Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 834. Giao Chiến (1)

Chương 834. Giao Chiến (1)
Editor: Kingofbattle
Thiên Đạo đã chiếm lấy ba phần mười Đại Đạo, hắn có thể thao túng pháp tắc Đại Đạo trên trình độ nhất định.
Bởi vậy, cũng không có bài xích ý niệm của Dương.
Dương mừng thầm trong lòng.
Hắn chia tách ý niệm thành hai, một phần ở trong cơ thể Dương Thiên, phần còn lại thoát ra ngoài cơ thể Dương Thiên, xuất hiện ở bên ngoài.
"Tiểu tử, đây chính là đại cơ duyên, cảm ngộ cho tốt. "
Giọng nói Dương vang lên trong đầu Dương Thiên.
Đối với người hậu duệ này, hắn vẫn có chút xem trọng.
Dương Thiên có chút nghi hoặc, không biết lão tổ bị làm sao.
Hắn cảm thấy lão tổ có chút kỳ lạ.
Dương ngồi xếp bằng bên trên Bất Chu Sơn, nhìn chằm chằm vào hình ảnh Thông Thiên Giáo Chủ, bắt đầu đắm chìm vào trong đó, muốn cảm ngộ.
Chỉ là hắn không thông kiếm đạo, không thể nào cảm ngộ ra chút gì.
Cuối cùng chỉ có thể bỏ qua, bắt đầu chuyển qua cảm ngộ hình ảnh Tổ Vu xuất thủ.
Mỗi một quyền đánh ra, đều vô cùng khủng bố, so với Bí Kỹ Đại Đạo hắn sáng tạo ra, còn muốn khủng bố hơn gấp mấy lần.
Dương đắm chìm bên trong, muốn cảm ngộ ra gì đó.
Sở Huyền cảm thấy có chút cổ quái.
Đây chỉ là ảo cảnh giả dối, là do ý niệm của hắn lợi dụng Thiên Đạo sáng tạo ra.
Vậy mà trở thành cơ duyên của Dương?
Còn muốn cảm ngộ huyền diệu bên trong?
Nếu như Dương muốn cảm ngộ, vậy thì tác thành cho hắn, để xem hắn có thể cảm ngộ ra thứ gì không.
Sở Huyền cũng muốn nhìn xem, vị Đệ Thập Tổ nhân tộc này, thiên tư có thật sự yêu nghiệt hay không.
Nghĩ là làm, hình ảnh Thông Thiên Giáo Chủ xuất kiếm biến mất, tiếp theo không ngừng tái hiện ra, một màn vị Tổ Vu kia đuổi giết địch nhân.
Dương cảm thấy vui mừng.
Quả nhiên, loại công kích thế này mới thích hợp với mình.
Nhất định là do mình cảm ngộ được, mới xuất hiện một màn Tổ Vu giết địch, cũng không có biến mất.
Thế như hình ảnh Thông Thiên Giáo Chủ đã biến mất.
Là bởi vì bản thân không thích hợp kiếm đạo, không thể nào cảm ngộ ra.
Ý niệm của Dương chìm đắm bên trong, thậm chí hắn còn hận không thể dùng ý niệm của mình dung nhập trong một màn Tổ Vu giết địch.
Sở Huyền quan sát Dương, tựa hồ ý niệm của người này thật sự đắm chìm trong một màn đuổi giết địch kia.
Đây chỉ là ảo cảnh gạt người thôi....
Nếu Dương có thể cảm ngộ ra bí thuật gì lợi hại.
Thì chắc chắn thiên phú của hắn cực kỳ yêu nghiệt.
Sở Huyền nghĩ kỹ lại, cũng chưa hẳn là không thể cảm ngộ ra bí thuật công kích gì lợi hại.
Mặc dù chỉ là ảo cảnh, nhưng mà ảo cảnh này do Thiên Đạo dựng nên.
Hiện giờ, Thiên Đạo đã thâu tóm ba phần mười Đại Đạo.
Cho dù có tạo ra ảo cảnh, cũng ẩn chứa pháp tắc Đại Đạo.
Nói một cách chính xác, đó là lực lượng pháp tắc Thiên Đạo!
Nếu như Dương thật sự có thể cảm ngộ được, tương đương với chuyện hắn ở trong Thiên Đạo sáng tạo ra một pháp môn cường đại.
Nhưng mà hắn là Khai Đạo giả Cửu Cực, dựa vào Thiên Đạo để cảm ngộ, khai sáng ra pháp môn cường đại, tất nhiên sẽ thu được khí vận Thiên Đạo.
Thiên Đạo cũng sẽ nhờ đó mà xuất hiện một vài biến hóa.
Có khả năng Dương không cần chặt đứt căn nguyên Đại Đạo, cũng không cần độ Cửu Kiếp, có thể dựa vào chuyện này để đột phá cực hạn, nâng cao tu vi.
Đây đúng là một cọc cơ duyên.
Phải trông cậy vào thiên phú của Dương, xem hắn có thể sáng tạo ra kỳ tích hay không.
Sở Huyền ý thức được, Thiên Đạo hiện giờ đã khác xưa, cho dù chỉ chế tạo ra một ảo cảnh, cũng ẩn chứa đại cơ duyên.
Hắn không chú ý tới Dương nữa, mọi chuyện tuỳ duyên, đều dựa vào vận mệnh của hắn.
Kỳ hạn 78 năm đã sắp đến.
Kỳ hạn mười năm tiếp theo cũng không xa.
Sở Huyền đang mong đợi, phần thưởng kỳ hạn 80 năm sẽ là gì.
Hiện tại, bảo vật trong tay hắn cũng không biết bao nhiêu.
Đẳng cấp càng ngày càng cao.
Trong lúc Dương cảm ngộ, thì trên con đường vực sâu, sinh linh Cửu Vực đã giáp mặt với sinh linh vực sâu.
Lập tức nổ ra đại chiến!
Đối với sinh linh vực sâu mà nói, cắn nuốt sinh linh Cửu Vực là con đường duy nhất giúp bọn chúng thoát khỏi vực sâu.
Bọn chúng vốn đã điên cuồng, tuyệt vọng, bởi vậy chém giết rất kịch liệt.
Đối với sinh linh vực sâu, nếu như có thể chết hẳn, thì chính là một loại giải thoát.
Đám cường giả Đạo cảnh Cửu Vực, chưa từng gặp phải tồn tại khủng bố bực này?
Vừa nổ ra đại chiến, đã có Đạo cảnh bỏ mạng.
Sát ý trên người Đồ Vương Đạo bốc lên cuồn cuộn, xuất hiện một đầu Sát Chi Đạo, bị hắn nắm trên tay.
Sát Chi Cực Đạo, trưởng thành từ trong chém giết.
Ầm!
Chỉ trong vòng thời gian ngắn ngủi, đã có rất nhiều sinh linh vực sâu bị tiêu diệt.
Sát đạo mỗi lúc một mạnh.
Đồ Vương Đạo luôn tránh né sinh linh vực sâu mạnh hơn mình, chuyên lựa chọn mục tiêu có thực lực ngang tay.
Giai đoạn trước mắt, phải tích lũy khí vận Đại Đạo, ngưng luyện sát đạo, nâng cao thực lực mới là lựa chọn đúng đắn.
Không thể ham chiến.
Số lượng sinh linh vực sâu quá nhiều, hơn nữa bọn chúng rất hung hãn không sợ chết, tử vong chính là giải thoát đối với bọn chúng, vừa sáp lại giao chiến, bộ dạng điên cuồng hổ báo kia, đã khiến Đạo cảnh Cửu Vực khiếp vía.
Theo đại chiến diễn ra, cường giả Đạo cảnh Cửu Vực đã phát hiện một chuyện, tuy là sinh linh vực sâu hung hãn không sợ chết, cũng không thiếu cường giả.
Nhưng mà cũng vì bọn chúng quá điên cuồng, quá hổ báo, tựa hồ ý thức đã hỗn loạn.
Tư duy lại chậm chạp.
Cho dù thực lực có mạnh hơn nữa, chỉ cần bố trí cạm bẫy, là có thể tru sát.
Kể từ đó, một phe bên Cửu Vực đã bắt đầu phản công.
"Bày trận! "
Bên phía nhân tộc, vị Nhân Vương đời trước nổi giận gầm to một tiếng.
Lập tức, có mấy trăm cường giả Đạo cảnh nhân tộc tập trung, bố trí quân trận, sát nhập vào trận doanh bên sinh linh vực sâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận