Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 737. Khai Đạo 10 vạn dặm (3)

Chương 737. Khai Đạo 10 vạn dặm (3)
Editor: Kingofbattle
Nửa tháng sau.
Trong vòng nửa tháng này, Sở Huyền đã khai đạo hơn ngàn dặm, mỗi ngày đều khai đạo tiệm cận 100 dặm !
Nếu Khai Đạo giả khác thấy được cảnh này, tốc độ khai đạo bực này, sẽ ghen tỵ đến mức điên dại, tâm tình cũng sụp đổ.
Nhưng mà, Sở Huyền vẫn chưa cảm thấy thoả mãn.
Đám đệ tử của hắn cũng lần lượt tỉnh lại.
"Tiên sinh, đó là tồn tại bậc gì..., thật là quá khủng khiếp. "
Tô Tiên Nhi sợ tới mức run rẩy, lắp bắp nói ra.
Sở Huyền mỉm cười, chỉ nói: "Tạm được. "
Giả bộ cao thâm mạc trắc.
"Thập Tam ca, huynh còn lợi hại hơn người kia sao ? "
Sở Vân tò mò hỏi một câu.
"Hơn một chút mà thôi. "
Sở Huyền bày ra vẻ mặt khiêm tốn.
"Phương thức tu luyện của Đạo cảnh, quan trọng là nằm ở chỗ cảm ngộ Đại Đạo, thu nạp đạo vận vào trong cơ thể, giúp đạo tắc lột xác, hôm nay ta sẽ truyền cho các ngươi một pháp. "
Trước tiên, Sở Huyền truyền Đại Thiên Nạp Đạo Thuật cho đám đệ tử.
Đợi đến lúc đám đệ tử đều hiểu rõ, hắn mới nói: "Phía trên Đạo cảnh, chính là Khai Đạo cảnh, mở ra Đại Đạo thuộc về mình, khoảng cách các ngươi chạm tới còn rất xa. "
"Bất quá, chỉ cần trong lòng cố gắng, kỳ thật cũng không có vấn đề gì. "
"Bây giờ, ta lại truyền cho các ngươi Thái Sơ Đạo Kinh. "
Giọng nói của Sở Huyền giống như ẩn chứa ý chí Đại Đạo, truyền vào trong tai đám đệ tử.
Theo Sở Huyền giảng đạo, đám đệ tử lại đắm chìm trong cảm ngộ.
Tư chất của mỗi người đều không giống nhau, tất nhiên thu được cảm ngộ sẽ khác biệt.
Đệ tử nhập thất giống như đám người Đinh Việt, tự nhiên sẽ có tư chất vượt trội hơn.
Tần Doanh, Nhậm Trường Hà thì kém hơn một ít.
Đỗ Nguyên thì kém hơn nữa.
Tư chất của Phượng Không cũng không kém.
Sở Huyền cũng truyền thụ Thái Sơ Đạo Kinh cho Phượng Không, dù sao hắn đã trở thành tuỳ tùng của mình.
Thiên tư Sở Vân cũng không mạnh lắm.
Bất quá có Sở Huyền chiếu cố, Khai Đạo cũng không thành vấn đề.
Huống hồ, tính cách của nàng không thích hợp tranh đấu, Sở Huyền cũng không mong nàng có thể giúp mình kích phát phần thưởng từ hệ thống.
Kỳ thật đến hiện tại, cho dù là đệ tử thân truyền như đám Đinh Việt, thì khả năng kích phát phần thưởng đã rất ít.
Sau khi giảng đạo xong, đám đệ tử đều đắm chìm trong cảm ngộ.
Sở Huyền lại tiếp tục khai đạo.
Bây giờ hệ thống cũng không ban thưởng, cho nên hắn chỉ có thể tự mình khai đạo, không thể buông lỏng việc tu luyện.
Sớm ngày khai đạo 100 vạn dặm thậm chí là ngàn vạn dặm!
Trong một tháng này, đám đệ tử lần lượt tỉnh lại, tiếp tục phiêu bạt khắp Cửu Vực, tranh đấu cùng đám thiên kiêu Cửu Vực.
Nói là tranh đấu, kỳ thật chính là nghiền ép.
Dựa theo phân phó của Sở Huyền, mấy người Đinh Việt dần dần xuất phát về phía Hoang Cổ Sơ Địa.
Mục đích cuối cùng, chính là thăm dò Hoang Cổ Sơ Địa.
Cửu Vực hiện tại, đã không còn ai có thể uy hiếp được bọn họ.
Hắc Nguyệt không có rời đi.
Nàng đang ở trạng thái mơ hồ, bộ dáng không thích hợp ra ngoài.
Sở Huyền biết rõ, chuyện này có liên quan tới Thiên Sinh Thần Hồn của nàng.
Hiện tại tu vi Hắc Nguyệt đã là Đạo cảnh 10 quan.
Hẳn là đã kích phát thứ gì đó, có lẽ liên quan tới vị Sinh Linh Hỗn Độn đứng sau nàng.
Sở Huyền đang nghi ngờ, có phải đối phương đã lấy được một phần thần hồn thiếu khuyết của Hắc Nguyệt hay không ?
"Sư tôn. "
Hắc Nguyệt đã tỉnh lại, lúc này quỳ rạp dưới đất, bèn nói: "Đệ tử cảm ứng được từ nơi sâu xa, có thứ gì đó đang kêu gọi, tựa hồ là phần thần hồn bị thiếu khuyết của đệ tử. "
Bổ tu thần hồn, rốt cuộc cũng không phải hoàn mỹ.
"Ngươi cứ yên lặng chờ là được, không rời khỏi Cửu Vực, thì không có việc gì."
Sở Huyền dừng một chút, lại nói: "Có cường giả để mắt tới ngươi, đây là chuyện tốt, chờ hắn tìm ngươi, sau đó tặng phần thần hồn không trọn vẹn kia cho ngươi."
Hắc Nguyệt khẽ giật mình.
"Sư tôn, đệ tử đã rõ. "
Sở Huyền bèn gật đầu.
Hắc Nguyệt là đệ tử hắn coi trọng nhất, làm việc rất dứt khoát, triển khai kế hoạch Thiên Đạo, nàng cũng bỏ chút công sức, thúc đẩy Thiên Đạo phát triển.
Không cần phải nói quá rõ ràng, Hắc Nguyệt có thể hiểu rõ ý bên trong, cũng biết nên làm như thế nào.
"Sư tôn, thần hồn của đệ tử bị khuyết, là do ngoài ý muốn hay có người làm ra?"
Hắc Nguyệt chần chờ một chút, sau đó mở miệng hỏi.
Sở Huyền nào biết đáp án là gì, hắn đâu phải thần thánh vạn năng ?
Dùng vào thực lực hiện tại, thi triển Thiên Cơ Tham Nguyên Thuật, vẫn không thể nào dò xét được ngọn nguồn.
Đương nhiên Sở Huyền không thể nói toạc móng heo là mình không biết, đây chính là tổn hại đến hình tượng hắn xây dựng trong mắt đám đệ tử, một hình tượng thần bí khó lường, không gì không biết.
"Hiện tại chuyện này không quan trọng đối với ngươi, chờ ngươi khai đạo, tự nhiên có thể tự mình tìm kiếm đáp án. "
Sở Huyền liếc nhìn Hắc Nguyệt, rồi nói: "Bất luận kết quả thế nào, là chuyện ngoài ý muốn cũng tốt, hay do người khác làm ra cũng được, chỉ cần thực lực đủ mạnh mẽ, tất cả đều không đáng nhắc tới. "
"Vâng, thưa sư tôn, đệ tử đã hiểu. "
Hắc Nguyệt cung kính đáp.
Được rồi, cố gắng tu luyện, bất quá giai đoạn hiện tại, ngươi nên hạn chế không rời khỏi Cửu Vực. "
Sở Huyền dặn dò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận