Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 978. Tam Giới Hoàn Thành (1)

Chương 978. Tam Giới Hoàn Thành (1)
Editor: Kingofbattle.
Tần liếc nhìn lão tổ các tộc, tiếp tục nói: "Không phải Khai Đạo giả, tất nhiên là sau khi tiến vào sẽ xuống Phàm giới, không có khả năng trở thành nô lệ cho Khai Đạo giả. "
"Đây là một loại cân bằng. "
"Ta chính là Thần Linh Thiên Đạo, bảo vệ Trật Tự Thiên Đạo, nhiệm vụ của ta là giúp chúng sinh Thiên Đạo phát triển, há có thể đi diệt các tộc, để nhân tộc độc bá? "
"Nhân tộc đã mạnh rồi, không cần ta giúp đỡ. "
Tuy là nói vậy, cuối cùng lão tổ các tộc có chút không yên lòng.
Ai biết được, Tần có phải lừa gạt bọn hắn không, lỡ như thả hậu bối vào trong Thiên Đạo, sau đó bị hắn giết sạch thì sao ?
Hoặc là bị giam cầm?
Triệt để cắt đứt tương lai của các tộc?
Lòng người rất hiểm ác...!
Nhân tộc nổi danh là xảo trá vô sỉ, âm hiểm hèn hạ.
Trong lòng bọn hắn nghĩ như vậy, vô thức liếc nhìn qua Sở.
Xét về xảo trá vô sỉ, âm hiểm hèn hạ, Sở là một ví dụ điển hình.
Nhân tộc có hình tượng thế này, một phần nguyên nhân cũng bởi vì Sở.
Hắn là Đệ Nhất tổ nhân tộc, còn xảo trá vô sỉ như vậy, thế thì đám hậu bối nhân tộc, làm sao mà không bị ảnh hưởng từ hắn?
Gương mặt Sở bày ra vẻ vô tội.
Nếu không phải các tộc liên thủ đối phó nhân tộc, chèn ép nhân tộc, thì tại sao hắn lại bày ra các loại âm mưu quỷ kế này, cả ngày đều phải suy nghĩ lừa gạt người ?
Còn không phải do các ngươi hay sao!
Nhân tộc yếu đuối, nếu muốn tự bảo vệ mình, chỉ có dựa vào thông minh tài trí, dựa vào các loại âm mưu quỷ kế.
Có chút bất đắc dĩ....
Sở cảm thấy, những lão già kia, quá hiểu sai về mình.
Hiện tại thực lực của mình đủ mạnh, cũng không thích làm những chuyện âm mưu thế này.
Lúc trước đều là bị những thứ khốn khiếp này bức ép.
Trong lòng hắn liền suy nghĩ, nên nghĩ ra một biện pháp để cho các tộc đấu đá lẫn nhau, không có lòng kết minh, suy yếu lực lượng các tộc.
Tần cũng biết, mấy chủng tộc khác có lòng cố kỵ.
Hắn cũng không nói thêm.
Hôm nay, vẫn chưa tới lúc để các tộc tiến vào.
Đợi đến lúc chúng sinh Hỗn Độn biết được sự tồn tại của Thiên Đạo, tất nhiên các tộc sẽ đồng ý, để một ít hậu bối tiến vào thiên địa.
Từ lúc Tần mạnh mẽ đánh chết Bạo Ma, trục xuất tất cả thế lực lớn của Hỗn Độn, chấn nhiếp các tộc.
Xem như bên ngoài thiên địa đã yên bình.
Đám người Diêu cũng không có rời đi.
Thiên địa Cửu Vực đã là quá khứ, Đại Đạo Cửu Vực cũng biến mất.
Thay vào đó là Thiên Đạo.
Có phải sự thật hay không, bọn hắn không biết được.
Cũng chưa thể hoàn toàn tin tưởng những gì Tần nói ra.
Bởi vậy, bọn hắn tiếp tục đợi ở ngoài thiên địa quan sát.
Sở Huyền nhìn về phía Cửu Vực, bố cục tam giới sắp hoàn thành triệt để.
Từ nay về sau, Cửu Vực sẽ trở thành lịch sử.
Thay vào đó, chính là Thần Châu!
Kỳ hạn 100 năm đã rất gần.
Đại thế Hỗn Độn cũng vì vậy mà thay đổi.
Một ít tồn tại thần bí ẩn núp trong Hỗn Độn, đều sẽ hiện thân.
Cường giả khắp nơi trong Hỗn Độn, sẽ lần lượt tề tụ sôi nổi.
Thậm chí ngay cả Chí Thượng Hỗn Độn, đều tự mình quá bộ.
Sở Huyền đã tính trước.
Một chỗ trong Hỗn Độn.
Một vị Cổ Thần Hỗn Độn đang ngồi xếp bằng trong một mảnh không gian.
Ở sau lưng hắn, có một vị Siêu Thoát Thiên Địa, đang cung kính bẩm báo tin tức.
Sau khi nghe xong, vị Cổ Thần Hỗn Độn khẽ lẩm bẩm: "Chí Thượng Hỗn Độn?"
Không chỉ chỗ này.
Từ lúc tất cả thế lực lớn phe Hỗn Độn trở về, thì tin tức Chí Thượng Hỗn Độn từng ra tay, bắt đầu truyền bá ở khắp nơi.
Một vị nam tử thần võ bất phàm, chậm rãi bay về chỗ ma khí dày đặc.
"Ma, đệ tử ngươi đã chết không ít. "
Thân ảnh Ma Tổ hiện ra.
Ánh mắt bình tĩnh không chút gợn sóng, cũng không tức giận.
Tựa hồ mấy người chết không phải đệ tử của hắn, mà chỉ là người bình thường.
Thần tổ thầm than trong lòng, Ma tổ thật sự càng ngày càng lãnh huyết vô tình, đang từng bước trở thành, trạng thái Ma trong lòng hắn.
"Lời đồn về Chí Thượng Hỗn Độn, ngươi cảm thấy thế nào? "
Tin tức về Chí Thượng Hỗn Độn xuất thủ, cũng đã lan truyền tới tai đám cường giả như bọn hắn.
Huống chi, đệ tử của hắn, Đình cùng Hi, đều truyền lại tin tức cho hắn.
Ma tổ bình tĩnh nói: "Vậy thì thế nào? Ta và ngươi đều không phải Chí Thượng Hỗn Độn, đừng nói là ngươi muốn đi khom lưng nịnh bợ? "
Thần tổ bèn thở dài: "Cửu Vực, chỉ sợ có biến hóa lớn, e rằng những người kia đều tiến về Cửu Vực, dù sao thì ta và ngươi đều xuất thân từ Cửu Vực, ý ngươi thế nào? "
"Xuất thân từ Cửu Vực thì sao chứ? Chỉ cần thực lực đủ mạnh mẽ, tự nhiên có thể độc chiếm Cửu Vực, thực lực chưa đủ, chẳng lẽ ngươi có thể trục xuất tất cả người bên ngoài hay sao? "
Ma tổ vẫn rất bình thản.
Thần Tổ hơi trầm mặc, một lúc lâu mới nói: "Nếu như tồn tại cơ duyên đột phá Chí Thượng Hỗn Độn thì sao? "
"Vậy thì tranh đoạt, dựa vào thực lực đoạt lấy. "
Ma tổ lạnh lùng nói: "Thần, tựa hồ tâm của ngươi đã dao động, trở nên không tự tin. "
Thần tổ lại trầm mặc.
Có lẽ đúng là vậy.
Đã không biết bao nhiêu năm, hắn vẫn không thể tiến thêm một bước.
Có thể là hơi gấp gáp?
"Tiên tổ còn chưa gấp, ngươi gấp cái gì chứ? Đợi đến lúc cần trở về, tự nhiên sẽ trở về. "
Thân ảnh Ma Tổ biến mất ngay tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận