Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 842. Thực Lực Quá Yếu (1)

Chương 842. Thực Lực Quá Yếu (1)
Editor: Kingofbattle.
Khai đạo là không biết ngày tháng.
Bất tri bất giác, kỳ hạn 79 năm đã sắp đến.
Sở Huyền tỉnh lại từ trong tu luyện.
Mở mắt ra, đầu tiên là nhìn về phía con đường vực sâu.
Hắn phát hiện ra một chuyện ngoài ý muốn, gia hoả Đồ Vương Đạo này, vậy mà bị thương, lui trở gần cổng vào vực sâu để chữa thương.
Thực lực lại có tiến bộ.
Tu vi đã là Đạo cảnh 23 quan.
Trong Hoang Cổ vực, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện dấu vết của sinh linh vực sâu.
Thực lực nằm trong phạm vi Thần cảnh.
Những người không dám tiến vào con đường vực sâu, hoặc là không đủ dũng khí, hoặc là tu vi chưa tới Thần cảnh, giờ phút này đang liên thủ săn giết những sinh linh vực sâu tiến vào Cửu Vực này.
Ánh mắt Sở Huyền nhìn về phía Dương.
Dương vẫn đang bế quan trong huyễn cảnh, tìm hiểu một màn Tổ Vu giết địch.
Sắc mặt Sở Huyền lộ vẻ cổ quái, bên trên ý niệm của Dương có một đoàn khí tức đặc thù, thật sự có thể cảm ngộ sao?
Không hổ danh là Đệ Thập Tổ nhân tộc..., thiên phú quá trâu bò.
Nếu như hắn đã lĩnh ngộ, tất nhiên sẽ có thể đột phá cực hạn Cửu Cực.
Đương nhiên, hắn cũng thu được khí vận Thiên Đạo.
Sở Huyền lấy ra Ánh Chiếu Hỗn Độn Kính, chiếu rọi Cổ Giới Hỗn Độn, xem xét thử một chút các tộc trong Cổ Giới có lập ra kế hoạch nhằm vào Cửu Vực hay không.
Trong Cổ Giới Hỗn Độn, cường giả các tộc đều lộ ra sắc mặt buồn thảm.
Bọn hắn đang thử liên hệ lão tổ nhà mình, hỏi thăm về truyền thuyết Tổ Vu, Tam Thanh.
Muốn liên hệ đến những lão tổ này, cần một chút thời gian.
Cho dù có để lại phương thức liên lạc cùng bảo vật, nhưng mà Hỗn Độn vô biên, nào ai biết được hiện tại những lão già khú đế này ở nơi nào?
Thậm chí còn, bọn hắn có chết hay chưa cũng không ai biết rõ.
Nhất định phải làm rõ một chuyện, trước khi có Cửu Vực, có tông tại thế giới nào hay không.
Các tộc cũng không có nhàn rỗi đợi không, mà liên thủ bố trí một cái đại trận, tựa hồ muốn tận lực giảm bớt lực bài xích của Đại Đạo.
Muốn lén trốn vào Cửu Vực.
Đương nhiên, nếu muốn trốn tránh Đại Đạo hòng tiến vào Cửu Vực, độ khó rất cao.
Tỷ lệ thất bại khá lớn.
Nhưng mà chuyện đã đến nước này, cũng chỉ có thể buông tay thử một lần.
Về phần để cho cường giả nhân tộc tiến vào Cửu Vực, các tộc đều không có ý nghĩ này.
Lỡ như thật sự Cửu Vực tồn tại cơ duyên lớn, gia hỏa nhân tộc tiến vào trong đó, đạt được đại cơ duyên, chẳng lẽ để nhân tộc tăng thêm một vị chí cường giả hay sao?
Muốn bố trí đại trận này, cần tiêu hao rất nhiều bảo vật, hơn nữa cần các tộc Cửu Vực liên hợp, dùng ấn ký của các chủng tộc làm mắt trận.
Bọn hắn đều là sinh linh thế giới Cửu Vực, muốn tiến vào Cửu Vực, thì phải lợi dụng ấn ký sinh linh này.
Chỉ cần dời đi lực bài xích từ Đại Đạo, nhiễu loạn pháp tắc Đại Đạo, như vậy bọn hắn liền có thể tận dụng kẻ hở, trốn vào trong thế giới Cửu Vực.
Mặc dù sau khi tiến vào, thực lực sẽ chịu áp chế.
Nhưng cường giả các tộc đều tự tin, cho dù thực lực bọn hắn có bị áp chế, cũng vượt xa đám Khai Đạo giả Cửu Vực hiện tại.
Bọn hắn sẽ trở thành chúa tể Cửu Vực.
Nếu như có khả năng, thậm chí bọn hắn còn nghĩ đến bài trừ nhân tộc ra ngoài kế hoạch.
Cân nhắc đến sự đặc thù của nhân tộc, nói không chừng thời khắc mấu chốt sẽ cần cường giả nhân tộc xông vào Đại Đạo, làm nhiễu loạn lực bài xích của Đại Đạo.
Gia tăng tỷ lệ thành công kế hoạch lần này.
Nếu loại bỏ nhân tộc ra bên ngoài, cũng không thực tế.
Sau khi tiến vào Cửu Vực, phải xem tình huống ở Cửu Vực thế nào, mới có thể làm ra quyết định, có nên tiếp tục nhằm vào nhân tộc hay không.
Sở Huyền nhìn thấy đám cường giả các tộc đang bố trí một tòa đại trận.
Không thể phủ nhận, những cường giả này sống biết bao năm, thật sự có nhiều phương pháp.
Cửu Vực lại phát sinh biến cố, cùng với truyền thuyết Tổ Vu, Tam Thanh, đã khiến cho các tộc đứng ngồi không yên.
Bọn hắn đã đạt thành hiệp nghị, cho dù trả giá đắt cũng muốn thử một lần, bố trí đại trận, để lẻn vào Cửu Vực.
Phương pháp này, tỷ lệ thất bại không nhỏ, hơn nữa còn hao phí kinh người, làm không tốt còn dễ bị cắn trả.
Không phải vạn bất đắc dĩ, các tộc cũng không muốn thực hiện hạ sách này.
Bọn hắn vốn chờ đợi Đạo Kiếp Đại Đạo mở ra, thời điểm nhập kiếp, mới nghĩ biện pháp giải trừ lực bài xích của Đại Đạo.
Hôm nay, Đạo Kiếp còn chưa bắt đầu đã chết yểu.
Cửu Vực liên tục xuất hiện biến cố, tựa hồ ẩn chứa đại cơ duyên, đại tạo hóa.
Bất đắc dĩ lắm, bọn hắn mới lựa chọn hạ sách này để thử vận may.
Nếu như Cửu Vực không có chủ, cường giả các tộc hao phí nhiều tâm huyết, bố trí xuống đại trận lớn như thế, ngược lại là có tỷ lệ thành công tiến vào Cửu Vực.
Nhưng mà, hiện giờ Cửu Vực đã có chủ.
Cho dù bọn hắn có bố trí đại trận, bày mưu tính kế thế nào, có thể tiến vào Cửu Vực hay không, đều phải xem tâm tình Sở Huyền có tốt không.
Kỳ thật, nếu cường giả các tộc đều trở về Cửu Vực, chính là có trợ giúp rất lớn đối với Cửu Vực.
Nhưng mà điều kiện tiên quyết, là sau khi Thiên Đạo chiếm trọn Đại Đạo Cửu Vực.
Chỉ có như thế, khi cường giả các tộc tiến vào Cửu Vực, sẽ không xuất hiện tình huống mất khống chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận