Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 552. Lôi Đình Ngư !

Chương 552. Lôi Đình Ngư !
Editor: Kingofbattle
Thời gian vội vàng, mới nháy mắt đã sắp đến kỳ hạn 50 năm.
Sở Huyền cảm thán, thời gian trôi qua thật nhanh, bản thân đã trạch 50 năm.
Ở mấy ngày trước, rốt cục Nam Châu Tây Vực đã bị Thiên Đạo nuốt trọn, sát nhập vào Thiên Đạo.
Bất quá sau khi sát nhập Nam Châu, Thiên Đạo lại ẩn núp, nguỵ trang bằng pháp tắc thiên địa.
Tây Vực rất bất ổn.
Nhất định phải che dấu, không nên thu hút sự chú ý của hắc thủ sau màn.
Hiện tại tu vi Sở Huyền đã là Đạo cảnh 23 quan.
Nhậm Trường Hà đang trên đường trở về Bắc Vực.
Lúc này, diện tích của Cửu vực đã lớn thêm gấp ba lần, so với trước khi đại kiếp đạo nguyên bắt đầu.
Diện tích Bắc Vực, cũng đã mở rộng hơn gấp ba lần so với trước kia, Thiên Đạo cũng được nâng cao, cũng lần lượt xuất hiện các loại bảo địa.
Bắc Vực càng thêm phồn vinh.
Ngoại trừ nhân tộc ra, thì những tiểu tộc còn lại đã kết thành liên minh, chiếm cứ hai chỗ bảo địa, khôi phục nguyên khí.
Tạm thời mà nói, nhân tộc sẽ không phát sinh xung đột với những tiểu tộc này.
Tiểu tộc cũng tránh gây xung đột, bọn hắn sợ bị diệt tộc.
Bắc Vực không có đại kiếp, một mảnh yên bình.
Ngoại trừ trợ giúp võ giả mấy vực khác, càng có nhiều người thích sống ở Bắc Vực, không muốn đi đâu.
Những vực khác quá nguy hiểm.
Một ít tiểu tộc sắp diệt vong, sau khi biết được Bắc Vực rất an toàn, đã bắt đầu di chuyển đến Bắc Vực để sinh sống.
Ví dụ như Thiên Nhĩ Tộc.
Theo số lượng chủng tộc ở Bắc Vực ngày càng nhiều, sinh linh ở đây cũng đa dạng hơn, Thiên Đạo cũng được nâng cao, hơn nữa càng thêm hoàn thiện, khí vận Thiên Đạo được sinh ra liên tục.
Sở Huyền rất thích tình cảnh này.
Vì gia tăng chủng loại sinh linh ở Bắc Vực, hắn từng ra tay can thiệp, tránh cho một ít bộ tộc, bị võ giả tiêu diệt.
Cũng giống như bảo vệ động vật quý hiếm, không bị diệt là tốt rồi.
Ngoại trừ những tiểu tộc này ra, đương nhiên không thể thiếu phần lớn nhân tộc, đều di chuyển đến Bắc Vực.
Trong tiềm thức của rất nhiều cường giả nhân tộc, đã xem Bắc Vực trở thành đường lui sau cùng.
Không phải vạn bất đắc dĩ, bọn họ sẽ không buông bỏ bốn vực khác.
Nếu mất đi bốn vực này, làm sao nhân tộc có thể bảo trì ngôi vị bá chủ?
Ngày càng nhiều tiểu tộc, tiến vào Bắc Vực để tị nạn, cũng may diện tích Bắc Vực đang mở rộng, xuất hiện rất nhiều nơi vô chủ.
Lúc này mới giúp cho phần lớn tiểu tộc, dễ dàng chiếm lấy một địa bàn để an cư lạc nghiệp.
Bắc Vực không có nhiều tranh đấu, đa số mọi người đều chìm đắm trong tu luyện, cảm ngộ Thiên Đạo.
Sở Huyền đang chờ đợi phần thưởng kỳ hạn 50 năm.
Lúc này, từ trong Hoang Cổ vực, có một bóng người đang đi về trước.
Sau khi Nhậm Trường Hà hoàn thành nhiệm vụ của Sở Huyền, đã bắt đầu trở về Bắc Vực.
Hiện giờ, ở Hoang Cổ vực rất khó nhìn thấy Thần cảnh.
Nhân tộc Thần cảnh, ngoại trừ đình trệ trong Bí Cảnh nào đó, thì những cường giả Thần cảnh còn lại, đều quay trở về mấy vực của nhân tộc, chống lại đại kiếp đạo nguyên.
Những chủng tộc còn lại cũng làm tương tự.
Ma tộc bị diệt quá nhanh, nên chỉ còn một phần Thần cảnh Ma tộc đang lẩn trốn bên tron Hoang Cổ vực, một phần thì che giấu tung tích, nhập kiếp tranh đoạt cơ duyên.
Hôm nay, Thần cảnh còn hoạt động tại Hoang Cổ vực, hầu như đều bị diệt tộc, cho nên không có chút vướng bận nào.
Hoặc là người e ngại đại kiếp, không có tình cảm với đồng tộc, chỉ muốn tìm kiếm cơ duyên.
Trên đường Nhậm Trường Hà trở về, cũng không thấy Thần cảnh nào.
Ngay cả tiên điên Tào Thiên Nhất, tựa hồ cũng đã biến mất.
Không biết là bị người vây giết, hoặc là ẩn núp ở chỗ nào, cũng có có thể đã bị vùi lấp trong hiểm địa nào đó.
Ngày hôm đó, Nhậm Trường Hà đi trước một con sông lớn.
Nước sông chảy xiết, ầm ầm không dứt, giống như tiếng sấm.
Con sông này rất nổi danh tại Hoang Cổ vực, được gọi là Hoang Cổ Lôi Hà.
Ngoại trừ tiếng nổ đùng đoàng như sấm ra, thỉnh thoảng ở trên mặt nước sẽ nổi lên từng đạo lôi đình, sau đó từng con cá loé lên như ánh chớp nhảy khỏi mặt nước.
Lôi Đình ngư chỉ có ở Hoang Cổ Lôi Hà, cái tên Lôi Hà, cũng có liên quan tới loại cá này.
Lôi Đình ngư phóng ra lôi điện, không kém gì một đòn của võ giả Đế Cảnh, nhưng mà nó cũng không phải yêu thú, chỉ giống với loại cá bình thường, không có linh trí.
Bên trong thịt cá ẩn chứa lực lượng lôi đình, có thể rèn luyện thân thể, võ giả Đế Cảnh ăn vào đều có hiệu quả rõ rệt.
Cũng có một vài cường giả Thần cảnh, cách một đoạn thời gian, sẽ bắt Lôi Đình ngư mang về gia tộc hoặc tông môn, cung cấp cho hậu bối tu luyện, rèn luyện nhục thể.
Ngoại trừ tác dụng có thể rèn luyện nhục thể ra, thì thịt của Lôi Đình ngư cũng rất thơm ngon, chính là mỹ vị tuyệt nhất của Hoang Cổ vực.
Cho dù là cường giả Thần cảnh đã không còn dục vọng gì đối với mỹ vị, cũng nhịn không được mà bắt lấy Lôi Đình Ngư để ăn thử.
Ào Ào!
Trong dòng nước chảy xiết, có cá nhảy lên mặt nước, lập loè ánh chớp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận