Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 803. Hồn U vs Cực (3)

Chương 803. Hồn U vs Cực (3)
Editor: Kingofbattle
Đồ Vương Đạo là võ giả cực đạo, hơn nữa gần như là vô địch cùng cảnh giới, lực lượng của hắn cũng bộc phát đến cực hạn.
Nhưng mà, cũng không khiến cho lực lượng lột xác đến cực hạn.
Sở Bình Phàm cũng không được.
Hắn là Đao Chi Cực Đạo, bộc phát ra công kích của đao đến cực hạn, cũng không thể khiến cho lực lượng nhảy lên một cấp độ.
Sau khi lột xác thành Cổ Thần Cực Đạo, thì cực đạo của hắn đã xuất hiện một ít biến chất.
Lực lượng cực đạo bộc phát ra, cũng không có phát huy tới mức tận cùng, lại không phải là một loại lột xác khiến lực lượng nhảy vọt.
Nhưng lại có khả năng giúp cho lực lượng lột xác, tuy là phương pháp khác nhau nhưng lại có cùng hiệu quả.
Lực lượng vô cùng vô tận, có thể không ngừng mạnh lên, đạt tới một loại cực hạn chân chính.
Cực đạo của Cực, là lực lượng lột xác đến cực hạn, chứ không phải cực hạn tới mức tận cùng.
Đương nhiên, Sở Huyền cũng không biết, bản thể của Cực lại có cảm ngộ ra sao, phải chăng còn mạnh hơn so với cỗ hoá thân này.
Cực đạo của cỗ hoá thân này, bày ra lực lượng cực đạo, vừa là một loại cực hạn, lại vừa lột xác đến cực hạn.
Khiến cho lực công kích nhảy vọt lên ít nhất cũng là hai bậc.
Sau khi Hồn U khôi phục tu vi, cảnh giới còn cao hơn Cực, đã tiếp cận khai đạo 3 vạn dặm.
Mà Cực, bất quá cũng chỉ đạt khoảng khai đạo 2 vạn dặm.
Nhưng mà, chỉ vừa giao thủ, trong nháy mắt Cực đã áp chế Hồn U.
Mỗi một đòn công kích, cơ hồ đều ngang với lực lượng khai đạo 3 vạn dặm.
Hồn U là người đầu tiên khiêu khích, nguyên nhân cũng là do cậy già lên mặt.
Kết quả, lại bị Cực áp chế.
Hắn càng đánh càng kinh ngạc, đây là loại Bí Kỹ Đại Đạo gì, vậy mà có thể khiến cho lực lượng lột xác vài cấp bậc?
Lúc này Hồn U mới áp dụng chiến thuật phòng thủ.
Càng là loại Bí Kỹ Đại Đạo mạnh mẽ, thì tiêu hao lại càng lớn, chỉ cần hắn có thể kiên trì, người thắng lợi cuối cùng sẽ là hắn.
Chỉ có điều, Hồn U đã đoán trật lất.
Thứ mà Cực thi triển, cũng không phải Bí Kỹ Đại Đạo, mà là đạo của hắn.
Nếu đánh càng lâu, thì Cực càng mạnh hơn nữa!
"Hồn U, đã từng là chúa tể Cửu Vực, giết chết vô số cường giả, từng khiến cho rất nhiều cường giả sợ hãi tới mức đứng yên tại chỗ.
Hôm nay xem ra, cũng không có gì lợi hại.
Có lẽ, cũng không phải do Hồn U quá yếu, mà nguyên nhân do lúc trước cường giả các tộc đều quá phế vật. "
Cực vừa công kích vừa hời hợt nói ra.
"Hừ, nếu là năm đó, tiểu bối ngươi sớm đã bị đánh thành tro bụi! "
Hồn U lạnh lùng hừ một tiếng.
Trong lòng của hắn cũng nghi ngờ, tại sao Đại Đạo của mình không ảnh hưởng đến Cực?
Phàm là người có thực lực kém hơn hắn, tự nhiên khi đối mặt với hắn đều sinh ra cảm giác sợ hãi.
Có thể không bị ảnh hưởng bởi Đại Đạo của hắn, tất nhiên đều là thế hệ có tâm chí cường đại, ý chí cực kỳ chắc chắn, tuyệt đối chính là yêu nghiệt.
Nhìn chung trong lịch sử toàn bộ Hỗn Độn, cũng không có mấy người.
Nhưng mà, mặc dù trong lòng không cảm thấy sợ hãi, cũng sẽ là bộ dáng nghiêm túc, nghiêm túc kháng cự lại ảnh hưởng Đại Đạo của hắn.
Cực, quá không đơn giản.
Bộ dáng của hắn nhẹ như mây trời, tựa hồ chưa bao giờ biết sợ hãi là gì.
"Nếu ta ở trong thời đại của ngươi, một mình ta là đủ tru diệt ngươi, không cần phải chết đi vô số cường giả, vô số chủng tộc bị diệt vong? "
Cực nói ra một cách khinh miệt.
"Vậy thì cho ngươi mở mắt, xem lực lượng của chúa tể Hồn U. "
Thân hình Hồn U nổ tung, hóa thành ngàn vạn cái bóng, giống như là quỷ ảnh. Tiếng quỷ khóc sói tru truyền ra, Đại Đạo chi lực không ngừng phát tán ra, khu vực giao chiến giống như trở thành một cái sâm la quỷ vực.
Thái độ của Cực cũng trở nên thận trọng.
Khẽ phất tay một cái, trong tay đã xuất hiện một thanh đao.
"Giết! "
Đao quang như tia chớp, chớp mắt đã chém vào trong sâm la quỷ vực.
Nhưng mà, bên trong xuất hiện vô số sương mù màu xám, giống như vũng bùn, một kích này đi qua, phảng phất như đánh vào trong vũng bùn, không thể phá tan sâm la quỷ vực.
Lực lượng bị tiêu hao không còn chút gì.
Đại chiến vẫn tiếp diễn, sâm la chi khí bao trùm lấy Cực ở bên trong, Đại Đạo chi lực vô tận, truyền tới tiếng quỷ khóc sói tru chấn động thần hồn, ăn mòn Đại Đạo chi lực.
Trong tay Cực xuất hiện đủ loại vũ khí, khi thì đao, lúc thì kiếm, sau cùng còn biến ra trường thương.
Hắn không ngừng công kích vào sâm la quỷ vực, nhưng mà lực lượng đánh vào như rơi vào hư không, bất luận công kích ra sao, cũng không thể phá vỡ sâm la quỷ vực.
Sở Huyền yên lặng quan sát trận chiến này, hai vị này không hổ danh là tồn tại nổi danh một đời.
Hồn U thì từng là chúa tể Cửu Vực, hơn nữa còn là một vị hung tàn hiếu sát, Sở Huyền đột nhiên lộ vẻ hiếu kỳ đối với đoạn lịch sử sơ khai của Cửu Vực.
Sinh Linh Hỗn Độn đã từng là chúa tể Cửu Vực, là bị đánh bại như thế nào ?
Những cường giả đánh bại Sinh Linh Hỗn Độn, sau đó lại đi nơi nào?
"Tiểu bối, nhận thua đi, lực lượng của ngươi có mạnh hơn nữa thì thế nào?
Từ đầu tới cuối vẫn không thương tổn được ta.
Đã thứ vô sĩ kia từng vây giết ta, cũng không phá được Hồn U Chi Vực của ta.
Nếu không phải......hừ. "
Dường như Hồn U nhớ ra chuyện gì đó, lại hừ lạnh một tiếng.
Cực không ngừng công kích, liên tục đánh lên màn sương mù kia.
"Bất quá bọn hắn chỉ là phế vật mà thôi, làm sao có thể so với ta? "
Cực rất kiêu ngạo.
"Hôm nay, ta sẽ mở mang kiến thức cho ngươi một chút, hiểu biết cực đạo là gì!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận