Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 314. Hắc Nguyệt !

Chương 314. Hắc Nguyệt !
Editor: Kingofbattle
Lời này vừa ra, thần sắc trên mặt Hắc Nguyệt thoáng thay đổi.
Giữa không trung, xuất hiện một bóng người, hạ xuống bên cạnh hắc nguyệt.
Là một vị lão già tóc bạc.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn Sở Huyền, không hề ẩn dấu sát cơ.
"Hà tất lại mang theo địch ý như vậy. "
Sở Huyền cười nhẹ một tiếng, sau đó nói: "Ta không thích ánh mắt mang theo địch ý, trước mặt ta Thần cảnh cũng không có tư cách làm càn. "
"Ông ngoại, không cần phải làm vậy. "
Hắc Nguyệt lôi kéo cánh tay lão già, nhẹ nhàng khuyên nhủ.
Chương Quang thu sát ý lại, ngồi xuống bên cạnh Hắc Nguyệt, bất quá vẫn cảnh giác Sở Huyền.
Người trẻ tuổi này, thoạt nhìn chã khác gì người bình thường.
Nhưng mà, càng như vậy, thì hắn càng thêm cảnh giác.
Lão không nhìn ra thực lực của đối phương, hơn nữa lời nói ngang tàng phách lối, Thần cảnh cũng không để vào mắt, có thể thấy được đối phương bất phàm.
Ít nhất cũng là Thần cảnh đỉnh phong?
Mặc dù hắn chỉ là Thần cảnh tầng năm, nhưng mà thực lực chân chính rất mạnh.
Từng vượt cấp đánh bại cường giả Thần cảnh tầng tám.
Sở Huyền liếc nhìn hai người Hắc Nguyệt cùng Chương Quang, ông ngoại che chở cháu gái, người đứng sau khống chế Hắc Nguyệt Lâu, là hai người rất thú vị.
Chắc là bên trong có uẩn khúc gì đây.
Lúc này hắn mới thi triển Thiên Cơ Thám Nguyên thuật.
"Hắc nguyệt, trời sinh có thần hồn bị khuyết, là một trong số đại khí vận giả của Trung Vực, đến từ Trung Châu Trung Vực, Cổ Nhân Vương Cơ gia, chính là con gái của Cơ gia chủ hiện tại, bị chán ghét mà vứt bỏ, tiến vào Bắc Vực với mong muốn tìm chí bảo chữa trị thần hồn, người đứng sau Hắc Nguyệt Lâu, dẫn dắt Hắc Nguyệt Lâu quật khởi......"
Quả nhiên là một nữ nhân có chuyện xưa, hơn nữa còn là đại khí vận giả của Trung Vực, huyết mạch Cổ Nhân Vương thế gia, chỉ tiếc không được chào đón, ngược lại còn bị vứt bỏ.
Thần hồn trời sinh, chẳng qua là thần hồn bị khuyết.
Hắc Nguyệt Lâu cũng không phải do nàng sáng lập, mà là nàng cướp lấy, khống chế trong tay, sau đó dẫn dắt nó quật khởi.
Trung Châu Trung Vực..., đây chính là nơi cường thịnh nhất Cửu Vực, cũng là khu vực trung tâm của Nhân tộc.
Hắc Nguyệt có thể chủ động tới đây, chỉ sợ có liên quan tới bí cảnh cơ duyên, từ trong cõi u minh hấp dẫn đại khí vận giả.
Trong lòng Sở Huyền đã có tính toán, người chấp hành kế hoạch Thiên Đạo, chỉ có thể là Hắc Nguyệt.
Tâm tình Hắc Nguyệt có chút bất an, ánh mắt của Sở Huyền, dường như nhìn thấu tất cả những thứ đang giấu kín trong nội tâm nàng.
Nàng hít sâu một hơi, giúp cho bản thân bình tĩnh lại, sau đó mở miệng nói: "Ngươi có âm mưu gì đối với Hắc Nguyệt Lâu? "
Sở Huyền cười nhẹ một tiếng, nói: "Hắc Nguyệt Lâu, cũng không phải của ngươi? "
"Đúng là không phải, trước kia Hắc Nguyệt Lâu cũng rất mạnh, bất quá từ khi ta tiếp nhận, hoàn thiện các loại hệ thống tình báo, cho dù nói thế nào, Hắc Nguyệt Lâu cũng thuộc về ta. "
Giọng nói Hắc Nguyệt vẫn bình tĩnh như mặt nước, tâm tình cũng không có quá dao động.
Nhưng Sở Huyền biết rõ, nàng bị như thế, là do nguyên nhân thần hồn, hơn nữa một khi tâm tình bị chấn động, chỉ sợ sẽ xảy ra tình trạng không tốt, bởi vậy nên nàng có thói quen không chế tâm tình.
Tô Tiên Nhi đã châm trà cho hai người Hắc Nguyệt, chẳng qua bọn họ không quan tâm thứ này, càng không có ý muốn uống.
Sở Huyền cũng không để ý.
Mà là phối hợp nói: "Hắc Nguyệt, có lẽ nên gọi là Cơ Hắc Nguyệt? "
"Ngươi nói cái gì? Ngươi là ai? "
Chương Quang đứng bật dậy, khí thế toàn thân đã muốn bộc phát.
Hắc Nguyệt vỗ nhẹ bàn tay của hắn, vẫn bình tĩnh như trước, nói ra: "Ông ngoại, đừng tức giận! "
Lồng ngực Chương Quang phập phồng vài cái, cuối cùng vẫn nghe theo, lại ngồi xuống, chẳng qua là trong mắt không thèm che giấu sự tức giận.
Có thể thấy được, Cơ gia chủ hiện giờ, hoặc là nói mẫu thân của Hắc Nguyệt, đã tạo thành vết thương không nhỏ cho nàng.
Mới khiến Chương Quang tức giận như thế.
Thần sắc Sở Huyền vẫn ung dung, tiếp tục nói: "Tuổi của ngươi cũng không lớn, vẫn chưa tới trăm tuổi, đã có tu vi Đế Cảnh tầng chín, đúng là không yếu. "
"Đế Cảnh đối với ngươi, cũng không phải là điểm dừng, chẳng qua là rất đáng tiếc, có lẽ chuyện tu luyện đối với ngươi rất thống khổ. "
"Ngươi là thần tồn trời sinh, chỉ tiếc thần hồn bị khuyết, loại này cũng không phải do tổn thương gây ra, tư chất này của ngươi, rất khó để bù đắp hoàn chỉnh. "
Ánh mắt Chương Quang trợn trừng, khí thế toàn thân đang muốn bộc phát lần nữa.
Hắc Nguyệt vội an ủi hắn, cho dù là nàng cũng thoáng biến sắc.
Thần hồn trời sinh, hơn nữa thần hồn bị khuyết, trên đời này chỉ có hai người biết.
Dù là phụ thân của nàng, cũng không biết được bí mật này.
Mẫu thân thì đã chết rồi.
Đối phương lại có thể biết rõ, hiển nhiên là nhìn ra được.
Có thể nhìn ra chứng bệnh bẩm sinh trên người nàng, thì cũng không phải là cường giả tầm thường.
Sở Huyền tiếp tục nói: "Ngươi đến Bắc Vực, khống chế Hắc Nguyệt Lâu, sau đó thành lập hệ thống tình báo, mục đích cuối cùng, có lẽ là tìm kiếm bảo vật bù đắp thần hồn. "
Hắc Nguyệt cũng không phủ nhận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận