Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 413. Thiên Phạt !

Chương 413. Thiên Phạt !
Editor: Kingofbattle
Không thể tiếp tục dây dưa nữa, phải rời khỏi Chiến Ma Cổ Địa!
Cho dù có trả một cái giá đắt, hắn cũng muốn rời khỏi đây, chỉ cần thoát khỏi Chiến Ma Cổ Địa, thì hắn sẽ có thêm lực lượng.
Có thể truy sát mối hoạ lớn như Tiểu Tà Vương!
Võ giả Thần cảnh Đại càn cung, vẫn còn chờ hắn bên ngoài Chiến Ma Cổ Địa.
Vị Thần cảnh kia, là do bản tôn của hắn dùng bí pháp khống chế, là Thần cảnh đứng thứ hai trong Đại Tà Cung.
Tà tử nhanh chóng phóng về lối ra Chiến Ma Cổ Địa.
Xoạt!
Một bóng người xuất hiện, chính là Tiểu Tà Vương, ngón tay đang cầm kim khâu, phong thái có chút kiều mị.
Sắc mặt Tà tử âm trầm, trực tiếp xông tới, trong mắt hắn, Tiểu Tà Vương chính là gia hoả có đầu óc không bình thường.
Bán nam bán nữ !
"Chạy đi đâu! "
Tiểu Tà Vương lưu lại một chuỗi tàn ảnh, trong tay bắn ra vô số hàn quang, một cơn mưa kim khâu bay về phía Tà tử.
Lúc này chẳng qua Tà tử chỉ cố chống cự, không có ý muốn dừng lại, một mực chạy trối chết ra phía ngoài Chiến Ma Cổ Địa.
Thực lực Tà tử cùng Tiểu Tà Vương cũng ngang nhau, hắn tình nguyện trả một cái giá đắt, cũng phải trốn chạy, cho nên Tiểu Tà Vương không còn cách nào ngăn cản.
Chỉ có thể liên tục tấn công, ý đồ đánh Tà tử trọng thương, sau đó sẽ tìm cơ hội đánh chết.
Dù sao Tà tử cũng không phải là Đế Cảnh bình thường, há có thể dễ dàng chết như vậy.
Một đường vừa chốn chạy vừa đánh nhau, giằng co suốt nửa tháng, rốt cục Tà tử đã thoát ra Chiến Ma Cổ Địa.
"Ngươi không chạy thoát được đâu. "
Tiểu Tà Vương đã đuổi sát đít.
Toàn thân Tà tử đều là máu, hắn cũng không biết, rốt cuộc trên mình đã trúng phải bao nhiêu lỗ kim, càng không biết, đến tột cùng là bị đoản đao chém chúng bao nhiêu nhát.
Gương mặt hắn vặn vẹo, lộ ra sát ý dữ tợn.
Nhanh chóng chay ra phía ngoài Chiến Ma Cổ Địa, sau khi thoát ra ngoài ngàn dặm, mới lạnh lùng mở miệng: "Giết hắn đi! "
Phía xa có một đạo khí tức xuất hiện, một ngón tay điểm về phía Tiểu Tà Vương!
Người này chính là Thần cảnh của Đại Tà Cung!
Sắc mặt Tiểu Tà Vương đại biến, đang muốn chạy trốn, nhưng mà thân thể hắn không thể cử động được, thực lực hai bên chênh lệch quá lớn.
Linh lực toàn thân đều sôi trào, Tiểu Tà Vương đang muốn dùng sức phá tan gông xiềng, nhưng mà cho dù hắn có giãy dụa ra sao, cũng không thể thoát khỏi.
Hai mắt đỏ ngầu, hắn không cam lòng.
Hình ảnh sau cùng xuất hiện trong đầu, không phải là Tà vương, cũng không phải kẻ thủ Tà tử, mà là một bóng dáng xinh đẹp.
"Bảo, ta không thể thủ hộ nàng được rồi! " (Bảo : ám chỉ Sở Vân, xem lại chương 200)
Tốc độ của ngón tay kia cũng không nhanh, tựa hồ muốn Tiểu Tà Vương cảm nhận được sự tuyệt vọng, chết trong tuyệt vọng!
Tà tử cũng không dám dừng lại, trực tiếp bỏ chạy, võ giả Thiên Cảnh của Đại Tà Cung đi theo bảo hộ hắn, rời khỏi Nam Châu Bắc Vực, quay về Đại Tà Cung Vực Hỗn Loạn!
Trong lúc Tiểu Tà Vương đang tuyệt vọng, trên bầu trời có ánh chớp đánh xuống, hóa thành từng sợi xiềng xích, giống như Thiên Phạt giáng xuống!
….
Trong lúc Sở Huyền đang khổ sở vì tốc độ tu luyện của võ giả Nam Châu quá chậm, thì lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Tiểu Tà Vương đuổi giết Tà tử ra ngoài, vị Thần cảnh kia muốn ra tay diệt sát Tiểu Tà Vương !
Đây là khiêu khích uy quyền của mình...!
Bất kể nói ra sao, Tiểu Tà Vương chính là người tìm thấy bí cảnh cơ duyên của mình.
Cũng xem như là người có duyên với Sở Huyền.
Hắn còn bởi vì mình mà tự tay thiến đi.
Nếu như trước mặt mình bị người khác ỷ lớn hiếp nhỏ giết đi, thì thể diện của mình sẽ để đâu?
Trong lòng Sở Huyền mừng thầm, hắn không tìm được lý do để hạ thủ, không ngờ đối phương lại tự tìm đường chết, như này thì không thể trách hắn ác độc.
Chỉ một ý niệm, pháp tắc Thiên Đạo hóa thành gông xiềng đánh xuống.
Nếu như đối phương muốn Tiểu Tà Vương cảm nhận được tuyệt vọng, thì bản thân mình là chủ nhân Thiên Đạo, cũng nên cho đối phương cảm giác được sự tuyệt vọng là gì!
Sắc mặt Thần cảnh Đại Tà Cung lộ vẻ kinh hãi, hắn phát hiện bản thân bị một lượng lượng pháp tắc giam cầm, căn bản là không thể chạy trốn hay nhúc nhích gì.
Cho dù hắn có bộc phát lực lượng Thần cảnh, nhưng mà vẫn không tài nào thoát được!
Làm sao có thể!
Hắn chính là Thần cảnh...!
Đã nửa bước chạm tới pháp tắc thiên địa, lại bị pháp tắc thiên địa giam cầm?
Huống chi lực lượng pháp tắc ở Nam Châu, vốn là suy yếu, không thể nào giam cầm hắn được.
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Hắn phát hiện loại lực lượng giam cầm mình, tựa hồ khác với loại pháp tắc thiên địa mà hắn biết!
Nhưng mà xiềng xích lôi đình này, đã đánh xuống, cho nên hắn không có thời gian để suy nghĩ.
Phải thoát thân!
Oanh!
Một tia máu trên người bắn ra, hắn không ngừng giãy dụa, nhưng mà từ đầu đến cuối vẫn không thể động đậy.
Hơn nữa máu huyết của hắn khi gặp phải lôi đình đánh xuống, phát ra tiếng xì xèo, không ngừng tan rã.
Ánh mắt Tả tử lộ vẻ kinh hãi.
Đây là Thiên Phạt?
Tại sao lại có Thiên Phạt nhắm vào Thần cảnh?
Huống hồ, cho dù là Thiên Phạt, cũng không thể tạo thành tổn thương quá lớn đối với Thần cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận