Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 493. Tự Bạo !

Chương 493. Tự Bạo !
Editor: Kingofbattle
Có lẽ đây là một sinh lộ trong đại kiếp lần này.
Huyết Sát tộc thông minh hơn, cũng có nghĩa là đã có kiêng kỵ, có thêm điểm yếu.
Thần cảnh không ra tay.
Nhưng mà Huyết Sát tộc vẫn chiếm lấy ưu thế.
Vô số Huyết Sát tộc hung hãn không sợ chết, gầm to khẩu hiệu, liên tục xông lên liều chết.
Ầm!
Một đại trận bị phá vỡ.
Ầm!
Lại có đại trận bị phá.
Trong trận doanh nhân tộc lộ ra bầu không khí nặng nề.
Đại trận không thể chống đỡ được lâu.
Công tử Ngọc Thư cắn răng, vung tay lên, nói: "Giết! Phải bảo hộ đại trận! "
Cho dù bọn họ biết rõ, giết Huyết Sát tộc đang lao tới, chỉ có thể trì hoãn thời gian, hơn nữa Huyết Sát tộc sống lại sẽ có thực lực càng mạnh hơn.
Nhưng mà đã không còn biện pháp khác, chỉ có thể dùng cách này phá cục.
Nếu như toàn bộ đại trận đều bị phá, như vậy Trung Châu liền sẽ đối kháng trực tiếp với Huyết Sát tộc.
Những đại trận phòng hộ này, cơ hồ đã tiêu hao hết nội tình của nhân tộc Tây Vực, mới bố trí ra được.
Một khi bị phá toàn bộ, thì sớm hay muộn Tây Vực cũng sẽ bị thất thủ.
Về phần cầu viện?
Những Vực khác, đều gặp phải nguy cơ từ đại kiếp, lấy đâu ra lực lượng đến trợ giúp?
Tây Vực đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc!
Mấu chốt là đại trận có thể duy trì trong bao lâu.
Trước mắt phần lớn nhân tộc ở Trung Châu, đã được sắp xếp chạy khỏi Tây Vực.
"Giết! "
Vô số võ giả, tạo thành nhiều trận hình, đánh về phía Huyết Sát tộc.
Liên quan đến tồn vong nhân tộc Tây Vực, không thể không chiến, cho dù có chết cũng phải chiến tới cùng!
Công Tử Ngọc Thư phát ra tu vi Thiên Cảnh tầng tám, ngọc thư cổ xưa được mở ra, từng đạo phù văn tuôn ra như nước lũ, ngay lập tức thuấn sát một vị Thiên Cảnh Huyết Sát tộc.
Ở bên cạnh hắn, có ba nguời đồng dạng là Thiên Cảnh trẻ tuổi, tay cầm vũ khí, lao vào trong đại quân Huyết Sát tộc.
Bọn họ đều là khí vận chi tử ở các châu Tây Vực.
Ngoại trừ khí vận chi tử Bắc Châu đã chết ra, ngược lại bốn người này vẫn còn sống.
Bọn hắn tranh được khí vận trong đại kiếp, tu vi tăng vọt rất nhanh, đã đột phá đến Thiên Cảnh.
Trong đó Công Tử Ngọc Thư là mạnh nhất.
Đại chiến bùng nổ, nhân tộc chỉ dựa vào ưu thế về số lượng, vũ khí, liên tục tiêu diệt Huyết Sát tộc.
Sau lưng đại quân nhân tộc, có một ít trận pháp sư, không ngừng bố trí trận pháp, mong muốn tịnh hoá hoặc làm suy yếu huyết sát chi khí sau đại chiến.
Nhưng mà hiệu quả tịnh hoá lại không đạt như mong muốn.
Trên mặt của vài người đã lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Huyết Sát tộc không thể giết hết...!
Trận chiến này đi qua, lại sẽ sinh ra Huyết Sát tộc mới, hơn nữa thực lực còn mạnh hơn trước.
Một nửa Tây Vực đã tràn ngập huyết sát chi khí, cho dù Huyết Sát tộc không chết đi, thì vẫn có Huyết Sát tộc ra đời.
Thực lực thì chẵng ra sao cả.
Nhưng mà số lượng thì đếm không xuể.
Chết càng nhiều, dung hợp càng nhiều, thì thực lực càng cao.
Đây là ván cờ khó giải!
Trung Châu có thể phòng thủ được bao lâu?
Tây Vực có thể chống bao lâu?
Một khi Tây Vực bị thất thủ, thì năm vực nhân tộc, sẽ mất đi một vực.
Hơn nữa, cũng sẽ gặp phải uy hiếp trực tiếp từ Huyết Sát tộc.
Nhân tộc có thể chống đỡ sao?
Chẳng lẽ, thân là chủng tộc bá chủ Cửu vực, lại muốn trở thành chủng tộc thấp kém, chịu đủ ức hiếp?
"Không! Tuyệt đối không! "
"Thề có chết cũng phải bảo vệ vinh quang của nhân tộc! "
Bỗng nhiên có võ giả nổi giận gầm to một tiếng.
"Nhân tộc chúng ta là bất hủ! các vị cùng bào, ta đi trước một bước! "
Thân hình hắn nhảy vào trong đại quân Huyết Sát.
Sau đó truyền đến một tiếng gào rú: "Tế đạo của ta, tịnh hoá Huyết Sát! " ( tế đạo : một dạng hy sinh)
Ầm ầm!
Thân hình tên võ giả kia nổ tung, thần hồn cũng bị câu diệt, tiếp đến là một cỗ lực lượng quét ngang, dường như bên trong có lượn lờ ý vận.
Lấy phạm vi một dặm xung quanh hắn, trong nháy mắt Huyết Sát tiêu tán sạch sẽ !
Bị tịnh hoá triệt để !
Bên trong phạm vi một dặm này, Huyết Sát tộc triệt để mất mạng!
Vô số võ giả cảm thấy rất bi thương.
Một vị cường giả Thiên Cảnh đỉnh phong, cứ chết đi như vậy!
Hiến tế tu vi cả đời, cảm ngộ cả đời, chỉ vì tịnh hoá Huyết Sát.
Nhưng mà, đường đường Thiên Cảnh đỉnh phong..., thế mà chỉ tịnh hoá được Huyết Sát trong phạm vi một dặm!
Cái giá này quá lớn đi...!
"Ha ha, cuối cùng thì cũng chết, vì nhân tộc mở ra một đường máu, thần hồn câu diệt thì thế nào? "
Một vị võ giả nhân tộc, cười to nhảy vào trong đại quân Huyết Sát.
Ầm ầm!
Tế đạo tự bạo !
Võ giả Đế Cảnh tự bạo, vậy mà chỉ tịnh hoá được mấy chục thước xung quanh mà thôi.
Thần sắc của tất cả võ giả đều tuyệt vọng.
Cho dù toàn bộ bọn họ có tự bạo hết đi nữa, cũng không thể tịnh hoá hết huyết sát chi khí trên chiến trường...!
Trong tiểu viện, Sở Huyền đang chú ý thế cục ở Tây Vực.
Nhìn thấy võ giả tự bạo, trong lòng hắn hơi chấn động.
"Đại kiếp này? Đã bắt đầu ảnh hưởng tâm tình võ giả, ép võ giả tới mức tuyệt vọng phải tự bạo! "
"Đây là đại đạo đang thu liễm, hay là cân đối? "
"Đây không phải đại kiếp đạo nguyên, mà là mở đầu của đạo kiếp? "
"Nếu có võ giả tự bạo dưới Thiên Đạo, như vậy Thiên Đạo có tăng lên nhanh chóng hay không? "
Bạn cần đăng nhập để bình luận