Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 561. Hỗn Độn Thuỷ Kinh !

Chương 561. Hỗn Độn Thuỷ Kinh !
Editor: Kingofbattle
Phật Vực đại thắng, Huyết Sát tan rã, Sở Huyền có thể cảm giác được, Thiên Đạo ở Phật Vực đang tăng lên rất nhanh.
Mặc dù không có liên thông với Thiên Đạo Bắc Vực, nhưng mà hạch tâm Thiên Đạo là Thiên Đạo phù, cho nên ngay sau đó Thiên Đạo Bắc Vực cũng trong quá trình tăng lên.
Thiên Đạo Đông Vực, cũng có nâng cao một ít.
Phật Vực đại thắng, không chỉ đơn giản là đánh bại Huyết Sát, mà còn trực tiếp độ hóa Huyết Sát Vương, ý nghĩa bên trong không phải tầm thường.
Đây là điểm mấu chốt đoạt được khí vận Huyết Sát.
Khí vận Phật Vực cũng tăng vọt.
Thực lực liên tục được nâng cao.
Ma Phật đã Thần cảnh đỉnh phong, đạt tới cực hạn.
Khoảng cách Đạo cảnh không xa.
Nam Vô Phật Đà cũng tương tự.
Thân là vị phật đầu tiên tại Cửu vực, tất nhiên là trên người Nam Vô Phật Đà sở hữu đại khí vận.
Hắn sắp đột phá Đạo cảnh.
Sở Huyền một bên chờ đợi kỳ hạn 50 năm, một bên chờ đợi Phật Vực sát nhập vào Thiên Đạo.
Một khi Phật Vực thuộc về Thiên Đạo, thì tu vi của hắn sẽ gia tăng thêm lần nữa.
Bắc Vực thuộc về Thiên Đạo, phần thưởng là 36 đầu đạo tắc, Phật Vực thuộc về Thiên Đạo, không biết có phải đạt được phần thưởng tương tự hay không?
Hoặc là nhiều thêm nữa...?
Trước mắt số lượng đạo tắc mà Sở Huyền nắm giữ, đã tiếp cận 200.
Chỉ sợ không có võ giả Đạo cảnh nào, thậm chí là Khai Đạo giả, có thể nắm giữ đạo tắc nhiều bằng hắn.
Trừ phi đối phương, cũng muốn mở ra một đầu đại đạo, cho nên mới cảm ngộ ra nhiều đạo tắc như thế.
Sở Huyền phỏng đoán một chút, Phật Vực thuộc về Thiên Đạo, có lẽ là sau kỳ hạn 50 năm.
Rốt cục, kỳ hạn 50 năm đã tới.
Sở Huyền hít sâu một hơi, chờ đợi hệ thống nhắc nhở.
Trong lòng thầm cảm khái, thời gian trôi qua thật nhanh, mới chớp mắt mà đã 50 năm.
50 năm không rời khỏi cửa dù chỉ một bước....
Đây cũng không phải là bế quan, mà là thật sự ở lỳ một chỗ.
Trong lòng Sở Huyền thổn thức không thôi, cường giả có thực lực như hắn, còn không dám ra khỏi cửa một bước, từ xưa đến nay không tìm ra người thứ hai.
Đương nhiên, thực lực tăng lên nhanh như hắn, từ xưa đến nay, chỉ sợ cũng tìm không ra người thứ hai.
50 năm, từ Phàm cảnh tăng lên tới Đạo cảnh 24 quan.
Loại tốc độ tu luyện thế này, truyền ra ngoài có thể doạ chết người.
"Ký chủ không bước ra khỏi cửa, vững vàng trạch 50 năm, hơn nữa còn một tay thúc đẩy kế hoạch Thiên Đạo, thúc đẩy đại kiếp đạo nguyên phát triển, bố trí tinh tế chí hướng rộng lớn, ban thưởng Hỗn Độn Thuỷ Kinh."
Sở Huyền: "? ? ? "
Có chút bất thường.
Sở Huyền im lặng suy nghĩ, nhìn thấy hệ thống nhắc nhở, có chút ngơ ngác, chính mình thúc đẩy đại kiếp đạo nguyên phát triển?
Nhưng mà hắn không có nhập kiếp....
Bởi vì Thiên Đạo mở rộng, xơi tái pháp tắc thiên địa Cửu vực, trong lúc vô hình đã giúp đại kiếp đạo nguyên phát triển nhanh hơn?
Đây là ngoài ý muốn!
Cũng không phải hắn muốn làm thế!
Sắc mặt Sở Huyền tràn đầy bất đắc dĩ, như thế nào đang yên lành, đại kiếp đạo nguyên lại bị hắn đẩy nhanh tiến độ chứ?
Hắn còn tưởng rằng, đại kiếp đạo nguyên phát triển nhanh như vậy, nguyên nhân là vì đạo kiếp đại đạo buông xuống.
Không ngờ là do bản thân thúc đẩy kế hoạch Thiên Đạo, mới dẫn tới đại kiếp đạo nguyên phát triển nhanh chóng như thế ?
Tăng tốc thì tăng tốc, Sở Huyền không có khả năng hoãn lại kế hoạch Thiên Đạo.
Nếu không có kế hoạch Thiên Đạo, làm sao thực lực của hắn tăng nhanh như vậy được?
Hắn không màng tới nguyên nhân do mình nữa, dời lực chú ý sang phần thưởng của hệ thống.
Phần thưởng kỳ hạn 50 năm, là Hỗn Độn Thuỷ Kinh.
Trạch càng lâu, thì phần thưởng càng phong phú, đẳng cấp càng cao.
Hỗn Độn Thuỷ Kinh, chắc chắn là cao cấp hơn Thái Sơ Đạo Kinh.
Sở Huyền xem xét phần thưởng.
"Hỗn Độn Thuỷ Kinh, nhìn lén căn nguyên của hỗn độn, diễn hoá vô cực của hỗn độn, vô tận của đại đạo......"
Nhìn qua giới thiệu về Hỗn Độn Thuỷ Kinh, trong lòng Sở Huyền liền chấn động, đúng là có thể nhìn lén tồn tại hỗn độn, vô tận đại đạo, còn có thể thông hiểu huyền bí của hỗn độn.
Hơn nữa có thể mở ra đại đạo, thông hiểu tạo hóa của đại đạo.
Đây đúng là vô thượng chi pháp.
Sở Huyền hít sâu một hơi, nhận lấy phần thưởng.
Ầm ầm!
Chỉ trong chốc lát, dường như Sở Huyền không còn ở trong tiểu viện, cho dù người nào cũng không thể khám phá ra vị trí của hắn.
Mà Sở Huyền, chỉ cảm thấy bản thân giống như một quả trứng, mênh mông mịt mờ, không biết ở nơi nào.
Không còn thời gian, cũng không còn thiên địa vạn vật, dường như mọi thứ đều là hỗn độn, không có bốn phương, không có nông sâu......Không có gì hết, cũng không tồn tại thứ gì.
Không biết trải qua bao lâu, không biết năm nào tháng nào, từ trong hỗn độn có một sợi tử quang chậm rãi xuất hiện, tiếp theo lại tách ra từ trong hỗn độn.
Tử quang chiếu rọi hỗn độn, chiếu tới quả trứng này, lúc bị tử quang rọi tới, quả "Trứng" này bắt đầu lớn lên.
Càng lúc càng lớn, càng ngày càng to ra, Sở Huyền có một loại cảm giác bản thân sắp bị nổ tung.
Trong đầu lại xuất hiện đủ loại cảm giác cùng cảm ngộ khó nói thành lời, dường như hắn đang trải qua giai đoạn biến hoá nào đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận