Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1041. Tạo Hóa Hỗn Độn (1)

Chương 1041. Tạo Hóa Hỗn Độn (1)
Editor: Kingofbattle.
Trong lòng bốn vị Chí Thượng khẽ run, sắc mặt tái mét, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Đây là lần đầu tiên bọn hắn biết rõ, cảm giác chảy mồ hôi lạnh là gì.
Trong đó có một vị Chí Thượng nghĩ ra điều gì.
Đột nhiên hắn khom người mở miệng nói: "Tiền bối, chúng ta thuộc về Chí Thượng đến sau, hai vị kia chính là tiền bối của chúng ta, liên quan đến trật tự Hỗn Độn, kỳ thật chúng ta biết không nhiều lắm. "
"Hai vị tiền bối kia là tồn tại cổ xưa, ắt hẳn kiến thức rất phong phú, khẳng định hiểu biết về trật tự Hỗn Độn hơn hẳn chúng ta. "
"Nếu như phạm sai lầm, tự nhiên phải chịu trừng phạt, bốn vị chúng ta kiến thức nông cạn, không biết nên nhận phạt thế nào, ta cảm thấy nên thỉnh giáo hai vị này về phương pháp trừng phạt. "
Hai lão hồ ly kia đang đứng ngoài, lúc này trong lòng thầm mắng.
Khốn khiếp..., vậy mà lại kéo chúng ta xuống nước!
Sở Huyền gật đầu, khẽ nói: "Có đạo lý. "
Ánh mắt lại đặt trên người hai lão hồ ly kia.
"Hai vị, cảm thấy thế nào? "
Hai lão hồ ly bốn mắt nhìn nhau, sắc mặt nặng nề.
Sơ sẩy một chút, chỉ sợ bọn hắn sẽ vạn kiếp bất phục....
Một người trong đó cẩn thận mở miệng nói: "Bẩm tôn thượng, xác thực chúng ta phạm phải sai lầm, mới khiến cho trật tự Hỗn Độn xuất hiện hỗn loạn. "
Ngừng lại một chút, cắn răng nói: "Phạm sai lầm, tất nhiên phải bị xử phạt, chúng ta chấp nhận bị tôn thượng trách phạt, không một câu oán hận! "
Lão hồ ly này có giác ngộ rất cao.
Tâm tình Sở Huyền khoan khoái dễ chịu, rất hài lòng với hai lão hồ ly này.
Vừa thức thời, giác ngộ lại cao, loại người này, chỉ cần có thể khống chế, tuyệt đối hiệu suất xử lý công việc không thấp.
Còn bốn người kia, vẫn kém một bậc.
"Nếu như thế, vậy thì kể từ hôm nay, hai vị phụ trách bảo vệ trật tự Hỗn Độn, giúp cho đám thiên kiêu có thể trưởng thành mà không gặp phải chèn ép, lại để cho Hỗn Độn càng hưng thịnh phồn vinh. "
Đây không thể coi là trừng phạt.
Đương nhiên, cũng xem như là một loại trách nhiệm....
"Vâng, thưa tôn thượng! "
Hai lão già này thầm thở dài một hơi.
Cuống quít cung kính hành lễ.
Sở Huyền xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía bốn vị Chí Thượng còn lại.
Bốn người kia lập tức khẩn trương.
"Bốn người các ngươi, tự bế quan hối lỗi 1 tỷ năm! "
Lời này vừa nói ra, bốn vị Chí Thượng lập tức thở dài nhẹ nhõm.
Bế quan 1 tỷ năm, chỉ giống như tu luyện mà thôi.
Không đợi bọn hắn mở miệng, Sở Huyền nói tiếp: "Hơn nữa phải bỏ ra một nửa lực lượng Chí Thượng Hỗn Độn, rót vào bên trong Thiên Đạo, xem như đây là trừng phạt! "
Sắc mặt bốn người lại biến đổi.
Trừng phạt thế này cũng quá khác biệt đi!
Không phục?
Nhất định là không phục.
Nhưng mà, đối mặt với tồn tại khủng bố bực này.
Ngươi không phục thì có thể làm gì?
"Phục hay không? "
Giọng nói uy nghiêm Sở Huyền lại truyền đến.
"Phục! "
Bốn người liền gấp rút trả lời.
Bọn hắn dám nói không phục sao?
Không phục, chính là muốn chết.
"Là muốn ta ra tay, hay tự mình rót vào? "
Sở Huyền tiếp tục mở miệng nói.
"Không dám phiền tiền bối ra tay! "
Sắc mặt bốn người tái xám, cuống quít tự mình động thủ, rót ra một nửa lực lượng chí thượng vào bên trong Thiên Đạo.
Muốn đối phương động thủ?
Bọn hắn còn lo sợ, đối phương trực tiếp cướp đoạt sạch lực lượng của mình.
Tự mình động thủ mới là hành động sáng suốt.
Đương nhiên, bọn hắn cũng không dám múa rìu qua mắt thợ.
Thành thực rót ra một nửa lực lượng, chỉ dư chứ không thiếu.
Chẳng qua là một nửa lực lượng chí thượng mà thôi, thực lực hao tổn trong thời gian ngắn, không quá quan trọng.
Khi bọn hắn bế quan xong, e rằng cũng đủ khôi phục về trạng thái toàn thịnh.
"Tiền bối còn gì phân phó, nếu như đã xong, chúng ta xin trở về bế quan hối lỗi?"
"Các ngươi có thể đi. "
Sở Huyền phất tay.
"Vâng! "
Bốn người cuống quít rời đi, trở lại không gian Chí Thượng Hỗn Độn, trở lại đạo tràng của mình, đóng cửa không ra ngoài.
Thật là đáng sợ!
Cho tới giờ khắc này, bọn hắn mới cảm thấy nhẹ nhõm.
Có một loại cảm giác sống sót sau đại nạn.
"Bái kiến tôn thượng! "
Bốn vị Hỗn Độn Cự Thần cuống quít khom người hành lễ.
Nếu không phải vị tiền bối khủng bố này ra tay, làm sao bọn hắn có thể đột phá Chí Thượng Hỗn Độn?
Sở Huyền liếc nhìn bốn người, mở miệng nói: "Tu luyện cho tốt, củng cố cảnh giới. "
"Nếu như nguyện ý, có thể dốc sức bảo vệ trật tự Thiên Đạo, bảo vệ Thiên Đạo phát triển. "
"Vâng ! "
Bốn vị Hỗn Độn Cự Thần cuống quít đáp ứng.
Kỳ thật không cần Sở Huyền ra lệnh, bọn hắn cũng sẽ bảo vệ Thiên Đạo phát triển.
Giờ phút này, Thiên Đạo lại xuất hiện biến hóa.
Không ngừng mở rộng về phía Hỗn Độn.
Đã mở rộng chạm tới Cổ Giới Hỗn Độn.
Thậm chí Cổ Giới Hỗn Độn đã bị Thiên Đạo bao phủ.
Một nửa lực lượng của bốn vị Chí Thượng Hỗn Độn, không hề nhỏ chút nào.
Thiên Đạo lại tiến vào thời kỳ phát triển nhanh chóng.
Bên trong Thiên Đạo, Tần cực kỳ vui mừng.
Thực lực của hắn lại tăng vọt một mảng lớn.
Hắn cảm giác thực lực hiện tại của mình, đã không kém gì Ma tổ.
Sở Huyền nhìn về phía hai lão hồ ly kia, nói: "Đi đi. "
"Vâng, tôn thuợng ! "
Hai lão hồ ly này thầm thở dài, thân hình lập tức biến mất trong hư vô.
Đương nhiên, trong lòng bọn hắn cũng nhớ kỹ.
Phải giữ gìn trật tự Hỗn Độn, giúp cho đám thiên kiêu có không gian trưởng thành.
Ngăn cản một vài cường giả, tuỳ tiện bóp chết thiên kiêu.
Đối với hai người mà nói, đây đều là chuyện nhỏ nhặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận