Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 955. Càn (2)

Chương 955. Càn (2)
Editor: Kingofbattle.
Nhưng mà, hắn đã nhận được khí vận Thiên Đạo khổng lồ như thế.
Bố cục thời gian dài như thế, phân thân đã sớm dung nhập vào Đại Đạo Cửu Vực, lúc Đại Đạo Cửu Vực bị Thiên Đạo cắn nuốt, tự nhiên cũng dung nhập vào Thiên Đạo.
Lại nhận được đại tạo hóa của Thiên Đạo.
Há có thể dễ dàng thoát khỏi Thiên Đạo ?
Huống chi, trở thành thần linh Thiên Đạo, cũng là đại cơ duyên....
Nếu đổi thành người khác, mình còn chưa thèm đặt vào mắt?
Ác Ma xuất thủ.
Bởi vì không thể nào tới gần đám người Sở, cho nên hắn lựa chọn liên thủ cùng Ngục Đạo Cổ Thần để trấn áp Tần.
Tất nhiên Ngục Đạo Cổ Thần rất cao hứng, hắn cũng không sợ mất thể diện.
Chuyện khẩn cấp là phải trấn áp Tần.
Tần tạo cho hắn cảm giác uy hiếp rất lớn.
Huống chi, khí tức trên người Tần khiến hắn bất an.
Tựa hồ đang phát sinh một loại lột xác nào đó.
Ác Ma đã ra tay, tự nhiên Huyết Ma không thể đứng nhìn.
Trái lại thì Diêu không có ra tay.
Côn Cổ cũng xuất thủ.
Bề ngoài thì Tần vẫn cuồng mãnh, nhưng trong lòng đã bắt đầu lo lắng.
Sắp lột xác thành công.
Hắn cũng không biết, loại trạng thái này là tốt hay xấu.
Chính bởi vì hắn không biết, vượt ra ngoài tầm kiểm soát, nên mới gấp rút muốn thoát khỏi.
Sở thở dài một hơi.
Hắn phải ra tay hỗ trợ.
Nếu không, Tần khó có khả năng chống lại nhiều cường giả như thế.
Càng không nói đến chuyện đánh chết Ngục Đạo Cổ Thần.
Một vị Cổ Thần Hỗn Độn, không phải dễ đánh chết như vậy.
"Các ngươi tránh ở đây một lát. "
Sở cười khẽ một tiếng, sau đó lao thẳng đến trước mặt Ác Ma.
"Đến đây, Ác Ma, Côn Cổ! "
Thân hình Diêu nhoáng một cái, vội vàng ngăn Sở lại.
Sở cười lạnh một tiếng, rồi nói: "Diêu, Tiên tộc các ngươi thật muốn đi theo con đường sai lầm của Miểu, nhận lấy trái đắng ? "
"Thật cho rằng, ta không thể làm gì Tiên Tộc? "
Diêu lạnh mặt nói: "Mối thù giết Miểu, không thể không báo! "
"Buồn cười, Tần Tổ cũng là báo thù, Miểu tự làm tự chịu mà thôi. "
Sở khẽ phất tay áo, hiện ra thiên địa, đè ép đánh tới.
"Ngươi muốn nhúng tay, vậy thì chiến! "
Trong nháy mắt, thiên địa đã chụp lấy Diêu cùng Côn Cổ vào trong.
"Côn Cổ, ngươi không nên nhập bọn cùng Ác Ma, cho nên đừng trách ta. "
Đại Đạo lộ ra, trong nháy mắt thiên địa dị tượng biến thành chân thật.
Diêu và Côn Cổ bị nhốt trong thiên địa, thực lực liền bị áp chế.
Sắc mặt Côn Cổ khẽ biến.
Diêu cầm kiếm trong tay, tay áo bồng bềnh, dùng Đại Đạo của mình đánh thẳng vào thiên địa.
Cực đã rời khỏi phạm vi Thiên Đạo, đánh thẳng tới Huyết Ma.
Hắn không làm gì được Ác Ma.
Ngược lại Huyết Ma là một đối thủ tốt.
"Huyết ma, đến chiến! "
Tần không ngừng xông về phía Ngục Đạo Cổ Thần, nhưng mà Huyết Ma lại liên thủ cùng Ngục Đạo Cổ Thần, cho nên hắn cảm nhận được áp lực.
Nhất là vực sâu Hỗn Độn đang từng bước co rút lại, muốn hóa thành lồng giam nhốt hắn vào trong.
Giờ phút này, hắn đang ở trong vực sâu Hỗn Độn, cảm nhận được bên trong vực sâu, có một thân ảnh huyết hồng đang giãy dụa, hắn liền đánh ra một quyền về phía vực sâu.
"Đa tạ đạo hữu tương trợ, chờ ta thoát khốn, sẽ liên thủ giết Ngục Đạo! "
Bản thể Hóa Huyết Cổ Thần hoá thành một gương mặt vặn vẹo.
Liên tục bị vực sâu Hỗn Độn trấn áp, kỳ thật hắn như nỏ mạnh hết đà.
Huống chi, trước đó đã phân ra một bộ phần bản nguyên thoát ra ngoài.
Ầm!
Tần vung đại kích quét ngang, không ngừng phá vỡ pháp tắc vực sâu.
Ác Ma gào to một tiếng, ma khí trên người bốc lên cuồn cuộn, mang theo ác ý vô tận giết tới.
Thân thể khổng lồ của Ngục Đạo Cổ Thần phát ra ánh sáng chói mắt.
Hai tay huy động, xuất hiện vô số lồng giam vực sâu đang không ngừng chồng chất, không gian hỗn độn trước người hắn bị ép đến nát bấy, lộ ra pháp tắc không gian tàn phá.
Pháp tắc hóa thành vô số sợi xích, không ngừng ngưng tụ, gia cố vực sâu Hỗn Độn, muốn trấn áp Tần cùng Hóa Huyết Cổ Thần ở bên trong.
Đúng vào lúc này.
Trong Hỗn Độn phát ra một đạo ánh sáng chói mắt.
Ánh sáng này nóng đến khủng bố, lao ra từ trong Hỗn Độn.
Bay thẳng đến trước mặt Ác Ma.
"Ác Ma, nợ máu phải trả bằng máu ! "
Một giọng nói truyền đến, giọng này là của người trẻ tuổi, nhưng lại tràn đầy đau khổ.
Giống như là một người vừa trải qua tra tấn dày vò.
Trong lòng của hắn, chỉ có đau khổ vô tận.
Một người trẻ tuổi, bước ra từ Hỗn Độn.
Hắn là nhân tộc.
Nhưng mà thân thể khổng lồ, nhục thân cực kỳ rắn chắc.
Tuy nhục thân không bằng Cự Nhân tộc, nhưng nếu so với thân thể nhân tộc, thì mạnh hơn nhiều lắm.
Trên gương mặt thanh tú đầy nam tính, lại tỏ vẻ tràn đầy đau khổ.
Trong tay hắn đang cầm một thanh đại đao bốc cháy dữ dội.
Đao quang đỏ thẫm như máu, vô cùng nóng bức.
Hắn chém một đao về phía Ác Ma, đồng thời cũng chém một đao về phía Phệ Ma.
Phệ Ma thấy thế liền run sợ.
Hắn vội vàng thi triển ra vòng xoáy, đồng thời mở ra Đại Đạo, ý đồ ngăn cản đao quang khủng bố kia.
Huyết Ma nổi giận gầm to một tiếng, đánh ra huyết lãng ngập trời bức lui Cực, sau đó quay về cứu viện Phệ Ma.
Xì Xì!
Huyết lãng phát ra tiếng xì xèo, liên tục bốc hơi, không ngừng yếu bớt.
Huyết Ma liên thủ cùng Phệ Ma, vậy mà lại không thể ngăn trở đao quang nóng bỏng khủng bố kia.
Thân hình Cực khẽ động, đánh thẳng về phía các tộc trong Cổ Giới Hỗn Độn.
"Bọn ngươi dám can đảm nhúng tay, vậy thì phải trả giá đắt! "
Côn Cổ bị nhốt trong thiên địa của Sở, nhất thời sắc mặt tái xanh, vội vàng la lớn : "Sở, mau thả ta ra, ta sẽ không nhúng tay vào chuyện này nữa! "
Bạn cần đăng nhập để bình luận