Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 317. Không muốn bái ta làm sư ?

Chương 317. Không muốn bái ta làm sư ?
Editor: Kingofbattle
Sở Huyền rất vui mừng, gia hoả Vương Lạc này thật giỏi, có thể giúp mình đạt được Khí Vận Đạo Tắc.
Tăng thêm Khí Vận Đạo Tắc, thì hiện tại hắn đã có sáu loại đạo tắc.
Từ xưa đến nay, khí vận chi đạo rất khó tu luyện, hơn nữa đa số người tu luyện khí vận, sau cùng đều bị khí vận cắn trả.
Có người nào tu luyện tới Đạo cảnh hay không, có nắm giữ Khí Vận Đạo Tắc hay không?
Đó là chuyện hắn không biết được.
Khí vận chi đạo, là một loại huyền bí trong rất nhiều đại đạo, nhưng cũng là thứ khó nắm giữ nhất.
Sở Huyền lấy ra Khuy Thiên Kính, kết nối tới chỗ Vương Lạc.
Từ khi Vương Lạc trang bức vả mặt Vương gia, khiến cho Vương gia mất sạch mặt mũi, sau đó hắn gặp phải vô số bẫy rập cùng ám sát, cuối cùng tiến vào một cổ địa.
Không ngờ hắn có thể gặp được truyền thừa Đan Vương thượng cổ?
Hình ảnh đã xuất hiện, trong tay Vương Lạc đang nâng một tiểu đỉnh cổ xưa, đang dùng Hư Không Thiên Hỏa tiến hoá, thiêu đốt tiểu đỉnh.
Sắc mặt Vương Lạc khá ngưng trọng, liên tục đánh ra vô số ấn quyết, hắn đang luyện chế một lò đan dược.
Hiện tại Vương Lạc đã là Đế Cảnh tầng tám, cũng sắp đột phá tầng chín, xem như cảnh giới đã ngang bằng Đinh Việt.
Nếu gia hoả Đinh Việt kia, không lấy được cơ duyên từ Bí Cảnh Địa Linh tộc, thì đã sớm bị Vương Lạc vượt mặt rồi.
Chẳng qua Sở Huyền chỉ nhìn sơ qua, không ngờ phát hiện Vương Lạc đã nắm giữ một số phương pháp luyện đan cao thâm.
Bên trong Vạn Thiên Đan Kinh, cũng có ghi chép những phương pháp này, lúc trước Vương Lạc cũng không có học được, vậy mà hôm nay đã hoàn toàn nắm giữ.
Hơn nữa, hắn còn đang vượt cấp luyện đan, ý đồ dùng tu vi Đế Cảnh, luyện chế ra một viên thần đan.
Dùng tu vi đế cảnh của hắn, luyện chế ra thiên đan, đã xem như rất yêu nghiệt rồi, hôm nay lại muốn luyện chế thần đan, nếu như thành công, vậy thì chắc chắn hắn sẽ là một trong những Luyện Đan Sư trâu bò nhất Cửu Vực.
Thậm chí là độc nhất vô nhị.
Sở Huyền liếc nhìn lão già bên cạnh Vương Lạc, gương mặt rất già nua, râu tóc bạc trắng.
Đây chỉ là một đạo hư ảnh.
Là hư ảnh mà vị Đan Vương thượng cổ kia để lại, mặc dù chỉ là một hư ảnh, nhưng thực lực cũng rất mạnh.
Có thể nhẹ nhàng trấn áp Thần cảnh.
Đương nhiên, sau khi xuất thủ, hư ảnh này cũng phải tiêu tán.
Đạo cảnh!
Một vị cường giả Đạo cảnh, dùng đạo vận còn sót lại hoá thành hư ảnh, mang theo ý chí còn sống của đối phương, có nhiệm vụ tìm kiếm người truyền thừa.
Sở Huyền dò xét từ trên đạo vận đối phương để lại, đoán được đối phương khi còn sống, chỉ là cường giả mới bước vào Đạo cảnh.
Có thể xem là Đạo cảnh 1 quan.
Nếu xét về thực lực, còn thua xa hắn.
Sở Huyền nắm giữ đạo tắc ngang với Đạo cảnh 2 quan, nếu cùng cảnh giới, tuyệt đối là tồn tại vô địch.
Một vị Đạo cảnh vẫn lạc.
Sở Huyền rất ngạc nhiên, rôt cuộc là đối phương vẫn lạc như thế nào, tại sao lưu lại một đạo hư ảnh, đặt ở trong cổ địa này, chờ người truyền thừa xuất hiện.
Chết vì hết thọ nguyên?
Hoặc là, bị người khác đánh chết?
Sở Huyền nhìn thần thái già nua kia, nghiêng về đáp án đầu tiên, khả năng rất cao là vì hết thọ nguyên mà chết.
Đạo cảnh có thể sống bao lâu, Sở Huyền cũng không biết.
Hắn chỉ có thể xác định một chuyện, đối phương vẫn một mực dừng chân tại Đạo cảnh 1 quan, xem chừng là thiên phú có hạn.
Nếu không, tại sao lại chết vì hết thọ nguyên?
Đương nhiên, cũng không bài trừ khả năng đối phương bị trọng thương, căn cơ bị hao tổn, mới dẫn tới cái chết.
Sinh mệnh lực Đạo cảnh, có thể nói là dài đằng đẳng, dù sao cũng dùng đạo vận uẩn dưỡng bản thân, trên lý thuyết chỉ cần có thể nạp đạo vận vào cơ thể, thì Đạo cảnh có thể mãi trường tồn.
Sở Huyền vẫn một mực yên lặng quan sát, đợi cho Vương Lạc luyện đan hoàn tất.
Ba giờ sau.
Vương Lạc đã luyện đan tới giai đoạn cuối, trên trán đổ mồ hôi như suối, tiêu hao rất nhiều tinh lực.
Bất quá hắn vẫn cắn răng kiên trì.
Rốt cục, tiểu đỉnh đã phun ra một viên đan dược.
Chỉ có một viên.
Khó khăn lắm hắn mới chạm tới cánh cửa thần đan.
Vương Lạc vội vàng thu lại đan dược, sắc mặt lộ ra vẻ vui mừng, không ngờ bản thân có thể luyện chế ra thần đan.
Hắn lấy ra một lọ đan dược, nuốt vào mấy viên để khôi phục.
"Đa tạ tiền bối chỉ điểm. "
Vương Lạc cung kính hành lễ với hư ảnh lão già.
"Thật sự là ngươi không muốn bái ta làm sư? "
Gương mặt hư ảnh lộ ra vẻ tiếc nuối.
"Thật xin lỗi tiền bối, ta đã có sư tôn, sẽ không bái sư thêm lần nữa. "
Vương Lạc hơi ngại ngùng nói ra.
"Ngươi đang ở đây luyện đan một đạo bên trên, thiên phú vẫn còn thắng ta, ngươi sư tôn dù là cường thịnh trở lại, cũng chưa chắc có thể tại đan đạo bên trên chỉ điểm ngươi. "
Hư ảnh như cũ không chịu buông tha cho mà nói.
"Không, tiền bối, sư tôn của ta tinh thông đủ loại, phương diện luyện đan, càng đạt tới độ cao khó người sánh bằng. "
Vương Lạc Trịnh trọng trọng đáp.
Hư ảnh lão già thở dài một hơi.
Căn bản hắn cũng không tin lời Vương Lạc nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận