Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 916. Cửu Vĩ Thiên Hồ (2)

Chương 916. Cửu Vĩ Thiên Hồ (2)
Editor: Kingofbattle.
Đây đều là chuyện xưa biết bao nhiêu năm rồi, tại sao lại tính lên trên đầu nhân tộc?
"Tất nhiên là mặc kệ, nếu như hắn không chết, vậy thì thực lực phải rất mạnh ? Còn thật sự quan tâm nhân tộc, đã sớm trở về. "
Hồng một mực chắc chắn, vị kia sẽ không quản chuyện nhân tộc.
Hơn nữa, hắn cũng không biết, Mị nhắc đến người nọ, đến tột cùng là ai....
Chẳng lẽ là người kia trong truyền thuyết?
Không phải hắn đã chết hay sao?
Nhịn không được đành truyền âm cho Hạ.
"Hạ sư huynh, người mà nàng ta nhắc đến là ai? "
"Làm sao ta biết. "
Tuy rằng Hạ tự xưng là Đệ Nhị Tổ, nhưng mà khoảng cách chuyện xảy ra rất lâu rồi.
Hắn nào có khả năng biết được.
Mị hơi híp mắt, không biết là nàng có tin hay không, chẳng qua là ánh mắt vẫn khoá chặt mấy người, không biết là nàng đang suy nghĩ cái gì.
Bị nàng nhìn chằm chằm, Hồng cảm thấy hơi sợ.
Thật sự không được, chỉ có thể kéo thời gian, chờ đợi Sở trở về.
Không biết Mị nghĩ tới chuyện gì, đột nhiên đưa tay đánh ra một trảo, chộp về phía đám người phía xa đang quan sát, bắt được một gã Cự Nhân tộc.
Vị Cự Nhân tộc kia, chỉ vừa đột phá Khai Đạo Giả Thiên Địa, nào có thể ngăn cản?
Một chút sức kháng cự cũng không có.
Thân thể khổng lồ được Mị tóm lại gần, một chưởng vỗ hắn phải nằm sấp xuống dưới.
Hắn như phát mộng.
Tất cả mọi người đều giật mình, duy chỉ có mấy vị Phiêu đang suy tính chuyện gì.
Lúc trước, Cự Nhân tộc từng giúp đỡ nhân tộc, từng truyền thụ phương pháp luyện thể cho nhân tộc.
Người bị bắt, là kẻ có gốc gác rất sâu với Nhất tổ Cự Nhân tộc.
Phương pháp luyện thể đầu tiên được nhân tộc tu luyện, chính là bắt nguồn từ Cự Nhân tộc.
Tuy nhiên về sau, nhân tộc cùng Cự Nhân tộc bất hoà, mỗi người đi một ngả.
"Bên phía Cự Nhân tộc không có người trở về ư? "
Mị lạnh lùng hỏi một câu.
Kế tiếp nhìn xuống gã Cự Nhân tộc đang nằm dưới đất.
"Ngươi mau gọi lão tổ tới đây, nếu không sẽ chém ngươi! "
Giọng nói lộ đầy sát khí.
Mấy người Hạ thở dài một hơi.
Chỉ cần không tìm nhân tộc là được, Cự Nhân tộc da dày thịt thô, chịu được đánh đập tàn nhẫn, nội tình rất thâm hậu, thực lực cũng mạnh.
Vị cường giả Cự Nhân tộc kia, lúc này liền kêu gào.
"Lão tổ, cứu mạng..., mau tới cứu ta...! "
Tất cả mọi người đều cạn lời.
Những tên đại ngốc này, trước sau như một....
Bên trong tộc địa Cự Nhân tộc, lúc này Thái đang hoá thân thành pho tượng, vốn không định đi ra.
Sở cũng không trở về, cũng không gặp phải nguy cơ, hắn đứng ra làm gì?
Hơn nữa, nhìn thấy một đám đều là người quen.
Hiện giờ đều là Siêu Thoát Thiên Địa Đại Đạo Giả.
Hắn thì sao?
Nếu xét về thực lực, thậm chí còn kém hơn Hồng ....
Giờ phút này, hắn cũng hoài nghi, có phải tên Sở kia ẩn giấu thực lực hay không.
Đệ Nhất Tổ nhân tộc..., không thể nào là một tên cặn bã?
Nhớ lại chuyện trước kia, thấy thế nào Sở cũng không giống người có thực lực mạnh mẽ.
Vẫn luôn dựa vào âm mưu quỷ kế để lừa người.
Sở vẫn luôn tạo cho người khác ấn tượng tính toán tỉ mỉ.
Nếu không có thực lực vô song, thì nhất định hắn là tên yếu đuối cặn bã, không có tên tuổi Đệ Nhất Tổ, không có thực lực xứng tầm.
Thái không muốn lộ diện.
Kết quả, Mị lại gây chuyện với Cự Nhân tộc.
Thái thầm mắng trong lòng, chuyện này do tên nhân tộc cặn bã kia làm ra, bắt lấy Cự Nhân tộc chúng ta làm gì?
Vị cường giả Cự Nhân tộc kia kêu gào dữ dội.
Hắn không ra mặt cũng không được.
Trong Thập Bát Tổ Cự Nhân tộc, tạm thời chỉ có hắn ở lại.
Không có biện pháp, chỉ có thể gắng gượng hiện thân.
Bên trong Cửu Vực.
Sở Huyền lấy ra Ánh Chiếu Hỗn Độn Kính, chiếu rọi tình cảnh trong Hỗn Độn.
Tuy rằng hắn có năng lực nhìn trực tiếp tình huống trong Hỗn Độn.
Nhưng mà không có đã giền bằng xem qua kính....
Hiện tại hắn vừa uống đạo trà, vừa ăn bánh ngọt, như giống như xem phim trong rạp, thảnh thơi tự tại quan sát tình cảnh trong Hỗn Độn.
Mị vừa xuất hiện, hắn liền nhìn về phía Tần Khả vận.
Tần Khả Vận còn đang khai đạo, còn chưa có tỉnh lại.
Huống hồ, Tần Khả vận là Tần Khả vận, Vận là Vận, hai người hoàn toàn khác nhau.
Sở Huyền đang suy nghĩ, người sáng tạo ra công pháp nhân tộc là vị kia sao?
Tựa hồ không đúng lắm.
Đến lúc Thái ra sân rồi.
Sở Huyền thổn thức, Thái đúng là quá thảm....
Lão tổ nhà người ta, đều là Siêu Thoát Thiên Địa Đại Đạo Giả.
Thái đâu?
Thực lực còn yếu hơn Hồng.
Lăn lộn quá kém....
Nếu không phải mình cho hắn miếng ngọc phù làm chỗ dựa, chỉ sợ hắn cũng không dám đối mặt với nhiều cường giả như vậy?
Thái xuất hiện một cách đột ngột.
"Mị, thả hắn ra đi. "
Mị quan sát hắn thật lâu.
Đám người Xích Ma cũng nhìn hắn chăm chú.
Ngao Hải há to miệng, chuẩn bị trào phúng vài câu, bất quá nhìn thấy Long Quân kế bên, rốt cuộc đành ngậm miệng lại.
Muốn làm một đầu rồng có tu dưỡng!
Không thể trào phúng người khác, thật không có lễ nghĩa.
Hắn buồn bực nuốt vào mấy lời chuẩn bị tống ra.
"Mười tám vị cực nhân kiệt xuất nhất, quả nhiên Thái ngươi chỉ góp vào cho đủ số..., một tên phế vật.... "
Xích Ma là người đầu tiên mở lời trào phúng.
Năm đó là thập bát kiệt cự nhân, hôm nay trở thành Thập Bát Tổ cự nhân.
Thái là người nhỏ nhất.
Cho tới nay, mọi người đều xem như Thái góp cho đủ số.
Chỉ là nhỏ tuổi nhất, được sủng ái nhất, mới xếp hắn vào thập bát kiệt xuất.
Hôm nay nhìn lại, quả nhiên không sai được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận