Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 13. Phệ Linh hoa !

Chương 13. Phệ Linh hoa !
Editor: Kingofbattle
Hai tên Tà Giáo đồ khẽ giật mình, trong lòng có loại dự cảm không tốt, đối phương quá bình tĩnh, không có một chút biểu hiện nào của võ giả Phàm cảnh nên có.
Càng không giống biểu hiện của một tên phế vật như trong lời đồn.
Vào lúc muốn xuất thủ thì đã thấy ngón tay của Sở Huyền giật hai cái, hai đạo sấm chớp đã bay tới ầm ầm.
Hai gã muốn tránh né, muốn ngăn cản cũng không kịp.
Chỉ miễn cưỡng vận chuyển linh lực, tạo ra một cái vòng bảo hộ linh lực ở quanh người, ý đồ ngăn cản lôi đình oanh kích.
Hai người tu luyện đều là Tà công, chính là bị lôi đình khắc chế, huống hồ thực lực của Sở Huyền lại vượt xa bọn họ, chỉ là vòng bảo hộ linh lực thì làm sao có thể ngăn cản được?
Lôi điện hiện lên, ngay cả một tiếng kêu thảm cũng không phát ra kịp, trên trán của hai người đã xuất hiện một vết thương cháy đen, lớn chừng ngón tay cái đang bốc khói nghi nghút.
Bôn Lôi chỉ kích phát lôi đình, trực tiếp xuyên thủng đầu hai tên Tà Giáo đồ, để lại hai cái lỗ đen nhỏ trên trán.
Tạch tạch !
Hai cỗ thi thể ngã trên mặt đất.
Trên mặt vẫn còn lưu giữ lại thần sắc không thể nào tin nổi.
Sở Huyền liếc nhìn hai cỗ thi thể trên mặt đất, thỏa mãn gật đầu, uy lực của Bôn Lôi chỉ không kém.
Bản thân mình tu luyện khá tốt, lực lượng lôi đình cũng không có lan tràn, không có bắn loạn xạ làm cho cả người cháy đen, chỉ có một vết thương nhỏ xuyên qua.
Lực lượng lôi đình cũng không lan tràn ra, khả năng xuyên thấu sẽ mạnh hơn, càng khó ngăn cản được.
Tuy nhiên nhìn thấy hai cỗ thi thể trên mặt đất, Sở Huyền lại sầu muộn, nên xử lý hai thi thể này thế nào đây?
Hắn cũng không thể rời khỏi tiểu viện này, một khi rời khỏi tiểu viện này, thì sẽ mất sạch thời gian tích lũy lâu trạch của hắn.
Cũng không thể chôn thi thể ở trong sân ?
Có hai cỗ thi thể được chôn ở bên trong tiểu viện của mình, nghĩ thế nào cũng cảm thấy không ổn.
"Ký chủ giết Tà Giáo đồ có ý đồ quấy rầy cuộc sống của ngài, ban thưởng một gốc Phệ Linh hoa."
Đúng như dự đoán, giết Tà Giáo đồ ý đồ quấy rối, sẽ kích hoạt phần thưởng ngẫu nhiên của hệ thống.
Chỉ là lần này cũng không phải là công pháp bí thuật hay là đan dược, bảo khí mà là một gốc cây.
Phệ Linh hoa!
Sở Huyền liền kiểm tra thông tin của Phệ Linh hoa.
"Phệ Linh hoa, một giống lạ của thiên địa, có thể thôn phệ mọi thứ, đặc biệt là thích thôn phệ độc, những thứ u ám, cũng rất thích thôn phệ thi thể, ở giai đoạn còn nhỏ thì đã có linh trí đơn giản, có thể đi lại, có vẻ ngoài rất đẹp, có khả năng hoặc..."
Khi nhìn thấy giới thiệu của Phệ Linh hoa, Sở Huyền mừng rỡ không thôi, thật sự là buồn ngủ gặp chiếu manh.
Đã có Phệ Linh hoa, xử lý thi thể liền trở nên vô cùng đơn giản.
Phệ Linh hoa ngoại trừ có khả năng thôn phệ ra, bông hoa cũng có công hiệu trị liệu thương tích thần hồn, mà kết quả, có thể gột rửa nhục thân và thần hồn, tăng cường thiên phú, tăng cường khả năng cảm ngộ.
Có hiệu quả rất lớn đối với việc đột phá bình cảnh.
Không những thế, lực công kích của Phệ Linh hoa cũng là rất cường đại.
Cũng có một loại năng lực thần kỳ, nó có thể thôn phệ ý chí tinh thần và thần hồn, đồng thời có thể sao chép lại tất cả ký ức thần hồn hoặc là ý chí tinh thần mà nó thôn phệ.
Sở Huyền vội lấy Phệ Linh hoa ra ngoài, tức thì xuất hiện một gốc cây nhỏ cao chừng một thước, bông hoa có màu sắc diễm lệ kích thước cỡ nắm tay.
Những cành cây nhỏ mềm mại như dây leo, không nhìn thấy một chiếc lá, cả cây đều nở đầy hoa, hương thơm quyến rũ mê người, những bông hoa có hình dáng khác nhau, màu sắc tươi tắn, đẹp mắt.
Ngay khi nhận được Phệ Linh hoa, Sở Huyền đã có sự liên kết thần hồn với nó, lập tức nhận chủ.
"Thôn phệ đi!"
Sở Huyền muốn xem năng lực thôn phệ của Phệ Linh hoa ra sao, nên hắn ra lệnh rồi chỉ vào thi thể trên mặt đất.
Rễ của Phệ Linh hoa lít nha lít nhít, sau khi hạ xuống đất, các sợi rễ lại có thể di chuyển, rất giống với một gốc cây nhỏ thành tinh.
Trong nháy mắt đã bò tới trước hai bộ thi thể, trong nháy mắt rễ cây tua tủa, như là một tấm lưới lít nha lít nhít, bao trùm lên hai cỗ thi thể.
Mắt thường cũng có thể thấy được, hai cỗ thi thể ở dưới rễ cây của Phệ Linh hoa, có sự phân giải cực nhanh, trước sau không tới nửa phút, thi thể đã biến mất tăm hơi.
Chớ nói là đồ vật trên thi thể, ngay cả quần áo trên thi thể cũng bị biến mất toàn bộ.
Sau khi thôn phệ thi thể, đáo hóa trên Phệ Linh hoa lung lay, trở nên càng diễm lệ mê người hơn.
Sở Huyền nuốt nước miếng ực một cái, lực lượng thôn phệ của Phệ Linh hoa còn lợi hại hơn so với dự đoán của hắn, mà gốc cây này mới chỉ ở giai đoạn ấu sinh kỳ.
Nhìn về phía gốc cây đang lung lay, Phệ Linh hoa rất mỹ lệ mê người, Sở Huyền quyết định thử năng lực thần kỳ khác của nó một lần.
Sao chép lại ý chí tinh thần và ký ức thần hồn của hai gã vừa nãy.
Hai tên Tà Giáo đồ này đều là võ giả Huyền cảnh, vừa mới chết mà thôi, ý chí tinh thần vẫn chưa tiêu tán trong thiên địa, Phệ Linh hoa chắc chắn đã thôn phệ ý chí tinh thần của bọn hắn.
Có thể xem xét một chút, trong hai tên Tà Giáo đồ phải chăng có quan hệ một số hành động cơ mật mà Tà giáo nhằm vào Sở gia hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận