Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1199 - Âm Dương Hợp Nhất, Tân Giới Được Sinh Ra (3)



Chương 1199 - Âm Dương Hợp Nhất, Tân Giới Được Sinh Ra (3)




Editor: Kingofbattle.
Thế giới ở bên trong Chư Thiên Đạo Thụ, nếu xét về thực lực tổng thể thì còn lâu mới bằng Thiên Dương cùng Hỗn Độn.
Nhưng mà, nói về tạo hóa cùng tiềm lực, thì đã vượt qua Thiên Dương cùng Hỗn Độn.
Chư Thiên Thụ có thể phát triển liên tục, thế giới chư thiên cũng không ngừng phát triển, cảnh giới cao nhất cũng chậm rãi tăng lên.
Sở Huyền nhìn về phía chỗ vũ trụ địa cầu.
Vũ trụ này sớm đã vắng lặng, biến thành một hạt châu triệt để.
Lẻ loi trơ trọi tại khu vực hư vô.
Nếu không người mang nó đi, cuối cùng sẽ hóa thành hư vô.
Trăm vạn năm tiếp theo, chỉ sợ cũng không có ai thấy được.
Sở Huyền gọi Hắc Nguyệt tới trước mặt.
"Sư tôn. "
Hắc Nguyệt cung kính đáp.
Sở Huyền khẽ phất tay, một đoàn hư ảnh hiện ra, đây là vị trí hạt châu trong khu vực hư vô.
"Đây chính là hạt châu vũ trụ, một kiện chí bảo, ngươi hãy mang nó rời khỏi khu vực hư vô. "
"Vâng, thưa sư tôn! "
Hắc Nguyệt rất vui mừng.
Chí bảo có thể tồn tại trong hư vô, há có thể so sánh với chí bảo thông thường?
Lúc này Hắc Nguyệt mới tiến vào khu vực hư vô.
Hạt châu vũ trụ, bên trong đã hình thành thiên địa bốn phương, còn có thời không chi lực.
Sở Huyền tự nhủ, chỉ có Hắc Nguyệt mới là người thích hợp nhận lấy kiện chí bảo này.
Hắc Nguyệt vừa tiến vào khu vực hư vô.
Tự nhiên kinh động đến Sở Lạc cùng Huyền Thu, hai người đều trố mắt mà nhìn.
Vị cường giả Vô Thượng Chúa Tể này, tại sao không có chỗ thiếu hụt?
Hơn nữa, trên người nàng có khí tức siêu nhiên của Hỗn Độn.
Phảng phất do pháp tắc siêu nhiên thượng cổ biến thành.
Chẳng lẽ người này là do Hạo bồi dưỡng ra, là quân cờ khống chế Hỗn Độn?
Hai người thoáng do dự, có nên ra tay nhổ lấy quân cờ này của Hạo hay không.
Bọn họ nghĩ lại, nếu như Hạo phái người này tiến vào khu vực hư vô, tất nhiên sẽ không sợ đám người bên mình tập kích.
Thậm chí có thể dựa vào quân cờ này, dụ dỗ bọn họ hiện thân.
Sở Lạc cùng Huyền Thu, tiếp tục ẩn núp, không có hiện thân ra ngoài, cũng không có phái người theo dõi Hắc Nguyệt.
Ngoại trừ hai người ra, mấy vị cường giả còn lại chỉ có nước bó gối, âm thầm theo dõi Hắc Nguyệt.
Lúc Hắc Nguyệt tiến vào khu vực hư vô, nàng mơ hồ phát hiện có người nhìn trộm mình, nhưng lại không tài nào phát hiện ra vị trí người kia.
Đôi mi thanh tú của nàng khẽ nhíu, liền không để ý tới nữa.
Nếu như sư tôn đã phái mình tiến vào khu vực hư vô nhặt lấy hạt châu vũ trụ, tự nhiên là có lòng tin đối với mình, cũng đã nắm thế cục trong tay, sẽ không để phát sinh tình huống nguy hiểm.
Lại trôi qua thêm 10 vạn năm.
Âm dương dung hợp, đại thế quy nhất, tân giới được sinh ra.
Sở Lạc cùng Huyền Thu chỉ kém một chút, là có thể đột phá.
Nhưng mà, bọn họ đã không kịp.
Âm dương hợp nhất, tân giới đã sinh ra.
Thiên Đạo không ngừng lột xác, thôn phệ dung hợp pháp tắc siêu nhiên mới sinh.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, Thiên Dương dung hợp cùng Hỗn Độn, sản sinh ra đại tạo hoá, lại bắt đầu giản nở và mở rộng thêm.
Không ngừng kéo dài ra ngoài khu vực hư vô.
Bố cục âm dương lưỡng giới đã hiện.
Tinh thần xuất hiện bên trên bầu trời, chính là vẻ ngoài của pháp tắc siêu nhiên biến thành.
Một vầng mặt trăng được sinh ra.
Một vầng mặt trời mới cũng đang được sinh ra.
Mặt trời lúc trước đang không ngừng chìm xuống.
Một bóng người to lớn khổng lồ đang hiện ra bên trong mặt trời.
Mặt trời đang biến thành một người khổng lồ.
Tân giới sinh ra đời, đại tạo hóa cũng hiện ra.
Đinh Việt thì ở Thiên Dương, Hắc Nguyệt thì ở Hỗn Độn, chiếm lấy hai giới âm dương, cảm ngộ tân giới sinh ra.
Tựa hồ đệ tử Huyền Môn đã trở thành người nắm quyền tân giới.
Đúng lúc này, một ngọn núi đen kịt lộ ra từ khu vực hư vô.
Nó đâm vào bên trong tân giới.
Sau đó từng bóng người hiện ra.
Đám người nghịch thiên đã trở về.
Tất cả mọi người, đều nhìn về phía bóng người cao lớn, không thể nhìn thẳng kia.
Thương Thiên!
Cũng là bản thể của Hạo!
Thiên Đạo tranh phong cùng pháp tắc siêu nhiên, đã chiếm lấy thế thượng phong tuyệt đối.
Khoảng cách trở thành pháp tắc siêu nhiên của tân giới đã không xa.
Hai mắt Hạo mở ra.
Hắn giống như một vị chúa tể chí cao vô thượng, đưa mắt nhìn xuống đám kiến hôi.
Giờ khắc này, bất luận là Thiên Dương hay trong Hỗn Độn, đều có vô số sinh linh phàm trần tiêu vong, đã trở thành vật hi sinh giúp tân giới sinh ra.
Cho dù là võ giả cấp bậc Khai Đạo, cũng không ngừng chết đi.
Đại Đạo siêu nhiên tiếp nối âm dương tuần hoàn, cũng đang trong quá trình được sinh ra.
Mà giờ khắc này, Luân Hồi Đại Đạo bên trong Thiên Đạo, đã từ Hỗn Độn tràn ra, xâm nhập vào Đại Đạo âm dương tuần hoàn.
Đang cố gắng cắn nuốt Đại Đạo Siêu Nhiên, nhét vào bên trong luân hồi.
Luân Hồi Đại Đạo là bản hoàn thiện, có tính chất siêu nhiên đặc biệt, cắn nuốt Đại Đạo âm dương tuần hoàn, cũng không có vấn đề gì.
Đại Đạo âm dương tuần hoàn đang thai nghén, ngược lại bị luân hồi cảm ngộ, chủ động dung nhập vào luân hồi.
Luân hồi mới là gốc rễ của âm dương tuần hoàn.
Ở trong mắt Hạo, Thiên Đạo chính là do đám người Sở Lạc bố cục tạo ra, mục đích là muốn ngăn cản hắn trở thành chúa tể tân giới.
Ngăn cản hắn trở thành Thương Thiên của tân giới.
Mà ở trong mắt đám người Sở Lạc, Thiên Đạo là do một tay Hạo tạo ra, chiếm đoạt, thay thế pháp tắc siêu nhiên của tân giới.
Ý đồ muốn tiếp tục làm chúa tể tân giới, tiếp tục làm Thương Thiên!
Bất luận là đám người Sở Lạc, hay là Hạo, đều không hề nghĩ có thế lực thứ ba.
Từ xưa tới nay, tranh đấu với Hạo, đều là phe của đám người nghịch thiên.
Làm sao lòi ra kẻ thứ ba?
Không tồn tại kẻ thứ ba.
Huyền Môn xuất hiện, Hạo lầm tưởng đây là thủ đoạn của Sở Lạc.
Còn đám người Sở Lạc, lại lầm tưởng đây là thế lực Hạo bồi dưỡng ra.
Truyền đến một giọng nói đầy uy nghiêm :
"Nghịch thiên? Sở Lạc, Huyền Thu, dựa vào các ngươi cũng muốn nghịch thiên? Ta là Thương Thiên, ai có thể đảo ngược? ! "
Đám người Sở Lạc cùng Huyền Thu, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
Thậm chí cường giả cấp bậc Vô Thượng Cảnh, cũng không dám nhìn thẳng vào bóng người to lớn khủng bố kia.
"Hạo, thiên địa đều có tạo hóa, ngươi thu hoạch công sức tu luyện của chúng sinh, chặt đứt con đường tu luyện của người đến sau, chính là hành vi cướp đoạt tạo hóa của thiên địa, ngươi tất phải vong! "
Sở Lạc trầm giọng nói.
"Huyền Thu ta, sinh ra do ứng kiếp đại tạo hóa Hỗn Độn, chấp chưởng Hỗn Độn, chứng tỏ đại tạo hoá đã bất dung ngươi! "
Giọng nói băng lãnh của Huyền Thu vang lên.
"Ha ha, Hạo ta là người khai phá ra con đường Vô Thượng, độc chiếm đại tạo hóa, bọn ngươi chỉ nói có vài câu là có thể chối bỏ ? Nếu không có ta, bọn ngươi há có thể tu luyện đến nay? Còn vọng tưởng muốn nghịch thiên, hão huyền ! "
Bóng người cao lớn kia bước tới từng bước, khí thế hừng hực, âm dương giao hội, lạnh lùng nói :"Sở Lạc, thủ đoạn của ngươi quả thực bất phàm, chẳng qua là ngươi thực cho rằng, tạo ra được Thiên Đạo, là có thể đối kháng với ta ? Thực cho rằng, lập ra Huyền Môn bồi dưỡng đệ tử, nắm giữ đại thế, là có thể khiến ta dao động? "
"Ngươi quá ngây thơ rồi! "
"Hôm nay, liền cho các ngươi biết rằng, ta chính là Thương Thiên, không một ai có thể nghịch, bọn ngươi chỉ là con sâu cái kiến mà thôi! "
Xoát!
Kể cả Huyền Thu cũng vậy.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Sở Lạc, có người khiếp sợ, có người bội phục, cũng có người kinh ngạc.
Còn có Huyền Thu…!
Nhưng mà Sở Lạc lại cảm thấy ngu người….



Bạn cần đăng nhập để bình luận