Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 640. Thập Tổ Nhân Tộc (2)

Chương 640. Thập Tổ Nhân Tộc (2)
Editor: Kingofbattle
Nhóm đệ tử khác, đều có cường giả nhân tộc coi trọng.
Chẳng qua là, Càn Minh đã gần như tiêu diệt Càn Thiên Cung, Hắc Nguyệt thì nhằm vào Thiên Nguyệt Lâu, Thiên Tinh Cung thì có một nhánh nhằm vào Vương Lạc.
Cũng không phải thế lực nhỏ.
Truy sát cùng phản sát, vẫn đang diễn ra.
Cho đến hiện tại, không có cường giả nào có thể chấn nhiếp mấy thế lực Càn Thiên Cung, ra mặt bảo vệ đám người Càn Minh.
Đinh Việt cùng Tiêu Lương, đều tự mình hành hiệp, thích làm theo ý mình, đắc tội với người khác giống như ăn cơm uống nước.
Dương Thiên đang tranh đoạt bảo vật cùng một gã dị tộc Đạo cảnh, thực lực hai bên kẻ tám lạng người nửa cân, đại chiến suốt một canh giờ, vẫn bất phân thắng bại.
Đúng vào lúc này, thân hình Dương Thiên chấn động, một đạo ý niệm hàng lâm vào cơ thể hắn.
Gã cường giả dị tộc bắt lấy thời cơ này, mong muốn dùng một đòn kết liễu đối thủ.
Kết quả, vừa chạm đến Dương Thiên, liền bất ngờ hóa thành tro bụi.
Ý thức bên trong Dương Thiên, cực kỳ khiếp sợ.
"Lão tổ, kém chút nữa là ta ngỏm rồi.... "
Trong chiến đấu, vậy mà ý niệm lão tổ đột nhiên hàng lâm, suýt nữa khiến hắn bị giết.
"Hừ, chỉ là con chuột nhắt, nếu như lão tổ ta hàng lâm, há có thể khiến ngươi bị thương? "
"Lão tổ, lần này ngài hàng lâm, là có chuyện gì? "
"Nhìn xem tình huống Cửu Vực. "
Sở Huyền quan sát một đạo ý niệm hàng lâm xuống người Dương Thiên.
Mặc dù chỉ là một đạo ý niệm, nhưng hắn có thể nhìn ra được, thực lực đối phương rất mạnh.
"Khai Đạo vạn dặm sao? "
Sở Huyền cảm thấy, chỉ sợ không chỉ đơn giản là vạn dặm.
Ánh mắt hắn vội chuyển sang Bắc Châu Tây Vực.
Vị gia hỏa Ma tộc kia, tựa hồ chuẩn bị dùng ý niệm hàng lâm.
Hắn cười nhẹ một tiếng, hiện tại Cửu Vực đã là địa bàn của mình, chưa được mình đồng ý, nếu muốn hàng lâm chính là mơ mộng hảo huyền.
Sở Huyền cũng không gấp gáp tiếp xúc cùng lão tổ Dương Thiên.
Mà đang chờ đợi Dương Thiên, hỏi thăm sự tình cực đạo hiện thế.
Sinh linh nằm trong Thiên Đạo, trong lúc vô hình đều bị hắn khống chế.
Cho dù là suy nghĩ!
Cho dù Dương Thiên chỉ trao đổi bằng ý thức, cũng không thoát khỏi Thiên Đạo.
Đây chính là sự khủng bố của Thiên Đạo, chúng sinh vạn vật, cho dù chỉ là một tia ý niệm, đều không thể thoát khỏi Thiên Đạo.
Chỉ cần Sở Huyền cần, hắn có thể biết rõ ý niệm trong đầu sinh linh, thậm chí có thể khống chế.
Đương nhiên, Sở Huyền sẽ không làm như vậy.
Thiên Đạo cũng có quy tắc, hắn sẽ không tùy tiện nhúng tay.
Hết thảy đều vận hành theo pháp tắc.
Nếu nhúng tay quá nhiều, dễ dàng ảnh hưởng Thiên Đạo, thậm chí khiến Thiên Đạo rời khỏi quỹ đạo, bắt đầu lệch hướng.
Đại kiếp đạo nguyên, không phải là một lần khởi động lại pháp tắc thiên địa sao, loại trừ đi tất cả quấy nhiễu?
Đạo kiếp đại đạo, có lẽ cũng là như thế.
Thiên Đạo có sinh ra kiếp nạn hay không?
Sở Huyền không dám đảm bảo, đương nhiên hắn sẽ mặc kệ, dù sao cũng nằm trong pháp tắc Thiên Đạo.
Lão tổ Dương Thiên khống chế thân thể Dương Thiên, di chuyển khắp Hoang Cổ Vực, ánh mắt loé lên tinh quang, quan sát bầu trời Cửu Vực.
Nhưng mà cuối cùng không nhìn ra thứ gì.
Rồi lại mơ hồ cảm thấy có điểm gì đó khác lạ.
Cụ thể là lạ ở chỗ nào, thì không thể nói được.
Có lẽ do mình nghĩ nhiều.
Trong đại kiếp đạo nguyên, xuất hiện một ít tình huống kỳ lạ cũng không phải bất thường.
Lúc này Dương Thiên lại mở miệng: "Lão tổ..., ngài nói ngài là tổ tiên của ta, thế nhưng ngay cả tên ngài là gì ta cũng không biết .... "
"Ngươi họ gì, thì ta họ đó? "
"Dương? "
Dương Thiên sững sờ mà nói.
"Lão tổ ngươi, ta là Dương, hiện tại, Cửu Vực không có ai nhận biết được ta. "
Dương khẽ cười một tiếng nói.
"Lão tổ, rốt cuộc ngài là tổ tiên mấy đời của ta..., ta có dính huyết mạch của ngài không ? "
"Đương nhiên là có, chỉ có điều rất mỏng manh, thực lực của ta rất mạnh, hậu duệ của ta, cho dù trải qua vô số năm tháng, cũng sẽ không biến mất, dù rất mỏng manh, thì vẫn nhận được cơ duyên không nhỏ. "
Dương Thiên vừa đi vừa trò chuyện với lão tổ.
"Dương lão tổ ta, cách ngươi mấy cái kỷ nguyên, vậy mà ngươi lại có thể phản tổ một ít huyết mạch, cũng là chuyện quái lạ. "
Hắn chọn trúng Dương Thiên, cũng vì nguyên nhân này.
Bởi vì huyết mạch của Dương Thiên phản tổ một ít, cho nên hắn có thể dùng huyết mạch liên thông với Dương Thiên, dễ dàng hàng lâm tới đây.
Nếu không, hắn muốn hàng lâm xuống Cửu Vực thì phải trả một cái giá rất đắt.
Sở Huyền yên lặng lắng nghe, người kia tên là "Dương"?
Cách vài kỷ nguyên?
Quả nhiên là cương giả nhân tộc thời cổ....
Đối phương chỉ hàng lâm một đạo ý niệm mà thôi, hơn nữa cũng không quá mạnh, nhưng mà ý niệm cường giả đều tương đối đặc thù.
Hiện tại, Thiên Đạo đã vượt xa lúc trước.
Chỉ là một tia ý niệm của "Dương", thì không thể nào phát hiện ra Thiên Đạo nhìn trộm.
"Lão tổ..., nếu như nhân tộc có tồn tại mạnh như ngài, tại sao nhân tộc chúng là lại hẹn mọn như thế..., ta nghe nói mấy đạo nguyên trước đó, nhân tộc chỉ là chủng tộc yếu đuối.... "
Dương Thiên tỏ vẻ hiếu kỳ hỏi thăm.
"Dương" trầm mặc một hồi, một lúc sau mới nói: "Thời cơ chưa đến, khí vận chưa đến, nhân tộc không thể quật khởi, cho dù có mạnh lên cũng chỉ là nhất thời, sẽ gặp phải đả kích thảm hại hơn. "
"Hiện tại, ngươi xem nhân tộc mạnh mẽ thế nào, kỳ thật cũng không tính là quá mạnh, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, nhân tộc vẫn nằm trong khốn cảnh. "
Dương Thiên càng nghi ngờ : "Lão tổ..., Cửu Vực do nhân tộc chúng ta định đoạt, tuyệt đối là bá chủ, tại sao ngài lại nói vẫn trong khốn cảnh ? "
"Thực lực của ngươi quá yếu, không biết được nhiều, chẳng qua vị trí bá chủ chỉ là tạm thời, Cửu Vực sắp sửa nghênh đón kịch biến. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận