhưng hệ thống không ban thưởng.
Mỗi đệ tử chỉ có thể kích hoạt hệ thống ban thưởng ba lần.
Đinh Việt cùng Tiêu Lương lại chiến thắng.
Bọn hắn đã đủ ba lượt, sẽ không có thưởng tiếp.
Đến giờ phút này.
Đinh Việt, Tiêu Lương cùng Hắc Nguyệt, đều không có tâm tư tiếp tục lên đài khiêu chiến.
Bọn hắn tích lũy kinh nghiệm thực chiến vậy là đủ rồi.
Đã đạt đến cực hạn.
Tiếp tục khiêu chiến nữa, cũng sẽ không có trợ giúp gì.
Nên tiêu hóa tâm đắc kinh nghiệm gần đây, có thể tiếp tục khai đạo.
Rốt cục Vương Lạc cũng giành được thắng lợi.
Dựa theo kết quả của đám đệ tử, cũng có thể nhìn ra được, Đinh Việt, Tiêu Lương, Hắc Nguyệt, Sở Bình Phàm càng có thiên phú chiến đấu.
Vương Lạc am hiểu luyện đan, cho nên thiên phú chiến đấu hơi kém.
Hạng Tinh cũng tương tự.
Thiên phú chiến đấu của Càn Minh thì lại mạnh hơn so với hai người.
Từng vòng chiến đấu tiếp theo.
Một đám cường giả đều trầm mặc.
Tựa hồ tích luỹ khí vận Thiên Đạo đã đạt giới hạn.
Bởi vì bọn hắn không thể tiếp tục chiến thắng.
Mà Khai Đạo giả yếu hơn, sau khi khiêu chiến vài lần, sẽ không lên chiến đài khiêu chiến tiếp.
Bọn hắn cũng không có cơ hội tiếp tục tích lũy khí vận Thiên Đạo.
Không!
Còn có một người.
Đồ Vương Đạo.
Người này, không hổ danh là tu luyện sát chi đạo.
Không ngừng khiêu chiến, không ngừng chiến đấu, cho dù lần lượt bị đánh bại, cũng không biết mệt.
Trong tất cả người ở đây, hắn là người có số lần khiêu chiến nhiều nhất.
Cũng không cảm thấy nhụt chí.
Một đám cường giả đều có chút quái dị.
Hẳn là, cuối cùng chỉ có thể tích luỹ khí vận Thiên Đạo từ người này?
Từng vòng chiến đấu kéo xuống.
Đến cuối cùng, mấy người Vương Lạc, Hạng Tinh đều chiến thắng ba lượt.
Thời gian dần qua, cũng không còn tiếp tục khiêu chiến.
Mà là tiêu hóa kinh nghiệm, tiếp tục khai đạo.
Cuộc so tài với thiên kiêu trong Thiên Đạo, có thể nói là tiến vào giai đoạn cuối cùng.
Đồ Vương Đạo lại bước lên đài.
Sở Huyền cũng không khỏi nhìn Đồ Vương Đạo bằng cặp mắt khác xưa.
Người này liên thục đánh thua, thế mà vẫn khiêu chiến.
Cũng không nhụt chí hay ủ rũ.
Vẫn duy trì ý chí chiến đấu hừng hực.
Tuy rằng thiên phú của hắn kém hơn đám người Đinh Việt.
Nhưng mà, một phần ý chí cùng tâm tính thế này, cũng có chút bất phàm.
Chỉ cần không chết yểu, thành tựu tương lai sau này của Đồ Vương Đạo sẽ không quá thấp.
Gia hỏa này da mặt đủ dày, luôn mồm gọi mình là sư tôn, cũng là có thể đạo tạo....
Thông qua chiến đấu không ngừng, kỳ thật tiến triển của Đồ Vương Đạo rất thần tốc.
Sở Huyền cảm thấy, hắn sắp chiến thắng.
Quả nhiên trong lần khiêu chiến thứ ba, Đồ Vương Đạo dùng một đao đánh nát đại tinh của Hám Tinh Cổ Thần, giành được thắng lợi.
Hám Tinh Cổ Thần cũng bối rối.
Một đao kia của Đồ Vương Đạo, mạnh quá sức tưởng tượng.
Mặc dù sau khi chém ra một đao kia, Đồ Vương Đạo sẽ bị trọng thương, nhưng mà cuối cùng vẫn thủ thắng.
Theo Đồ Vương Đạo chiến thắng.
Trận đọ sức này, cũng theo đó mà kết thúc.
Chiến đài Thiên Đạo tản ra, hóa thành pháp tắc Thiên Đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận