Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1107. Huyền Môn Bảo Điển (1)

Chương 1107. Huyền Môn Bảo Điển (1)
Editor: Kingofbattle.
"Tiết Bình. "
"Có đệ tử! "
Tiết Bình cung kính đáp.
"Đã tới lúc ngươi ra ngoài xông xáo, mở ra con đường thuộc về mình. "
Sở Huyền chậm rãi mở miệng nói: "Lần này ra ngoài, vi sư còn có chuyện giao cho ngươi đi làm. "
Tiết Bình mừng thầm trong lòng.
Rốt cục có thể ra bên ngoài.
"Xin sư tôn căn dặn. "
Trên tay Sở Huyền xuất hiện một quả ngọc phù.
Ngọc phù này nhìn qua không có gì khác lạ, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác huyền diệu khó hiểu.
"Ba mươi năm sau, sư tỷ của ngươi sẽ gặp phải nguy cơ, bị khốn ở chỗ này. "
Sở Huyền truyền vị trí chỗ hiểm địa kia vào trong ý thức của Tiết Bình.
"Ngươi hãy mang theo ngọc phù này, tiến vào bên trong cấm địa kia, cứu sư tỷ của ngươi ra."
Tiết Bình thò tay nhận lấy ngọc phù, kế tiếp trên mặt lộ vẻ ngơ ngác.
"Ba mươi năm sau? "
Sở Huyền gật đầu, nói: "Đúng vậy, là ba mươi năm sau, ngươi đừng có quên là được. "
Tiết Bình sợ vãi linh hồn, chẳng lẽ sư tôn có thể đoán trước chuyện tương lai?
Nếu không, tại sao lại biết ba mươi năm tới, sư tỷ sẽ bị nhốt ở chỗ này?
Càng nghĩ hắn càng cảm thấy sư tôn sâu không lường được.
"Vâng, sư tôn, đệ tử nhất định sẽ hoàn thành! "
Tiết Bình trịnh trọng hứa chắc mẩm.
"Sư tôn, không biết sư tỷ tên gì? "
"Y Linh Linh. "
Tiết Bình lập tức trợn mắt há mồm, giật mình lui về sau hai bước thốt ra: "Không Linh Thần Nữ, Y Linh Linh? "
Sở Huyền khẽ nhí mày, Y Linh Linh ra ngoài xông xáo, tạo ra tên tuổi không nhỏ.
Vị Không Linh Thần Nữ ngang trời xuất thế kia, đặc biệt thích tìm Thiên Hạ Các gây sự, tuổi còn trẻ mà đã là cường giả Thánh Đạo Cảnh, không ngờ chính là sư tỷ của mình?
"Tại sao lại được xưng là Không Linh Thần Nữ? "
Trái lại Sở Huyền có chút tò mò, tại sao Y Linh Linh lại được ngoại hiệu thế này.
Nàng chính là Không U Linh Thể.
Phải gọi Không U Thần Nữ mới đúng.
"Sư tỷ là Không Linh Chi Thể..., Thiên Hạ Các đã lan truyền khắp nơi. "
Tiết Bình vội vàng đáp lời.
Sở Huyền đã hiểu, dù sao Không U Linh Thể hiếm thấy quá mức, hơn nữa thế giới Thiên Dương đã trải qua trận đại chiến kia, tất nhiên sẽ có một vài truyền thừa bị đứt đoạn.
Bởi vậy Thiên Hạ Các mới lầm tưởng Y Linh Linh là Không Linh Chi Thể.
Dù sao, đặc điểm khí chất của hai loại này, quả thật có chỗ tương đồng.
"Ngươi chỉ cần biết, sau ba mươi năm, tiến vào chỗ đó là được. "
Sở Huyền không có nói gì thêm.
"Sư tôn, Y sư tỷ xếp thứ mấy...? "
Tiết Bình tò mò hỏi thêm.
Vị trí thứ mười, e rằng cũng là thực lực Thánh Đạo Cảnh trở lên.
"Thứ mười, là đệ tử ta vừa thu khoảng ngàn năm trước. "
"Thế còn chín vị sư huynh tỷ ở nơi nào? "
"Lúc nên xuất hiện, tự nhiên sẽ xuất hiện. "
Mặc dù trong lòng Tiết Bình rất hiếu kỳ, nhưng cũng không có tiếp tục hỏi nữa.
Vài ngày tiếp theo, Tiết Bình bắt đầu chuẩn bị hành trang lưu lạc bên ngoài.
Một ít bảo vật chữa thương, không thể thiếu được.
Trong sơn cốc không thiếu những thứ này.
Thiên kiêu nhà người ta ra ngoài lưu lạc, đều có tuyệt chiêu áp rương bảo vệ tính mạng, làm sao mà đệ tử Huyền Môn có thể thiếu được?
Tiết Bình mặt dày, đi tới trước mặt Sở Huyền.
"Sư tôn, đệ tử Huyền Môn chúng ta, có tuyệt kỹ gì bảo về tính mạng hay không?"
Sở Huyền tiện tay ném ra mấy quả ngọc phù.
"Ngươi phải biết chừng mực, không nên ỷ vào đồ vật bảo vệ tính mạng, mà tùy tiện đi trêu chọc cường giả, mặc dù kẻ yếu có sát chiêu đáy hòm, nhưng khi đối mặt với cường giả chân chính, cũng không có cơ hội lấy ra xài đâu. "
Sở Huyền dặn dò.
"Tạ ơn sư tôn, đệ tử đã hiểu. "
Tiết Bình hưng phấn tiếp nhận.
Nhưng mà, hắn vừa quay người đã muốn tìm Liệt Thiên.
Tiểu tử này, ngược lại rất thông minh, đi tìm Liệt Thiên để đào móc một ít thủ đoạn bảo mệnh.
Sở Huyền chẳng muốn quản hắn.
Mặc dù Y Linh Linh không tìm hắn xin thủ đoạn bảo mệnh, nhưng mà Sở Huyền đã âm thầm lưu lại thủ đoạn bảo mệnh trên người nàng.
Dù sao cũng là đệ tử của mình.
Làm sao có thể đứng nhìn đệ tử bị mấy lão hồ ly khác, lấy lớn hiếp nhỏ chứ?
Nếu là tranh đấu cùng thế hệ, thì Sở Huyền rất tự tin đệ tử của mình, không thua người khác.
Coi như thua, cũng được đi.
Nếu muốn lấy lớn hiếp nhỏ, vậy thì biết tay hắn.
Mình cũng là người thích bảo hộ đệ tử !
Tiết Bình đã rời đi.
Sơn cốc lại khôi phục cuộc sống thường ngày.
Liệt Thiên tiếp tục ngủ say.
Sở Huyền vẫn như trước, trải qua cuộc sống nhàn nhã.
Hắn lấy Thiên Đạo phù ra, thử khai thông với Hỗn Độn, thế mà không có kết quả.
"Diễn hoá tình cảnh hiện tại của Hỗn Độn. "
Sở Huyền chỉ có thể sử dụng chức năng diễn hoá, tìm hiểu một chút về thế cục Hỗn Độn.
Bên trong ảo ảnh, Hỗn Độn đã mở rộng vô số lần.
Thiên địa Thần Châu như một khối ngọc quý, phát ra ánh sáng chói lọi ở trung tâm Hỗn Độn.
Mặc dù Thiên Đạo chưa phải là pháp tắc chí thượng duy nhất trong Hỗn Độn, nhưng cũng trở thành một đầu pháp tắc mạnh nhất, trong ba đại pháp tắc chí thượng.
Tương lai không lâu nữa, sẽ chiếm đoạt hai đoàn pháp tắc chí thượng khác.
Hai khối Hỗn Độn dung hợp xong, tự nhiên Hỗn Độn sẽ giảm bớt một cái, trong những năm tháng kế tiếp, nó sẽ va chạm cùng một khối Hỗn Độn khác.
Con đường phát triển của Thiên Đạo còn rất dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận