Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 883. Tiên Tổ (3)

Chương 883. Tiên Tổ (3)
Editor: Kingofbattle.
Thừa dịp cường giả nhà người ta không ở đây, cướp đi đại trận thì có chút không tử tế lắm....
Thái chộp lấy một cây thước ngọc từ bên trong ra ngoài.
Thoạt nhìn rất bình thường, chỉ là bảo vật bình thường của Tiên Tộc.
Tựa hồ là vật bên người của vị cường giả Tiên Tộc nào đó.
Sắc mặt Hách Tiên Tôn thay đổi liên tục.
Kết hợp thái lời nói mới rồi.
Trên mặt hắn lộ vẻ khó tin.
Chẳng lẽ, đây là bảo vật của Tiên Tổ ?
Lại bị vứt vào trong đại trận.
Hắn nhớ tới binh sĩ Ngục Thần, gây áp lực lên các tộc, còn muốn cướp lấy đại trận.
Mục đích thật sự của bọn chúng, chính là bảo vật của Tiên Tổ?
Thái cầm thước ngọc ở trên tay, bên trên lượn lờ tiên khí, ý vận phiêu diêu tự tại.
"Tiên Tộc các ngươi thiếu nợ ta một nhân tình, hãy kêu mấy vị Tiên tộc đời đầu tới gặp ta! "
Vừa dứt lời, thân hình Thái liền biến mất ngay tại chỗ.
Hách Tiên Tôn há to miệng, cuối cùng khép lại.
Nhưng trong lòng rất chấn động.
Vậy mà đúng là bảo vật của Tiên Tổ?
Thái không có khả năng nói đùa chuyện này.
Việc này, cũng không nhỏ!
Liên quan đến bảo vật Tiên Tổ, binh sĩ Ngục Thần lại muốn đoạt lấy.
Có liên quan tới vị đứng sau lưng bọn chúng hay không?
Chẳng lẽ đối phương muốn bảo vật Tiên Tổ, dựa vào nó để tính toán Tiên Tổ ư?
Hách Tiên Tôn biết rõ, bản thân không thể quản được chuyện này.
Hắn chỉ là Tiên tộc đời thứ hai mà thôi, còn là người có thực lực yếu nhất.
Chỉ được cái sống dai hơn người.
Đám người còn lại trên mặt đều lộ vẻ kinh ngạc.
Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Hách Tiên Tôn, đều có chút là lạ.
Đường đường là Tiên tộc đời thứ hai, ngay cả bảo vật của lão tổ tông nhà mình cũng không biết?
Trở thành bảo vật bình thường bổ sung vào đại trận?
Quả nhiên, vị này là người phế nhất trong đám nhị đại tiên....
Chính là nhờ sống dai.
Lúc này Thái đã trở lại tộc địa Cự Nhân tộc, sau đó hóa thành một pho tượng.
Khẽ vuốt ngọc thước vài cái, liền thu vào.
Chờ đợi cường giả Tiên Tộc trở về.
Chuyện giết binh sĩ Ngục Thần này, phải để Tiên Tộc gánh vác mới được.
Trong lòng cảm thán.
Tên Sở này, đúng là không thay đổi, vẫn rất xảo trá âm hiểm....
Tính toán không lộ khuyết điểm!
Chỉ là thực lực hắn quá yếu.
Sau khi khinh bỉ thực lực của Sở, hắn liền tiến vào trạng thái lĩnh ngộ, tìm hiểu sự ảo diệu của Tạo Hóa Chi Khí.
Trong một tòa cung điện đang di chuyển tron Hỗn Độn.
Lại có cường giả hội tụ.
"Cửu Tốt cùng Thập Nhất Tốt đã chết! "
"Đây chính là hành động khiêu khích đối với Ngục Thần Hành Cung. "
"Tôn thượng đã cực kỳ tức giận, hạ lệnh chúng ta phải tra rõ việc này. "
Một đám binh sĩ Ngục Thần đều căm phẫn.
Nếu không tiến hành vây bắt hung thủ, thì danh tiếng ngông cuồng bá đạo của Ngục Thần Hành Cung sẽ bị mất sạch không còn chút gì.
Hư ảnh ngồi trên bảo toạ nói: "Ngục Thần Hành Cung, trực tiếp tiến về Cổ Giới Vực. "
Ngục Thần Hành Cung bắt đầu di chuyển về khu vực Hỗn Độn gần Cổ Giới.
Ngục Thần Giới Vực.
Ngục Đạo Cổ Thần mở hai mắt ra, mơ hồ bạo lộ ra khí thế.
Trên mặt tràn đầy vẻ tức giận.
"Dám cả gan giết binh sĩ của ta, đáng chém! "
Lại chết hai vị binh sĩ, đây là muốn vã mặt của hắn, khiêu khích uy nghiêm của hắn.
Trước đây rất lâu, từng có người giết chết binh sĩ dưới tay hắn.
Lần đó hắn tự mình xuất chinh, diệt tộc tên hung thủ, sau đó trấn áp vào vực sâu.
Quyền uy của hắn kéo dài biết bao thời đại, binh sĩ dưới tay hắn hoành hành Hỗn Độn, không có người nào dám giết binh sĩ Ngục Thần.
Cho dù gặp phải thế lực có Cổ Thần Hỗn Độn làm chỗ dựa, cũng chỉ đánh bị thương binh sĩ của hắn, cũng không dám trực tiếp giết chết.
Ngục Đạo Cổ Thần cố gắng nhớ lại, tựa hồ mấy tỷ năm trước, có một vị binh sĩ bị giết.
Lần đó hắn không có tự mình ra tay.
Có lẽ bởi vì như thế, đến hiện tại, trong Hỗn Độn đã quên sự tồn tại của Ngục Đạo Cổ Thần.
Có can đảm khiêu khích uy nghiêm của hắn.
Giết binh sĩ dưới trướng Ngục Thần!
Ánh mắt hắn bắn ra ánh sáng lạnh thấu xương, nhìn về phía một chỗ trong Hỗn Độn.
Chỗ đó, chính là nơi Hỗn Độn thai nghén ra thế giới đầu tiên.
Ngục Đạo Cổ Thần đứng dậy, giới vực khổng lồ bắt đầu co lại, cuối cùng hóa thành một đầu Đại Đạo, quấn quanh cơ thể Ngục Đạo Cổ Thần.
Cơ thể chuyển động, bắt đầu di chuyển về phía Cửu Vực.
Hắn muốn tự mình xuất thủ.
Lần này phải khiến cho đám tôm tép trong Hỗn Độn khiếp sợ thật lâu!
Ở một chỗ Hỗn Độn.
Một vị thanh niên, lưng đeo bảo kiếm, tóc dài bồng bềnh, khí chất tiêu sái.
Đột nhiên lấy ra một quả ngọc phù.
Phía trên truyền đến một dòng tin tức, sau khi đọc xong hắn liền nhíu mày.
Bắt đầu giơ tay bấm đốt, tựa hồ suy tính nhân quả trong đó.
Một lúc sau, hắn quay người chuẩn bị trở về Cửu Vực.
Đúng lúc này, trước mặt hắn liền xuất hiện dị tượng.
Trong dị tượng, là một trung niên tay áo bồng bềnh, tiêu dao tự tại, khí tức phiêu miểu.
Nam tử này tạo cho người ngoài một loại cảm giác tiêu dao tự tại.
Vị thanh niên kia cuống quít khom người: "Bái kiến sư tôn. "
"Ngục đang di chuyển về phía Cửu Vực, chuyện này liên quan tới vi sư, vật này giao cho ngươi. "
Bên trong dị tượng truyền tới một sợi dây thừng màu vàng.
Vị nam tử trung niên tiếp tục nói: "Nếu Ngục cố ý nhằm vào Tiên Tộc, ngươi liền dùng vật này, trói buộc hắn. "
"Vâng, thưa sư tôn! "
Bạn cần đăng nhập để bình luận