Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 240. Trên Đại Đạo Có Người, Hông Nguyên Sơ !

Chương 240. Trên Đại Đạo Có Người, Hông Nguyên Sơ !
Editor: Kingofbattle
Huống chi, trong tay hắn đang cầm Nguyên Sơ Đạo Tinh, cùng với Hỗn Độn Chung trong thần hồn, còn được đạo ý gia trì, trong thế giới đại đạo này, cho dù là Đạo cảnh, cũng không thể uy hiếp được hắn.
Nếu dám tiến hành tấn công hắn, chẳng khác nào khiêu khích đại đạo.
Sở Huyền vừa đi vừa ngắm nhìn bốn phía, vô số cảm ngộ, đang mãnh liệt ùa tới, thần hồn không ngừng được lột xác, đang tăng lên.
Rốt cuộc không biết đi được bao lâu, cũng không biết đi được bao xa.
Bỗng nhiên, Sở Huyền nhìn thấy phía trước không xa, vậy mà xuất hiện một người, đối phương đang chậm chạm bước tới, dường như đang cố hết sức.
Trên đại đạo có người ?
Sở Huyền hơi giật mình.
Có thể đi lại trong đại đạo, tự nhiên là siêu cấp đại lão.
Dựa trên hiểu biết của hắn, Đạo cảnh cũng không thể đi vào đại đạo, vẫn nằm trong giai đoạn cảm ngộ đại đạo.
Chẳng qua chỉ là tu luyện đạo vận, cùng lực lượng đạo tắc.
Tất nhiên người này là tồn tại siêu việt hơn Đạo cảnh.
Sở Huyền có chút thấp thõm đo dự, có nên bước tới chào hỏi hay không?
Tuy là hắn tự cho mình cái tên rất trâu chó, bất quá chỉ dùng để lừa bịp kẻ khác.
Nhưng người trước mặt, thật sự là một siêu cấp đại lão....
Không phải là loại hàng fake( giả) như hắn.
Chỉ do dự một lát, Sở Huyền đã quyết định tiến lên chào hỏi, tạo một chút quan hệ.
Tùy tiện, xin đối phương một tia khi tức, nhét vào Nguyên Sơ Đạo Tinh, sau này có thể dễ dàng giao lưu trao đổi.
Nếu như thành công, thì nhóm người tán gẫu trong Nguyên Sơ Đạo Tinh, sẽ chân chính có một vị đại lão.
Sở Huyền nhìn lại trạng thái thần hồn của mình, tràn đầy đạo ý, xung quanh lượn lờ đạo tắc, giống như hợp nhất cùng đại đạo.
So với lúc trước thì mạnh hơn rất nhiều.
Hơn nữa, người nọ di duyển từng bước trên đại đạo, tựa hồ đang cố gắng hết sức.
Bản thân mình thì rất thong dong nhẹ nhàng, tựa hồ có thể tranh thủ lừa bịp hắn?
Thôi thì cứ tuỳ cơ ứng biến, có thể lừa gạt thì lừa gạt, ít nhất bối phận không thể thua đối phương.
Nói chuyện ngang hàng cũng được.
Sở Huyền cất bước tiến về chỗ người nọ.
Người này có bộ dáng cao lớn, tràn đầy bá khí, hai tay chắp sau lưng, biểu hiện ra khí chất đại lão, không thể nghi ngờ.
Hồng Nguyên Sơ, đang di chuyển từng bước, cảm ngộ đại đạo, bù đắp chỗ thiếu hụt của bản thân.
Hơn nữa, còn cẩn thận từng bước, vạch ra con đường cho bản thân.
Bỗng nhiên, hắn nhìn thấy một người, đang nhàn nhã đi tới, bộ dáng rất nhẹ nhàng thong thả.
Khiến cho hắn giật mình, thót tim.
Liếc mắt nhìn qua, dường như người nọ không tốn chút sức nào di chuyển.
Người này, tuyệt đối có thực lực trên mình!
Hồng Nguyên Sơ liền dừng bước.
Ngẫu nhiên gặp được cường giả đồng cấp, đúng lúc có thể trao đổi một phen, nhất là đối phương còn mạnh hơn so với mình.
Trên đại đạo, có thể vô tình gặp được người khác, là chuyện cực kỳ hiếm thấy.
Người có cùng cảnh giới với hắn, chỉ sợ thế gian không có mấy ai.
Có thể gặp được một vị, coi như là có duyên phận.
Khi Sở Huyền đến gần, trước tiên Hồng Nguyên Sơ chắp tay chào hỏi, nói: "Hồng Nguyên Sơ, xin bái kiến Đạo huynh! "
Đây là sự tôn kính của người yếu đối với kẻ mạnh.
Tuy là hắn tự nhủ mình cũng không kém, nhưng yếu một chút, cũng tính là thua người ta.
"Sở Huyền, bái kiến đạo hữu! "
Hiện tại Sở Huyền cũng không dám dùng tên giả, mà dùng tên thật.
Đối phương đã gọi hắn là đạo huynh, có nghĩa là cảm thấy hắn mạnh hơn, nhưng vai vế cũng ngang nhau.
Tự nhiên Sở Huyền sẽ không phủ nhận, dù là hắn chỉ là hàng fake (giả).
Hồng Nguyên dò xét trí nhớ một lượt, nhưng lại chưa nghe qua cái tên này, cũng không biết, đến tột cùng là người này đã sống bao nhiêu năm tháng rồi.
Cường giả thế gian có bao nhiêu, cũng không ai biết hết được, nói không chừng là một vị khổ tu sĩ, vừa mới xuất quan.
Hồng Nguyên Sơ lại hỏi: "Đạo huynh đã khai mở ra mấy đạo nguyên ? "
Khai mở!
Trong lòng Sở Huyền đã rõ, Hồng Nguyên Sơ đã đạt đến cảnh giới mở một đạo, xưng là khai đạo cảnh, hoặc là khai đạo giả cũng được.
Đương nhiên, khai đạo ở đây, cũng không phải là đã vượt qua đại đạo, cũng không phải là thoát khỏi đại đạo, mà là dùng cảm ngộ của bản thân, mở ra một đạo độc lập thuộc về mình trên đại đạo.
Có thể miễn cưỡng xem như, giống với đại đạo.
Quả nhiên là một vị đại lão chân chính.
Khai mở ra mấy đạo nguyên?
Trong đầu Sở Huyền đang nhảy số, đạo nguyên có ý nghĩa là thời gian?
Hẳn là không phải là nói về cấp bậc và cảnh giới.
Nếu mình đoán không sai, Khai Đạo không có cảnh giới cụ thể, chỉ có thể dùng độ dài khai mở đại đạo mà xét thực lực.
Đại đạo không có tận cùng!
"Mấy đạo nguyên ...? "
Sở Huyền bày ra bộ dáng trầm tư, thật lâu sau mới nói: "Ta cũng không nhớ rõ, bế quan rất dài, ngủ một chút, cũng không nhớ đã mở mấy đạo nguyên. "
Hồng Nguyên Sơ giật mình, rất giống với suy đoán của mình, đây là một vị khổ tu tĩ, gần đây mới xuất quan.
"Hồng đạo hữu, đã Khai Đạo mấy đạo nguyên ? "
Sở Huyền mở miệng hỏi thăm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận