Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 505. Có thả người hay không ?

Chương 505. Có thả người hay không ?
Editor: Kingofbattle
Đoàn huyết sát chi khí kia, khi hắn nhìn thấy cũng phải hãi hùng khiếp vía.
Càng đáng sợ chính là, Hạng Tinh dùng cách gì mà có thể ngưng tụ Huyết Sát cùng một chỗ ?
"Phản bội gia tộc? "
Hạng Tinh cười lạnh một tiếng, nói: "Ngươi dám gán tội cho ta sao? Bằng vào Nhân Vương Phượng gia các ngươi? Cũng không phải chỉ có mỗi các ngươi là Nhân Vương thế gia! "
"Thả người, hoặc là Phượng gia bị diệt sạch! "
Trong cấm địa Phượng gia, có một thân ảnh già nua bước ra.
Khí tức trên người nội liễm, bên dưới bộ dạng già nua, lại ẩn giấu một cỗ lực lượng kinh khủng.
Phượng Vân Tiên vội vàng hành lễ, nói: "Tằng tổ! " (tằng tổ : ông cố)
Lão nhân không thèm trả lời hắn, chỉ nhìn về phía hai người Hạng Tinh, rồi nói: "Phượng Như Bình phạm phải tội lớn, đương nhiên phải chịu phạt, nếu như ngươi dám đại nghịch bất đạo, sẽ bị trừng trị thích đáng, tuy là Huyết Sát khủng bố, nhưng muốn diệt Phượng gia, vẫn còn chưa đủ! "
"Huống hồ, mẹ của ngươi còn ở trong này. "
Hạng Tinh nheo mắt lại, cười lạnh nói: "Sai lầm lớn gì? Vì Nhân Vương của các ngươi? "
Thần sắc lão giả Phượng gia cứng lại, trên người tản mát ra một cỗ khí thế cường hãn.
Thần cảnh đỉnh phong!
"Ngươi thì biết cái gì? "
Vương Lạc nhịn không được nói: "Lão đầu, ngươi thả mẫu thân của sự đệ ta ra, ta sẽ cứu tổ tiên ngươi, thế nào? "
"Chỉ bằng ngươi? "
Phượng Vân Tiên tức giận nói.
"Lão đầu, đừng xem thường người khác? Nhân Vương Phượng Không bị thương như thế nào, trong lòng các ngươi phải hiểu rõ, một trái đạo quả có thể cứu hắn được không."
"Đừng nhìn ta như vậy, những thứ gọi là bí mật này, đối với chúng ta cũng không tính là gì, Cửu vực còn rất nhiều bí mật, chỉ sợ chúng ta biết còn nhiều hơn so với Phượng gia các ngươi. "
Vương Lạc chế nhạo một tiếng, nói: "Nhân Vương Phượng Không, xem như vận khí tốt, không có chết hẳn, thế nhưng trước đó Yêu Vương, Ma Vương đều chết sạch! "
Sắc mặt lão già càng ngày càng âm trầm, Nhân Vương Phượng gia chiến bại, là nỗi đau lớn nhất của Phượng gia bọn hắn, hôm nay bị một thiếu niên nhắc tới, chẳng khác nào chà xát muối lên vết thương của bọn hắn.
Không tức giận mới là lạ.
Thân hình Hoa Tử Anh khẽ động, đã xuất hiện bên người Hạng Tinh, hết sức chăm chú, sắc mặt khẩn trương nhìn chằm chằm lão tổ Phượng gia.
Thực lực đối phương quá mạnh.
Ánh mắt Phượng Vân Tiên ngưng tụ, chẳng những thực lực Hoa Tử Anh đã khôi phục, hơn nữa còn mạnh hơn trước?
Hạng Tinh liếc nhìn lão già Phượng gia, cười lạnh nói: "Thả người, nếu không đừng trách ta vô tình, cho dù Huyết Sát không diệt được Phượng gia các ngươi, Hạng Tinh ta cũng có thể diệt Phượng gia như thường! "
"Muốn giết ta? Phượng gia không đủ tư cách, cho dù Phượng Không còn sống, cũng không đủ tư cách! "
Hạng Tinh rất điên cuồng, ngông cuồng vượt giới hạn.
Vương Lạc cau mày, đây là Phượng gia quyết tâm không thả người....
Bọn hắn đã dùng Huyết Sát cầu uy hiếp, nhưng đối phương vẫn rất cứng rắn.
Lão tổ Phượng gia là Thần cảnh đỉnh phong, thực lực quá mạnh, nếu như thật ra tay, có thể Hoa Tử Anh không chống nổi mấy hơi thở.
"Nếu không mời sư tôn xuất thủ, tiêu diệt Phượng gia là xong chuyện. "
Vương Lạc mở miệng nói.
Hắn cũng không e ngại gì, tự nhiên người Phượng gia cũng nghe những lời của hắn.
lão giả Phượng gia cười lạnh nói: "Diệt Phượng gia ta? Ngươi biết Nhân Vương thế gia có ý nghĩa gì không? Ai có thể gánh vác nổi hậu quả? "
Vương Lạc cười khẽ một tiếng, bèn nói: "Nhân Vương thế gia thì sao? Tần sư đệ của ta cũng là truyền nhân Nhân Vương thế gia, Hắc Nguyệt sư muội, càng là huyết mạch Cổ Nhân Vương thế gia, Phượng gia các ngươi có đáng là gì? "
"Thế giới này..., cuối cùng vẫn dùng nắm tay để nói chuyện, chẳng lẽ lão đầu như ngươi còn không hiểu được? "
"Huống chi, bây giờ đại kiếp đạo nguyên đã buông xuống, đại kiếp còn kinh khủng hơn vẫn ở phía sau, danh tiếng Nhân Vương thế gia, không thể dùng được, sơ sẩy một cái, đừng nói là Nhân Vương thế gia, cho dù là Cửu vực này, cũng có khả năng chúng sinh đều chết sạch. "
Thần sắc đám người Phượng gia đều biến đổi.
Nhao nhao nhìn về phía Vương Lạc, đây là khoác lác, hay là sự thật ?
Vương Lạc thấy tình cảnh này, lắc đầu nói: "Rốt cuộc nội tình Phượng gia các ngươi quá mỏng, ngay cả đại kiếp đạo nguyên cũng không biết? "
"Thả người, ta có thể nể mặt Nhân Vương Phượng Không, đã từng lập nhiều công lớn cho nhân tộc, ra tay chữa trị cho hắn. "
"Ngươi còn chưa đủ tư cách, đúng là tuổi trẻ cuồng vọng, đừng có mà khi nhục tổ tiên Phượng gia chúng ta! "
Lão tổ Phượng gia đột nhiên nổi giận.
Bộc phát ra khí thế mạnh mẽ.
Một đầu phượng điểu, mang theo hỏa diễm cuồn cuộn, lao nhanh ra ngoài, muốn bay thẳng về phía hai người Hạng Tinh cùng Vương Lạc.
Thần sắc Hoa Tử Anh ngưng trọng, đang muốn liều chết ngăn cản.
Ngay vào lúc này, lại nghe thấy bên ngoài truyền tới một tiếng cười khẽ.
"Cần gì phải làm vậy? đúng là nội tình Phượng gia rất mỏng, danh tiếng Nhân Vương thế gia chỉ là hữu danh vô thực mà thôi. "
Một bóng người bay tới, một tay đặt sau lưng, tay còn lại cầm một cái quạt giấy.
Trung niên nam tử nho nhã tuấn lãng, khí tức trên người không lộ ra, nhưng mà từng bước đạp gió mà tới, phảng phất như nước chảy mây trôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận