Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1070. Tiến Vào Thế Giới Thiên Dương (3)

Chương 1070. Tiến Vào Thế Giới Thiên Dương (3)
Editor: Kingofbattle.
Hắn xuyên qua một lá chắn pháp tắc, tiến vào một khối lập phương khác.
Thần Uy Cổ Tướng là do hắn ngưng tụ ra, thu hút lực chú ý của kẻ địch, giúp hắn chạy thoát.
Không thể nào duy trì quá lâu.
Sau khi tiến vào khối lập phương khác, Sở Huyền vẫn không có ý định dừng lại.
Mà tiếp tục đi về phía trước.
Lại xuyên qua một khối lập phương, tiến vào khối lập phương thứ ba.
Sở Huyền phát hiện, linh khí nơi đây trở nên rất mỏng manh.
Dựa vào mức độ linh khí loãng thế này, hẳn là không có cường giả Siêu Thoát Đạo Cảnh.
Không có dừng lại, hắn tiếp tục đi về phía trước.
Thần Uy Cổ Tướng có uy thế che trời, cho dù đại chiến với hơn mười vị Siêu Thoát Đạo Cảnh, vẫn cực kỳ mạnh mẽ, không rơi vào thế hạ phong.
Theo Sở Huyền rời đi càng xa.
Thần Uy Cổ Tướng cũng trở nên ảm đạm.
Ánh mắt đám cường giả trở nên hưng phấn.
Rốt cục sắp bắt được tồn tại bí mật rồi.
Bí mật Hỗn Độn Cấm Khu đang ở trước mắt.
Sau đại chiến thời thượng cổ, bí mật về Hỗn Độn Cấm Khu cũng đã thất truyền.
Hơn nữa, tu vi đạt đến Siêu Thoát Đạo Cảnh, liền khó có thể đột phá.
Người thần bí trước mặt này, tuy vẫn là Siêu Thoát Đạo Cảnh, nhưng mà thực lực lại mạnh vượt xa bọn hắn.
Tất nhiên là bên trong Hỗn Độn Cấm Khu ẩn chứa đại cơ duyên!
Bọn hắn muốn biết, phương pháp tiến vào Hỗn Độn Cấm Khu!
Làm thế nào mới có thể xuyên qua chỗ cấm khu chân chính kia.
Không xuyên qua mảnh cấm khu kia, thì không thể nào tới gần Hỗn Độn Cấm Khu.
"Thúc thủ chịu trói đi, chúng ta sẽ không giết ngươi ! "
"Chỉ cần ngươi giao ra phương pháp xuyên qua cấm khu, cùng với bí mật về Hỗn Độn Cấm Khu, chúng ta sẽ thả ngươi rời khỏi đây! "
Thần Uy Cổ Tướng đột nhiên bộc phát ra ánh sáng chói mắt.
Uy thế rung chuyển trời đất.
Oanh!
Thần Uy Cổ Tướng tự bạo.
Uy lực khủng bố, khiến cho không gian phạm vi hơn mười vạn dặm đều sụp đổ.
Một đám cường giả Siêu Thoát Đạo Cảnh lần lượt phun máu, chật vật không chịu nổi, nhanh chóng rời khỏi nơi đây.
Tất cả mọi người đều bị trọng thương.
Sắc mặt đám người này cực kỳ khó coi!
Tên kia rốt cuộc là tồn tại gì, vậy mà quyết đoán như thế, trực tiếp tự bạo!
Sở Huyền đang chốn chạy, thân hình thoáng dừng một chút.
Hắn cảm thấy thổn thức.
Mới vừa tiến vào thế giới Thiên Dương, liền tổn thất một phần lực lượng.
Bất quá đây chỉ là vấn đề nhỏ, chỉ cần chút thời gian là có thể khôi phục lại.
Sở Huyền tiếp tục chạy trốn, chạy càng xa càng tốt.
Sở Huyền có một loại dự cảm, chỉ sợ sự xuất hiện của hắn sẽ hấp dẫn cường giả Sáng Đạo Cảnh.
Phải cẩn thận mới được....
Chính mình đến từ Hỗn Độn, không biết điệu thấp, dễ dàng bị người để mắt tới.
Một bên vừa trốn chạy, vừa lau đi khí tức dấu vết còn sót lại, sợ bị cường giả truy tung theo đuôi.
Khi hắn tới một khối lập phương khác.
có vẻ Linh khí nơi này càng thêm mỏng manh.
Đại chiến lúc trước, tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với thế giới Thiên Dương.
Linh khí khu vực này, e rằng chỉ có thể xuất hiện cường giả Khai Đạo Cảnh.
Sở Huyền đột nhiên phát hiện, vốn là hệ thống đang bị treo, vậy mà bắt đầu khởi động.
Khởi động lại 10%, 11%......
Đang bắt đầu chạy rồi.
Sở Huyền không khỏi chờ mong, sau khi hệ thống khởi động lại, sẽ có thay đổi gì.
Có phải nó lại bắt mình tìm một chỗ để núp, sau đó từ từ mạnh lên ?
Tốc độ hệ thống khởi động có chút chậm, Sở Huyền không có dừng lại, vẫn chạy như bay.
Lại trôi qua một đêm.
Ánh sáng chiếu rọi xuống mặt đất.
Một vầng mặt trời treo ở không trung.
Sở Huyền ngẩng đầu nhìn về phía mặt trời, mặt trời cực lớn kia lại phát ra nhiệt độ êm dịu.
Dựa vào tu vi của hắn, vậy mà cũng không thể nhìn thẳng vào mặt trời quá lâu.
Có thể lờ mờ thấy được, liệt diễm quấn quanh mặt trời.
Nhưng mà, hắn lại không có cảm giác cực nóng.
Thiên Dương!
Giờ phút này, hắn mới hiểu ra tại sao thế giới này gọi là Thiên Dương.
Bởi vì bên trên bầu trời chính là đại nhật (mặt trời)!
Nhìn thấy mặt trời trên cao, Sở Huyền mới nhớ tới, tựa hồ ban đêm không có ánh trăng.
Thậm chí là không thấy những ngôi sao?
Hắn chỉ lo trốn chạy, trái lại không có quá chú ý.
Lúc mặt trời chiếu rọi xuống, Sở Huyền cảm giác được, linh khí trong trời đất trở nên êm dịu, có khí tức mặt trời.
Một vầng mặt trời kia, chẳng lẽ là bổn nguyên của thế giới Thiên Dương?
Là vẻ ngoài của Đại Đạo ?
Ngay cả Siêu Thoát Đạo Cảnh như hắn cũng không thể nhìn trực tiếp quá lâu, thậm chí có thể cảm ứng được mơ hồ, mặt trời ẩn chứa pháp tắc Đại Đạo.
Tuyệt không phải chỉ là một hỏa cầu khổng lồ.
Sở Huyền vẫn không có dừng lại, tiếp tục phi hành về phía trước.
Nơi đây vẫn rất gần Hỗn Độn Cấm Khu.
Không chừng đã có cường giả, thậm chí lão quái vật ẩn núp ở gần đây.
Mục đích hiện tại của hắn, chính là tìm một góc hẻo lánh nào đó ở thế giới Thiên Dương mà trốn.
Thực lực võ giả càng thấp thì càng an toàn.
Chờ đợi hệ thống khởi động xong, mới quyết định điểm dừng cuối cùng.
Nếu như núp một chỗ mà có thể mạnh lên, lúc này hắn sẽ tìm một cái chỗ an toàn, an an ổn ổn mà trạch.
Cho đến khi nào vô địch, mới ngang trời xuất thế lần nữa!
Nồng độ linh khí không thành vấn đề.
Phương thức hắn tu luyện cũng không phải dựa vào linh khí, mà là dựa vào hệ thống bật hack.
Huống hồ, thực lực của hắn đến một bước này, là nhờ cảm ngộ Đại Đạo, sau đó tăng lên Siêu Thoát Đạo Cảnh viên mãn.
Bước tiếp theo chính là sáng đạo !
Bạn cần đăng nhập để bình luận