Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 612. Kết Thúc !

Chương 612. Kết Thúc !
Editor: Kingofbattle
Sở Huyền đang uống trà, nằm ở trên ghế, bộ dáng thảnh thơi nhàn nhã.
Thỉnh thoảng ánh mắt lại nhìn về phía Hoang Cổ Vực.
Tần Khả Vận đã đi đến chỗ của nàng.
Quả nhiên là có chỗ đặc thù.
Cổ lực lượng kia, đã bị thủ đoạn hắn bố trí cản lại.
Cho nên Tần Khả Vận giống như một khán giả, có thể nhìn thấy tất cả, mà không bị quán thâu ý thức cùng trí nhớ, sau cùng trở thành một người khác.
Có lẽ sẽ trở thành một người chuyển thế.
Cổ lực lượng kia, có thực lực tương đương với Đạo cảnh 30 quan.
Hơn nữa, cũng không biết đã trôi qua bao nhiêu năm, thế mà lực lượng vẫn còn sung mãn như vậy, có thể thấy được thực lực người bố trí trước đó cũng không yếu.
"Tiểu hồ ly người ta muốn triệt để quên tất cả, trở thành một người bình thường, hồ ly đơn thuần, cần gì phải làm như thế? "
Sở Huyền lắc đầu, có một số người..., chính là hèn hạ!
Đợi đến lúc mất đi, mới không cam tâm, muốn vãn hồi.
"Vẫn còn chút chấp niệm..., lúc làm hồ ly, không thể ở bên nhau, nên muốn làm người, cho nên bây giờ là thân người. "
"Bất quá, những gì cần quên thì không cần phải nhớ làm gì. "
Sở Huyền lắc đầu, không chú ý nữa.
Dựa vào thực lực cùng thủ đoạn hiện giờ của hắn, trừ phi có lực lượng Khai Đạo cảnh, nếu không thì không thể đột phá lớp bình chướng.
Rất hiển nhiên, mặc dù đối phương là Khai Đạo giả, cũng không thể nào vận dụng lực lượng Khai Đạo cảnh tại Cửu Vực.
Cho dù ban đầu là lực lượng Khai Đạo cảnh, hiện tại cũng đã bị suy yếu, chỉ có lực lượng ngang Đạo cảnh 30 quan.
Về phần phá hủy bố cục của người nào đó, có kết xuống thù hận hay không, căn bản Sở Huyền cũng không quan tâm.
Người kia, chỉ sợ cũng là một trong những người hạ cờ.
Mình đã có dự tính đoạt bàn cờ, vốn là đắc tội đối phương, lại phá hư một ít bố cục của hắn thì thế nào ?
Ý thức cùng trí nhớ, không thể để truyền cho Tần Khả Vận.
Ngược lại Tần Khả Vận có thể kế thừa một ít công pháp cùng lực lượng.
Tiểu hồ ly cũng phải quật khởi.
Cửu Vực đúng là càng ngày càng náo nhiệt.
Sở Huyền nhấp một ngụm trà, thở ra một hơi, tháng ngày thật là nhàn nhã....
Cái ghế mà hắn đang ngời, dưới sự uẩn dưỡng của đạo vận, nay đã biến thành chí bảo.
Ẩn chứa đạo ý hắn lưu lại.
Đây chính là sự khủng bố của cường giả, một món đồ vật bình thường, chỉ cần dùng nhiều, đều biến thành bảo vật.
Tô Tiên Nhi đang suy nghĩ đột phá Đạo cảnh.
Hiện tại cảnh giới của Tô Tiên Nhi lại bị rớt ở phía sau.
Tô Tiên Nhi cũng không quá quan tâm tu vi, nàng chỉ cần hầu hạ bên cạnh Sở Huyền là đủ rồi, sớm muộn gì tu vi cũng sẽ tăng lên.
Huống hồ, nàng là thị nữ của Sở Huyền.
Ai dám đắc tội nàng?
Trong đám đệ tử của Sở Huyền, không có ai dám đắc tội nàng.
"Đệ tử Hắc Nguyệt, Càn Minh của ký chủ, đánh bại các cường giả, đoạt được chí bảo, khí vận tăng vọt, tu vi tăng vọt, ban thưởng một trăm đạo tắc. "
Hệ thống đột nhiên nhắc nhở.
Hắc Nguyệt liên thủ cùng Càn Minh, thu được cơ duyên không nhỏ.
Có một vài kiện chí bảo, cũng không phải dễ dàng lấy được, hơn nữa sau khi đạt được, sẽ gánh phải một ít nhân quả ở bên trong.
Thông thường sẽ trở thành quân cờ của người đứng sau.
Sở Huyền chẳng cần để ý, đệ tử của hắn, làm sao có thể trở thành quân cờ cho kẻ khác?
Bàn cờ nằm ở trong túi mình!
Xem như những người kia, giúp mình bồi dưỡng đệ tử.
Ở trên cự đảo, có hai ngọn núi, Hắc Nguyệt liên thủ cùng Càn Minh, đã giành được chí bảo của một ngọn núi.
Hơn nữa còn đánh chết một số cường giả của Càn Thiên Cung và Thiên Nguyệt Lâu.
Bất quá lúc đoạt được chí bảo, tại vạ cũng ập tới.
Có cường giả Đạo cảnh sớm mai phục bên ngoài đảo, ý định tập kích giết người đoạt bảo.
Trên một ngọn núi khác, đang diễn ra tranh đoạt kịch liệt.
Nhưng cũng đến lúc phân ra thắng bại.
"Đệ tử Vương Lạc của ký chủ, người hầu Đỗ Nguyên, người thừa kế bí cảnh Tiểu Tà Vương, đoạt được chí bảo, khí vận tăng vọt, tu vi bạo phát, ban thưởng một trăm đạo tắc. "
Ba người Vương Lạc, Đỗ Nguyên, Tiểu Tà Vương cùng liên thủ, đoạt được chí bảo một ngọn núi.
Giờ phút này, trên cự đảo bắt đầu chấn động, dưới mặt đất xuất hiện vứt nứt.
Cỗ lực lượng áp chế tu vi bắt đầu suy yếu.
Nguy hiểm lại tới.
Không ít cường giả Đạo cảnh, đều chạy ra khỏi cự đảo, chuẩn bị cướp đoạt chí bảo.
Hai người Hắc Nguyệt, Càn Minh tụ hợp cùng ba người Vương Lạc.
"Còn muốn vây giết chúng ta? Đúng là chuyện hoang đường viển vông! "
Vương Lạc cười ha hả, khẽ phất tay áo, liền xuất hiện một viên đan dược đặc biệt.
Trực tiếp bao phủ tất cả mọi người vào trong.
Kế tiếp viên đan dược này, hóa thành một hòn đá nho nhỏ, lúc cự đảo vỡ vụn, liên tục bị chìm xuống, cuối cùng chui vào trong biển mất tích.
Dựa theo sóng lớn lặng yên rời đi.
Không có chút thủ đoạn, làm sao dám tranh đoạt chí bảo?
Bên ngoài cự đảo, Cơ Thần Tâm nhìn thấy cự đảo đang chìm dần, nhưng lại không có nhìn thấy đám người Hắc Nguyệt đi ra, hắn liền xoay người rời đi.
Thời điểm vừa lên đảo, hắn đã nhìn thấy Hắc Nguyệt.
Hắn cũng trèo lên một ngọn núi, trong một khắc nhìn thấy chí bảo, hắn liền buông bỏ tranh đoạt.
Nếu không, dựa vào thực lực của hắn, tất nhiên có thể đoạt được một kiện chí bảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận