Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 850. Ác Ý (3)

Chương 850. Ác Ý (3)
Editor: Kingofbattle.
Từ đó có thể biết, lực lượng pháp tắc của Hắc Nguyệt, tuyệt đối có thể thu nạp một đám thuộc hạ trong vực sâu, nhanh chóng tạo ra một thế lực.
So với Ma Phật dùng phật pháp độ hóa còn muốn khủng bố hơn.
Cũng đã định trước, sẽ đắc tội chủ nhân vực sâu.
Sở Huyền đắm chìm trong tu luyện, không biết ngày tháng.
Tựa như chỉ thoáng chớp mắt, kỳ hạn 80 năm đã sắp đến.
Đột nhiên, báo ứng châu hơi rung động.
Sở Huyền tỉnh lại từ trong khai đạo, vội vàng lấy báo ứng châu ra để quan sát, lập tức cả người ngây ngẩn.
Đã xảy ra chuyện gì?
Điểm sáng của Ngục Đạo Cổ Thần, vậy mà biến thành màu đỏ.
Có nghĩa là đã sinh ra ác ý đối với mình.
Căm thù chính mình.
Hơn nữa, không phải là màu đỏ nhạt, màu sắc đã có độ đậm nhất định.
Hắn có bệnh sao?
Trong lòng Sở Huyền thầm mắng mười tám đời tổ tông của đối phương, đầu óc của Ngục Đạo Cổ Thần không bình thường?
Bản thân hắn chỉ dò xét vực sâu có một lần, hơi xúc động một chút mà thôi.
Thời gian trôi qua khá lâu, hắn cũng không tiếp tục dò xét vực sâu, tại sao lại sinh ra ác ý?
Chẳng lẽ trong vực sâu xuất hiện biến cố?
Sở Huyền nhíu mày.
Ngẩng đầu nhìn lại, hắn phát hiện ra một chuyện bất ngờ, Thiên Đạo đã tăng lên không ít, hơn nữa lại xuất hiện một vài biến hóa.
Tựa hồ gia tăng thêm ấn ký sinh linh.
Hơn nữa những ấn ký này có thực lực không kém sinh linh trong Thiên Đạo.
Sở Huyền liền nhớ tới Hắc Nguyệt.
Tất nhiên là do Hắc Nguyệt thu phục sinh linh vực sâu, xoá đi ấn ký vực sâu, đã khiến cho bọn chúng trở thành sinh linh bình thường.
Hơn nữa là sinh linh Thiên Đạo.
Khó trách Thiên Đạo tăng nhanh như vậy, khí vận Thiên Đạo cũng hùng hậu.
Dù sao những sinh linh được Hắc Nguyệt thu phục, không một ai có tu vi dưới Đạo cảnh 20 quan.
Hơn nữa đều là người có thiên phú ưu việt .
Có thể nói, đây là một đám sinh linh Thiên Đạo chất lượng cao.
Tuy là ban đầu đám sinh linh này không thuộc về Thiên Đạo, nhưng vẫn khiến cho Thiên Đạo tăng lên không nhỏ.
Khoảng cách chiếm đoạt một nửa Đại Đạo không còn xa nữa.
Kết hợp với chuyện Ngục Đạo Cổ Thần đột nhiên xuất hiện ác ý, Sở Huyền hiểu ra đại khái đã xảy ra chuyện gì.
Chẳng lẽ nguyên nhân là do Hắc Nguyệt, Ngục Đạo Cổ Thần đã phát giác ra, cho nên tính toán lên trên đầu mình?
Chắc chắn sẽ trở thành địch nhân...!
Sở Huyền thở dài một hơi.
Hắc Nguyệt còn chưa tiến vào vực sâu, còn chưa kết thúc đại kiếp vực sâu.
Cũng chỉ thu phục sinh linh Đạo cảnh.
Như thế đã khiến Ngục Đạo Cổ Thần bất mãn, trở thành cừu địch là chuyện khó tránh khỏi.
Đương nhiên, Sở Huyền cũng không thể khẳng định nguyên nhân là do Hắc Nguyệt.
Theo lý thuyết, Hắc Nguyệt chỉ thu phục một ít sinh linh Đạo cảnh, xoá đi một ít ấn ký vực sâu yếu ớt mà thôi.
Cường giả cấp bậc như Ngục Đạo Cổ Thần, hẳn là không chú ý những chuyện cỏn con này mới đúng, đây chỉ là một nhúm giun dế trong mắt hắn thôi chứ.
Chẳng lẽ trong vực sâu, xuất hiện biến cố nào khác?
Mới khiến cho Ngục Đạo Cổ Thần nghi ngờ trên đầu mình?
Sở Huyền lấy ra Ánh Chiếu Hỗn Độn Kính, rót lực lượng Đại Đạo vào, chiếu rọi Vực Sâu Hỗn Độn.
Hình ảnh trong gương dần hiện ra.
Đột nhiên, hắn phát hiện một góc vực sâu, bày biện ra một đạo ánh sáng màu vàng đất.
Quả nhiên, nguyên nhân khiến Ngục Đạo Cổ Thần sinh ra ác ý với hắn, cũng không phải bởi vì Hắc Nguyệt mà là do một người hoàn toàn khác.
Sở Huyền rất muốn chửi cha mắng mẹ, có phải Ngục Đạo Cổ Thần bị bệnh tâm thần?
Làm sao lại tính toán đến trên đầu mình ?
Khoảng cách mình dò xét vực sâu trước đó được bao lâu?
Đợi một chút.
Sở Huyền đột nhiên ý thức được, hắn cảm thấy thời gian trôi qua rất lâu, nhưng mà nếu tính bằng thời gian trong Hỗn Độn, ở trong mắt của tồn tại như Ngục Đạo Cổ Thần .
Kỳ thật chút thời gian này, cũng không đáng bao nhiêu.
Chỉ là vô tình, của nợ này lại được tính trên đầu hắn.
Hình ảnh tiếp tục di chuyển, chiếu rọi khu vực ánh sáng màu vàng đất này.
Hiện ra một lồng ánh sáng đặc thù, trong lồng ánh sáng có một đạo thân ảnh, nhìn không rõ khuôn mặt.
Đối phương được lồng ánh sáng này bao phủ, đang đi về phía vực sâu.
Pháp tắc vực sâu bị bài trừ bên ngoài lồng ánh sáng.
Đây là tầm bảo trong vực sâu ?
Hay là cứu người?
Hoặc là chuẩn bị lẻn vào con đường vực sâu?
Sở Huyền nhíu mày lại, có chút nghi ngờ, Ngục Đạo Cổ Thần có phát hiện ra người này đang lẻn vào hay không.
Dù sao hắn cũng không gây chấn động trong vực sâu.
Lần trước là do bởi vì Sở Huyền kích động tới tồn tại kia, mới bị Ngục Đạo Cổ Thần phát hiện.
Nhưng mà vị trước mắt này, cũng không có xúc động tới vực sâu.
Cho nên Ngục Đạo Cổ Thần tưởng lầm là do mình gây nên, tính toán lên trên đầu mình?
Một chút chuyện nhỏ nhặt cũng ghi hận, Ngục Đạo Cổ Thần đúng là một vị lòng dạ hẹp hòi.
Sở Huyền chăm chú theo dõi cái lồng ánh sáng vàng đất kia, tốc độ di chuyển của người kia đã tăng lên, đang cố gắng lẻn vào dưới đáy vực sâu.
Hơn nữa chỗ hắn đang đi tới là lối vào của con đường vực sâu.
Sở Huyền muốn dò xét bên trong lồng sáng kia, nhưng chỉ có thể dò xét đại khái, từ bên trong lồng sáng có thể nhìn thấy được lờ mờ, tựa hồ là một nhân tộc!
Cường giả nhân tộc?
Một trong Thập Tổ?
Người này đến vực sâu để làm gì?
Đối với thực lực của nhân tộc bên ngoài Cửu Vực, Sở Huyền cũng không rõ ràng.
Thập Tổ nhân tộc, mỗi một vị đều có tuỳ tùng bên cạnh, có lẽ không thiếu cường giả.
Đương nhiên, trong Thập Tổ người yếu nhất là Dương.
Sở Huyền quyết định, sẽ tìm một cơ hội nói chuyện cùng với Dương, dò xét thực lực nhân tộc.
Có mấy vị Khai Đạo Giả Thiên Địa.
Lại có mấy người Khai Đạo giả Tự Tại.
Vị Thập Tổ Dương này, tu vi có chút thấp, thực lực chỉ mới Khai Đạo Cửu Cực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận