Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 252. Khi sợ hãi sẽ giả vờ đáng thương !

Chương 252. Khi sợ hãi sẽ giả vờ đáng thương !
Editor: Kingofbattle
"Hổ Thái, mau nói cho ta biết ngươi đang ở đâu, ta sẽ đi tìm ngươi, cũng đã lâu chưa nhìn thấy ngươi, có hơi hoài niệm. "
Phiêu Nhược Vân tiếp tục nói.
"Ta không phải là Hổ Thái, ngươi nhận lầm người rồi. "
Hổ Thái sợ cong đuôi, không dám phát uy nữa.
Hồng Nguyên Sơ mở miệng: "Tiểu lão hổ này chính là con mèo nhỏ năm xưa ngươi nuôi đó ư? "
"Đúng vậy, sư tôn, chính là tiểu lão hổ ngây thơ cáu kỉnh. "
Phiêu Nhược Vân bèn trả lời.
Sở Huyền vẫn giữ im lặng, cầu phúc vì Hổ Thái.
Hơn nữa, Hồng Nguyên Sơ cùng Phiêu Nhược Vân, cũng không phải ở cùng một nơi?
Nghĩ lại cũng đúng, thực lực Phiêu Nhược Vân mạnh như thế, có lẽ đã sớm xuất sư.
Không có khả năng luôn kè kè bên cạnh.
"Năm đó ta xem tiểu lão hổ này, tính tình táo bạo lại ngáo ngơ, nhưng lại có đại khí vận, quả nhiên, có thể tham gia vào Đại Đạo Hội của Sở huynh, thì khí vận của nó cũng không kém.... "
Hồng Nguyên Sơ thở dài nói một câu, sau đó lại im lặng.
"Đương nhiên là khí vận rất cao, nếu không phải nhờ thế, dùng tính cách táo bạo cùng ngu ngơ của nó, đã sớm bị người ta đánh chết. "
Phiêu Nhược Vân rất vui vẻ, liên tục hỏi thăm tin tức Hổ Thái ở nơi nào.
Tâm tình Hổ Thái thấp thỏm không yên.
Ngay cả vị đại lão kinh khủng kia cũng ở trong Đại Đạo Hội?
Mà vị lúc đầu mời mình vào lại ngang hàng với đại lão?
Chết ta rồi...!
Hổ Thái cảm giác được, nhất định hiện tại phải luồn cúi một chút.
Nó có thể sống đến bây giờ, hơn nữa còn tu luyện tới Đạo cảnh 16 quan, ngoại trừ cơ duyên cùng thiên phú, mấu chốt là nó cũng biết sợ hãi.
Nhớ ngày đó, vì mạng sống, nó cũng phải bày ra bộ mặt dễ thương.
"Tiền bối, vừa rồi tiểu lão hổ có điều mạo phạm, mong rằng tiền bối rộng lòng tha thứ! "
Hơn nữa, dùng đạo vận ngưng tụ ra hình dạng của nó, bộ dáng khờ khạo đáng yêu!
Sở Huyền cũng cạn lời.
Moá nó, đây là lão tổ Thiên Hổ tộc sao?
Lại dám mặt dày bày ra vẻ khờ khạo đáng yêu!
Chỉ sợ lúc nó nhỏ yếu, đã không ít lần bày ra dáng vẻ này.
"Ta sẽ không so đo với một tiểu lão hổ như ngươi. "
Sở Huyền trả lời một câu, tiếp tục bảo trì im lặng, phải có phong phạm đại lão.
Đại Đạo Hội, thì phải giao cho mấy "Vãn bối" tự tán gẫu.
Phiêu Nhược Vân vẫn truy hỏi chỗ ở của Hổ Thái, Vũ Phương Thốn, Hi Tuyền cũng gia nhập, cuối cùng Ứng Không cũng cẩn thận tham gia vào câu chuyện.
Hắn chỉ là cặn bã trong hội này, bất kỳ người nào cũng có thể nhẹ nhàng nghiền chết hắn, cho nên hắn đặc biệt cẩn thận.
Sợ mình lỡ mồm, bị người tìm tới tận cửa đuổi giết.
Ở bên trong Đại Đạo Hội này, dường như hắn lại trở về lúc mình nhỏ yếu, bị vô số cường giả vây quanh, đây là tình cảnh khiến cho tâm trạng bồn chồn.
"Hổ ca, ta là Ứng Không! "
Hai mắt Hổ Thái sáng rực, thì ra mình không phải người kém nhất trong hội này.
Còn có người yếu hơn mình.
Sau cơn hoảng loạn, hắn đã bình tĩnh lại, biết được Phiêu Nhược Vân không có cách nào tìm được chỗ ở của hắn.
Cho nên, hiện tại hắn rất an toàn.
"Tốt, Ứng tiểu đệ, về sau Hổ ca sẽ bảo kê ngươi, có vấn đề gì không hiểu, cứ tìm đến Hổ ca! "
Tâm tình Hổ Thái lúc này rất vui vẻ.
Trong Đại Đạo Hội, từ lúc Hổ Thái gia nhập, đã náo nhiệt hơn nhiều.
Hổ Thái không chỉ táo bạo, còn rất ngu ngơ, thời khắc mấu chốt thì rất chân thật, chỉ là hắn rất nhiều chuyện.
Người nói nhiều nhất ở trong hội cũng là hắn.
Có lẽ là hắn rất tò mò về Đại Đạo Hội, cũng có thể là do hắn đã ngủ quá lâu, lúc này nhìn thấy nhiều thứ mới lạ, cho nên tràn đầy thích thú.
Sở Huyền vẫn chú ý tin tức bên trong hội này, ba vị đại lão Khai Đạo cảnh, ngẫu nhiên sẽ nói vài câu.
Sau đó, Hổ Thái đều tỏ vẻ dễ thương để lấy lòng đại lão.
Trải qua vài ngày tìm hiểu, xem như Sở Huyền đã biết được, tên Hổ Thái này, tuy là tính cách táo bạo, nhưng lại khá ngốc nghếch.
Mặc dù như thế, hắn cũng có một năng khiếu rất mạnh.
Đó chính là khi gặp kẻ mạnh, sẽ giả vờ dễ thương.
Có lẽ cũng nhờ vào nguyên nhân này, hắn mới có thể sống đến hiện tại, còn trở thành cường giả Đạo cảnh.
Theo số lượng cường giả Đạo cảnh bên trong hội tăng lên, hơn nữa tần suất nói chuyện phiếm cũng nhiều hơn, Nguyên Sơ Đạo Tinh được uẩn dưỡng ngày càng nhiều.
Đạo tắc đã tràn ngập, càng ngày càng ngưng thực.
Dù sao nếu tán gẫu trong Đại Đạo Hội, cần phải thông qua đạo vận biến hoá, và truyền tin.
Sở Huyền vẫn không ngừng cố gắng, mỗi ngày đều dùng Tầm Đạo Kính, tìm kiếm Đạo cảnh.
Như thế là từ lúc bắt đầu, tổng cộng đã tìm được hai vị Đạo cảnh, một vị là Ứng Không, một vị khác là Hổ Thái.
Tức lúc sử dụng, hắn vẫn chưa tìm thấy bảo địa hoặc bảo vật liên quan tới đại đạo.
Có lẽ những thứ này rất hiếm thấy tại Cửu vực, cho dù có, thì tỷ lệ rất cao là ở trong Hoang Cổ vực.
Một tháng sau, Sở Huyền đang dùng Tầm Đạo Kính, thì hệ thống đột nhiên ban thưởng.
"Đệ tử Vương Lạc của ký chủ, gặp phải sự đuổi giết từ cường địch, trốn vào Bắc Châu Cổ Địa, lấy được khí vận đế khí, ban thưởng Đốn Ngộ Khí Vận Đại Đạo. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận