Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1120. Diễn Hoá Vô Thượng Cảnh (2)

Chương 1120. Diễn Hoá Vô Thượng Cảnh (2)
Editor: Kingofbattle.
Mình không thể quá chủ quan.
Sau khi hắn Đột phá Vô Thượng Cảnh, chỉ có diễn hoá thời gian Vô Thượng Chúa Tể xuất hiện, vậy mà cũng cần tiêu hao 1% bổn nguyên.
Sở Huyền không có diễn hoá tiếp.
Im lặng một chút, hắn lại đổi phương thức diễn hoá khác.
"Diễn hoá trong ngàn năm sau, Vô Thượng Chúa Tể ở thế giới Thiên Dương. "
"Không. "
Sở Huyền thở dài một hơi, trong ngàn năm tiếp theo, vẫn chưa xuất hiện tồn tại cấp Vô Thượng Chúa Tể.
"Diễn hoá trong vạn năm sau, Vô Thượng Chúa Tể ở thế giới Thiên Dương. "
"Tạm thời chưa có. "
Kết quả lần này có chút khác biệt, đáp án là tạm thời chưa có, cũng có ý nghĩa là, sau vạn năm có thể xuất hiện Vô Thượng Chúa Tể.
Diễn hoá thời gian quá dài, đạt đến sau vạn năm, có thể thiếu chính xác.
Hệ thống diễn hoá cũng không thể nào xác định chuẩn chỉ được.
Ít nhất là trong ngàn năm tới, chắc là Vô Thượng Chúa Tể sẽ không xuất hiện.
Sở Huyền không tiếp tục diễn hoá nữa, mặc dù hắn biết Hỗn Độn vỡ vụn, Thiên Dương bị phong tỏa, là có khả năng ẩn giấu một bí mật rất lớn.
Nhưng hắn lại không có diễn hoá chuyện này.
Thực lực của hắn quá thấp, hơn nữa cần phải tiêu hao bổn nguyên, tất nhiên là rất nhiều.
Hắn chỉ cần biết trong vòng ngàn năm tới, không xuất hiện Vô Thượng Chúa Tể là đủ rồi.
Sở Huyền tự nói với lòng, phải tiếp tục trạch ở đây, cho đến khi nào vượt qua Vô Thượng Chúa Tể Cảnh.
Trong vòng 10 vạn năm, đột phá Vô Thượng Chúa Tể!
Sở Huyền đặt ra cho mình một mục tiêu.
Dùng vạn năm đột phá Vô Thượng Cảnh, 10 vạn năm đột phá Vô Thượng Chúa Tể, có lẽ cũng không quá khó?
Đương nhiên, Sở Huyền cũng không có nắm chắc.
Nếu như phần thưởng kỳ hạn 10 vạn năm, là tu vi Vô Thượng Chúa Tể thì không cần phải lo.
Sở Huyền đang muốn diễn hoá thử mười vạn năm sau, bản thân có đột phá Vô Thượng Chúa Tể hay không.
Kết quả lại phát hiện, chức năng diễn hoá của hệ thống không cho phép ký chủ tự diễn hoá.
Điều này cũng chứng minh, diễn hoá Vô Thượng Chúa Tể xuất hiện ở tương lai, không phải là hắn.
Là Hỗn Độn Chi Chủ trở về?
Hoặc là, Chúa Tể Thiên Dương trở về?
Đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng, trong đám Vô Thương Cảnh hiện tại có người đột phá Vô Thượng Chủ Tể Cảnh.
Nghĩ như vậy, Sở Huyền lại tiến hành diễn hoá.
"Diễn hoá Vô Thượng Cảnh thế giới Thiên Dương, đột phá Vô Thượng Chuá Tể Cảnh. "
"Không. "
Sau khi nhìn thấy đáp án, hắn đã có thể xác định, Vô Thượng Chuá Tể trong tương lai, cũng không phải là sáu vị Vô Thượng Cảnh ở Thiên Dương tấn cấp lên.
Sở Huyền ngồi ở trên ghế, tự rót cho mình một chung trà, cầm lấy một miếng bánh ngọt ném vào trong miệng, sau đó nhìn về phía gian nhà gỗ của Tô Tiên Nhi.
Tô Tiên Nhi đang trong quá trình đột phá Siêu Thoát Đạo Cảnh.
Trước khi nàng bế quan, hắn đã quen được thị nữ hầu hạ.
Hiện tại không có người sai vặt, Sở Huyền chỉ có thể tự mình lao động.
Đưa tay chộp tới, liền bắt Liệt Thiên tới trước mặt.
Trên mặt Liệt Thiên lộ vẻ bất đắc dĩ.
Người này, càng ngày càng thần bí khó lường.
"Chuyện gì nữa đây? "
Hắn đang chăm chú tìm hiểu bí tịch, tự nhiên đầu của mình bị Sở Huyền chộp tới trong tay, cho nên rất là khó chịu.
"Ngươi xem bí tịch thời gian dài như vậy, hẳn là có chút cảm ngộ rồi, có nắm chắc khôi phục Sáng Đạo Cảnh hay không? "
Sở Huyền mở miệng hỏi.
Liệt Thiên vội lắc đầu, bèn nói: "Tuy rằng ta có nắm chắc có thể sáng đạo, vã lại còn mạnh hơn trước kia, thậm chí sau khi đúc lại Đại Đạo, còn có một tia cơ hội đột phá Vô Thượng Cảnh, nhưng mà đúng là rất khó làm được đấy. "
"Cũng không biết phải chờ tới bao lâu, mới có thể khôi phục lại như cũ, tổn thương của ta đâu có đơn giản. "
Sở Huyền cũng chẳng thấy bất ngờ.
Liệt Thiên ngây người tại biên giới Hỗn Độn trong thời gian rất dài, phun ra nuốt vào Hỗn Độn chi khí biết bao năm.
Kì thực đã hoàn thành công đoạn viên mãn âm dương.
Người lúc trước bảo vệ Liệt Thiên, có thể nói là rất chiếu cố cho hắn.
Thuận tiện giúp hắn hoàn thành con đường viên mãn âm dương.
Hẳn là vị cường giả Không U Linh Thể kia?
Liệt Thiên có tư tình với nữ nhân kia?
Đừng nói trong lòng nữ nhân kia, cũng có ý tứ với Liệt Thiên?
"Ngươi còn vấn đề khó hiểu gì về sáng đạo, ta có thể giải đáp giúp ngươi. "
Sở Huyền hỏi.
Liệt Thiên trầm ngâm một chút, mở miệng nói: "Sáng Đạo Cảnh, chủ yếu nằm ở chỗ viên mãn âm dương, nhưng mà ta lại phát hiện trước kia ta tu luyện chưa thể viên mãn âm dương, hiện tại làm cách nào để viên mãn nó? "
Từ khi nhìn thấy nội dung ghi trên bí tịch sáng đạo, Liệt Thiên đã không xem Sở Huyền là võ giả Sáng Đạo Cảnh thông thường.
Sở Huyền tạo cho hắn một loại cảm giác cao thâm khó lường.
Giống như tất cả nghi vấn trên con đường tu luyện, đều có thể lấy được đáp án từ trên người Sở Huyền.
Huyền Môn Bảo Điển, đúng là bao quát tất cả về tu luyện.
Đối với viên mãn âm dương, mặc dù trong lòng hắn đã có chút suy đoán, nhưng Liệt Thiên vẫn chưa thể khẳng định.
Hỗn Độn...!
Nếu như suy đoán của hắn chính xác, như vậy con đường đột phá Vô Thượng Cảnh, kỳ thật đã bị đám cường giả thế giới Thiên Dương lũng đoạn.
(lũng đoạn : đồng nghĩa với chi phối, thao túng nhằm gây rối để chiếm lợi ích.)
Thiên kiêu không có bối cảnh, không có thế lực cường đại làm chỗ dựa, cho dù xuất sắc tới đâu cũng không thể hoàn thành quá trình viên mãn âm dương.
"Thiên Dương là dương, Hỗn Độn là âm. "
Sở Huyền cười nói: "Kỳ thật, trong lòng ngươi đã có đáp án, còn muốn hỏi ta làm gì? "
Bạn cần đăng nhập để bình luận