Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 749. Mục Tiêu Khai Đạo 100 Vạn Dặm

Chương 749. Mục Tiêu Khai Đạo 100 Vạn Dặm
Editor: Kingofbattle
Lần này, Nguyên Sơ Đại Đạo cũng phát sinh biến hóa rất lớn, Tiểu Thế Giới thì càng thêm phát triển, pháp tắc trở nên hoàn thiện cùng lớn mạnh.
Cấp bậc của nó tăng lên khá nhiều.
Chỉ nói riêng về linh khí, đạo vận, thiên tài địa bảo bên trong Tiểu Thế Giới, đã chính thức vượt xa thế giới Cửu Vực.
Chỉ có điều, dù sao Nguyên Sơ Đại Đạo đang ở trong trạng thái sơ kỳ, so sánh thì vẫn kém hơn Đại Đạo Cửu Vực, bởi vậy nên nếu so tổng thể thì vẫn thua thế giới Cửu Vực.
Sở Huyền nhìn thấy Sở Nhất cùng Sở Nhị, từ lúc Nguyên Sơ Đại Đạo lột xác, thực lực bọn hắn cũng tăng mạnh, vậy mà bây giờ đã là Đạo cảnh viên mãn.
Bước tiếp theo chính là khai đạo.
Hắn trầm ngâm một chút, chuyện Sở Nhất cùng Sở Nhị lột xác, đều có quan hệ trực tiếp với Nguyên Sơ Đại Đạo, hai người muốn khai đạo, tự nhiên phải dựa vào Nguyên Sơ Đại Đạo làm căn cơ.
Rốt cuộc dưới trướng của hắn đã có hai vị Khai Đạo giả.
Sở Huyền rất vui mừng.
Lần này hắn bế quan, đã trôi qua ba tháng.
Khoảng cách 100 vạn dặm cũng không xa.
Đối với Khai Đạo giả khác mà nói, ngưỡng cửa 100 vạn dặm đúng là một cánh cửa lớn, khó có thể vượt qua.
Nhưng mà lại không làm khó Sở Huyền được.
Bản thân hắn mở ra Đại Đạo, chính là Đại Đạo có pháp tắc hoàn chỉnh.
Lại có Nguyên Sơ Đại Đạo, Thiên Đạo, Phật đạo, Quỷ đạo, Yêu đạo, Uy Chi Đạo.
Bất luận là Nguyên Sơ Đại Đạo, hay là các loại Đạo khác, cũng không dừng lại ở con số 100 vạn dặm.
Chỉ là đẳng cấp Đại Đạo hơi chút yếu một ít, nếu so sánh thì kém hơn cường giả khai đạo 100 vạn dặm chính thức mà thôi.
Cũng chính bởi vì những loại Đại Đạo này cũng không dừng lại ở con số 100 vạn dặm, khiến cho Sở Huyền ý thức được, làm cách nào đột phá cánh cổng lớn 100 vạn dặm.
Thậm chí có thể trợ giúp Đại Đạo của hắn đột phá cửa ải 100 vạn dặm.
Điểm quan trọng nhất, chính là Đại Đạo do Sở Huyền mở ra, là Đại Đạo có pháp tắc hoàn chỉnh, bao gồm rất nhiều loại Đạo, cơ hồ là bản sao chép của Đại Đạo Cửu Vực cùng Thiên Đạo.
"Bất quá chỉ cần hệ thống thưởng cho hắn thêm hai đạo Thiên Địa Nguyên Khí, thì chắc chắn có thể đột phá 100 vạn dặm. "
Sở Huyền thở ra một hơi.
Không vội, kỳ hạn 73 năm, nếu không có gì bất ngờ, tất nhiên sẽ được một đạo Thiên Địa Nguyên Khí.
Trước khi đến kỳ hạn 80 năm, chỉ sợ mỗi lần hệ thống sẽ ban thưởng một đạo Thiên Địa Nguyên Khí.
Thậm chí Sở Huyền còn đang tự hỏi, sau kỳ hạn 80 năm, hệ thống có thể ban thưởng Thiên Địa Nguyên Khí một cách ngẫu nhiên hay không ?
Đại khái là có khả năng chứ?
Chỉ là không biết tại sao, hệ thống lại ngưng ban thưởng Hỗn Độn Tử Quang ?
Sở Huyền không muốn nghĩ nhiều, dù sao thì Hỗn Độn Tử Quang cũng không có tác dụng bằng Thiên Địa Nguyên Khí, mà hệ thống cũng chỉ thưởng cho một ít, không đáng nhắc tới.
Hắn không tiếp tục khai đạo, mà dành thời gian quan sát tình huống ở Cửu Vực.
Hắc Nguyệt đang bị Thiên Nguyệt đuổi giết.
Bất quá cũng bởi vì Thiên Nguyệt đuổi giết, nên Hắc Nguyệt xem nàng ta như đá mài đao, thực lực tăng lên rất nhanh.
Đinh Việt, Tiêu Lương và đám đệ tử còn lại, đều tiến vào bên trong Hoang Cổ Sơ Địa.
Đồ Vương Đạo đang tiếp xúc với tia ý niệm cực đạo, cảm ngộ bên trong khu vực truyền thừa cực đạo.
Sở Bình Phàm, Phượng Không cũng đã tiến vào Hoang Cổ Sơ Địa.
Mặc dù Thiên Đạo vẫn chưa khống chế toàn bộ Hoang Cổ Sơ Địa, nhưng Sở Huyền cũng không hề lo lắng đến an nguy của đám đệ tử.
Vị cường giả tuyệt thế nào, không phải giết ra từ trong mưa gió máu tanh ?
Không phải quật khởi từ trong nghịch cảnh ?
Nếu bọn hắn chỉ một mực sống nhờ sự che chở của mình, cuối cùng sẽ không thể nào trở thành chí cường giả.
Chỉ có dựa vào chính mình, quật khởi từ trong nghịch cảnh, mới có thể trở thành cường giả chân chính, bất khuất, sẽ không bởi vì gặp khó khăn mà tinh thần chán nản.
Hắc Nguyệt không có rời khỏi Cửu Vực, cố ý dụ Thiên Nguyệt đuổi giết mình, không phải là muốn rèn luyện chính mình, gia tăng áp lực, quật khởi trong nghịch cảnh ư.
Ánh mắt Sở Huyền nhìn về phía Dương Thiên.
Lần trước hắn cảm ứng được Dương gặp phải nguy hiểm, sau này cũng không thấy ý niệm của hắn hàng lâm.
Cũng không biết, có phải bị thương quá nặng hay không?
Ngày đó hẳn là có cường giả ra tay, cứu Dương một mạng.
Kỳ thật Sở Huyền càng chú ý tới tồn tại đứng sau Hắc Nguyệt.
Rất có khả năng là Sinh Linh Hỗn Độn.
Phần thần hồn mà Hắc Nguyệt khuyết thiếu, hiện tại đang nằm trong tay của đối phương.
Đây là thu được ngoài ý muốn, hay là do đối phương cố tình ra tay với Hắc Nguyệt, trước mắt hắn cũng không đoán được.
Nếu như vị kia vẫn luôn chú ý tới Hắc Nguyệt, tất nhiên sẽ có mưu đồ.
Hắc Nguyệt là Thiên Sinh Thần Hồn, cực kỳ đặc thù, liên quan đến vấn đề rất sâu xa.
"Có thu hoạch gì chưa ? "
Giọng nói Sở Huyền truyền vào trong đầu Hắc Nguyệt.
"Sư tôn. "
Hắc Nguyệt cung kính nói: "Có lẽ đối phương có mưu đồ, có khả năng rất cao là lấy được thần hồn trở về, chỉ sợ đối phương sẽ động tay động chân. "
Đây là chuyện tất nhiên.
Một phần thần hồn thiếu khuyết kia, nếu đối phương đã muốn trả lại cho Hắc Nguyệt, tất nhiên sẽ động tay bên trên thần hồn, thậm chí có thể dựa vào thứ này, để mưu đồ toàn bộ thần hồn của Hắc Nguyệt.
Thậm chí có thể biến Hắc Nguyệt thành phân thân, làm chuẩn bị giúp bản tôn đột phá gông xiềng tu vi ?
Tất cả khả năng đều có thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận