Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1177 - Sở Lạc, Huyền Thu (2)



Chương 1177 - Sở Lạc, Huyền Thu (2)




Editor: Kingofbattle.
"Nha đầu Tiểu Y kia, có lẽ sắp sáng đạo rồi đi? "
Liệt Thiên nhìn về phía một chỗ sơn cốc, xúc động thốt ra.
Cường giả Sáng Đạo Cảnh chưa đến 100 vạn tuổi....
"Hẳn là vậy đi. "
Sở Huyền ngáp một cái, lười biếng nói.
Bốn vị đệ tử đều sắp sáng đạo rồi.
Xuân Lan nhìn về phía một gian nhà gỗ.
Tô Tiên Nhi đang ở bên trong bế quan đột phá.
Lúc này mới trôi qua bao lâu chứ, Tô Tiên Nhi đã sắp đột phá Vô Thượng Cảnh.
"Ta đi ra ngoài dạo một lát, nhìn xem tình huống thế giới bên ngoài thế nào. "
Liệt Thiên vừa chấm dứt bế quan, không có ý định bế quan tiếp.
Xuân Lan cũng như thế.
Hai người đều rời cốc.
Vô Thượng Cảnh, hiện tại rất an toàn ở thế giới Thiên Dương.
Đương nhiên, trước khi Hỗn Độn Chi Chủ xuất hiện, Vô Thượng Cảnh chính là cấp bậc tối cao ở thế giới Thiên Dương, không có gì gọi là nguy hiểm.
Tô Tiên Nhi đột phá Vô Thượng Cảnh.
Nàng là người đi theo bên cạnh Sở Huyền lâu nhất, tuy nhiên thời gian nàng tu luyện không nhiều lắm.
Nhưng mà ở bên cạnh Sở Huyền, thường xuyên được tạo hoá thấm nhuần cơ thể.
Đột phá Vô Thượng Cảnh, cũng là chuyện thuận lý thành chương.
Đến hiện tại, Tô Tiên Nhi đã vượt qua đám đệ tử Đinh Việt.
Lại trôi qua thêm vạn năm.
Liệt Thiên cùng Xuân Lan đều lần lượt trở về.
"Ta có cảm giác, sắp bộc phát đại chiến, cũng không biết lần này, nhân tộc có thể giữ vững ngôi vị bá chủ hay không. "
Liệt Thiên thổn thức thốt ra.
"Có lẽ vấn đề không lớn. "
Ánh mắt Xuân Lan nhìn về nơi bốn người Y Linh Linh đang bế quan.
Sau khi hai người trở về, lại tiếp tục bế quan khổ tu.
Lần này, hai người chỉ đọc bí tịch Vô Thượng Cảnh.
Sở Huyền ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Trong lòng lại cảm thán, gia hỏa trong minh minh kia, thật sự đủ lợi hại....
Thực lực hiện tại của hắn, đã sớm vượt xa lúc xưa.
Dù rằng hắn chưa đột phá, nhưng đã có đủ thực lực ngang ngửa Tiểu Chư Thiên Cảnh hậu kỳ.
Kỳ thật khoảng cách đột phá đã không xa.
Mặc dù như thế, hắn vẫn không thể dò xét được gia hoả kia.
Giống như hư vô mờ mịt, không tồn tại ở thế gian.
Thủ đoạn quá quỷ dị!
Khó trách hắn có thể tính kế Vô Thượng Chúa Tể Cảnh.
Sở Huyền đang hoài nghi, lúc trước mấy vị Vô Thượng Chúa Tể Cảnh, sở dĩ không ở lại thế giới Thiên Dương, mà đi thăm dò khu vực hư vô.
Ngoại trừ có ý định tìm cơ hội đột phá ra, còn có một nguyên nhân quan trọng, chỉ sợ cũng vì né tránh gia hoả này từ trong minh minh.
Ngay cả thực lực Sở Huyền ở hiện tại, cũng không thể bắt được dấu vết của gia hoả kia, huống chi là mấy vị Vô Thượng Chúa Tể Cảnh còn lại.
Thời kỳ Đại Hỗn Độn đã tới.
Một năm ở Thiên Dương bằng vạn năm trong Hỗn Độn.
Thời gian đang không ngừng được tu chỉnh.
Đại chiến trong Hỗn Độn, còn gay cấn hơn thế giới Thiên Dương gấp nhiều lần.
Không chỉ chúng sinh Thiên Đạo tranh phong với thế lực Hỗn Độn còn lại, mà Thiên Đạo còn giao phong với hai đoàn pháp tắc Chí Thượng Hỗn Độn khác.
Đã đến giai đoạn gay cấn.
Sở Huyền không có chú ý quá nhiều.
Thắng lợi nghiêng về một phe, đó là Thiên Đạo.
Hiện tại hắn đang đợi kỳ hạn 100 vạn năm.
Đây là kỳ hạn 100 vạn năm đầu tiên, không biết hệ thống sẽ thưởng thứ gì?
Trực tiếp ban thưởng một lần đột phá Đại Chư Thiên Cảnh?
Khoảng cách hắn đột phá cũng không xa.
Nhưng mà kỳ hạn vừa đến, trực tiếp ban thưởng đột phá, cũng rất có khả năng.
Bất quá phần thưởng 100 vạn năm, không chỉ có như vậy.
Sở Huyền không có suy đoán tiếp.
Phần thưởng kỳ hạn 100 vạn năm, chỉ cần đủ nồng hậu là được.
Ngàn năm sau, Y Linh Linh bắt đầu đột phá Sáng Đạo Cảnh.
Mà trong Hỗn Độn, Đinh Việt đã chuẩn bị đột phá Vô Thượng Cảnh.
Thiên Đạo sắp thống nhất Đại Hỗn Độn.
Nếu Đinh Việt đột phá, hắn sẽ trở thành cường giả Vô Thượng Cảnh đầu tiên ở Hỗn Độn.
Trấn áp hai cỗ thế lực Hỗn Độn khác, là chuyện dễ như ăn bánh.
Thiên Đạo cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa, cấp độ lại tăng lên, loáng thoáng có khí tức pháp tắc siêu nhiên.
Nhưng mà đúng lúc này, đột nhiên Hỗn Độn xuất hiện biến cố.
Ngoài dự đoán của Sở Huyền.
Thiên Đạo, trong thiên địa Thần Châu.
Sở gia.
Trải qua không biết bao nhiêu vạn năm, Sở gia đã trở thành đại tộc.
Nam Châu Bắc Vực lúc xưa, đã là địa bàn Sở gia.
Hơn nữa, lánh xa bên ngoài.
Không bị ngoại giới quấy nhiễu
Chẳng qua là, tựa hồ Sở gia nhận lấy chút hạn chế.
Nhân số cũng không thịnh vượng, số người cũng rất thưa thớt.
Hoàn toàn không xứng với thế gia truyền thừa cổ xưa.
Nếu là thế gia khác, có được truyền thừa lâu như thế, chỉ sợ hậu duệ đã sớm dùng số lượng ức để tính toán. (ức : trăm triệu)
Nhưng mà, Sở gia hôm nay, hậu duệ lại chưa đủ ngàn người!
Sau Sở Thiên Minh, truyền thừa được chín đời.
Hôm nay lứa Sở gia trẻ tuổi nhất, là hậu duệ đời thứ chín của Sở Thiên Minh.
Sở Thiên Minh rất ngờ vực, nhưng mà lão tìm không ra nguyên nhân Sở gia có số người quá ít.
Đến tột cùng bị pháp tắc gì hạn chế
Sở Vân cũng không có phát hiện mánh khóe trong đó.
Bất quá, mặc dù số lượng người của Sở gia rất ít, nhưng mà truyền thừa tiếp nối không ngừng, hơn nữa càng thêm phồn vinh, thiên phú của lứa hậu bối cũng rất xuất chúng.
Cho nên bọn hắn không có bỏ sức tìm kiếm nguyên nhân nữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận