Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1040. Một Chưởng Giết Chí Thượng (3)

Chương 1040. Một Chưởng Giết Chí Thượng (3)
Editor: Kingofbattle.
Đám người Tô Tiên Nhi đứng bên cạnh, dùng ánh mắt sùng bái liếc nhìn Sở Huyền.
Chí Thượng Hỗn Độn....
Cường giả khủng bố như thế.
Một chưởng liền chụp chết ?
"Quả nhiên sư tôn chính là tồn tại vô địch. "
Đinh Việt rung động nói ra.
Tiếng rên rỉ nghẹn ngào vang lên khắp Hỗn Độn, kéo dài khoảng nửa khắc đồng hồ.
Kế tiếp gió nhẹ âm hàn cũng biến mất.
Hỗn Độn khôi phục lại như cũ.
Nhưng có một vài cường giả, trong lòng lại không thể nào bình tĩnh.
Không ít Cổ Thần Hỗn Độn đều lộ ra sắc mặt khó hiểu, bọn hắn nhớ tới, Hỗn Độn đã từng xuất hiện tình cảnh thế này.
Cũng có cơn gió âm hàn, từ từ lướt qua.
Lần kia, tiếng nức nở nghẹn ngào còn vang vọng hơn lần này, thời gian cũng dài hơn.
Lúc trước, bọn hắn không biết chuyện này đại biểu cho cái gì.
Chỉ cho là, có khả năng Hỗn Độn xuất hiện biến cố gì.
Cho đến tận hôm nay.
Tận mắt nhìn thấy một vị Chí Thượng Hỗn Độn chết đi.
Bọn hắn mới hiểu ra, tiếng rên rỉ nghẹn ngào lúc trước, gió lạnh thổi qua, là đại biểu một vị Chí Thượng Hỗn Độn chết đi!
Tiếng nghẹn ngào nức nở lúc trước kéo dài càng lâu.
Có nghĩa là, vị Chí Thượng Hỗn Độn chết ở trước kia, so với Hỗn Độn Tuyệt Chủ thì mạnh hơn nhiều.
Người kia là vị Chí Thượng Hỗn Độn nào, tại sao lại bỏ mạng ?
Đừng nói là cũng bị vị tồn tại khủng bố này đánh chết ?
Ánh mắt Sở Huyền đảo qua sáu vị Chí Thượng còn lại.
Lúc này hai lão hồ ly kia đã thối lui đến một chỗ khá xa, bộ dáng không tham dự vào chuyện này.
Khóe miệng khẽ co quắp.
Hai lão hồ ly này đúng là gian xảo.
Năng lực xem xét thời thế, cũng rất cao tay.
Nhìn thấy ánh mắt Sở Huyền lướt tới bên này.
Hai vị lão hồ ly kia lập tức khẩn trương.
"Tôn thượng, ta không dính líu gì tới Tuyệt Chủ, ta đã từng khuyên ngăn hắn, chỉ là hắn rất hung hăng, thực lực lại mạnh, ta cũng không thể làm gì hắn.... "
"Tôn thượng giết Tuyệt Chủ, duy trì trật tự Hỗn Độn, ta rất ủng hộ! "
Lúc này một lão hồ ly đứng ra, tỏ thái độ kinh sợ.
Sở Huyền không khỏi nghi ngờ, đến tột cùng là lão hồ ly này đột phá Chí Thượng như thế nào.
Cũng quá nhát chết đi.
Trực tiếp gọi hắn là "Tôn thượng", bộ dáng tình nguyện làm binh sĩ, trở thành cấp dưới.
"Tôn thượng, ta cùng với Tuyệt Chủ thường xuyên bất hòa, cũng từng khuyên ngăn, còn bị hắn tức giận mắng mỏ, hôm nay tôn thượng giết hắn đi, thật sự là chuyện hợp ý trời! "
"Tuyệt Chủ làm nhiều việc ác, tôn thượng giết hắn, chính là công đức vô lượng!"
Một lão hồ ly khác cũng lên tiếng trình bày.
Bốn gã Chí Thượng còn lại, trên mặt lộ vẻ khó tin, liếc nhìn hai lão hồ ly kia.
Trước đó, hai lão già này vẫn luôn bảo trì phong thái lão tiền bối.
Rất có bộ dáng cao cao tại thượng.
Bọn hắn cũng tương đối kiêng kị, không dám chọc tức hai vị Chí Thượng cổ xưa này.
Kết quả! ! !
Lúc này lại thay đổi thái độ nhanh hơn lật bánh tráng?
Nói láo đến mức này, hai mắt cũng không thèm nháy một phát....
Vị kia không phải luôn âm thầm ủng hộ Hỗn Độn Tuyệt Chủ sao?
Như thế nào, bây giờ trở thành thường xuyên bất hòa rồi?
Bốn vị Hỗn Độn Cự Thần, đều nghe thấy mà sững sờ.
Nếu không biết được nội tình, còn tưởng rằng hai lão hồ ly này chính là thuộc hạ của tiền bối.
Ánh mắt Sở Huyền lướt qua hai lão hồ ly.
Hai người bọn hắn liền thở dài một hơi, xem như giữ được cái mạng nhỏ.
Về phần mặt mũi?
Mặt mũi có thể sống lâu được chắc ?
Sở Huyền nhìn về phía bốn vị Chí Thượng còn lại.
Bốn người này lập tức khẩn trương.
Nhưng mà, bọn hắn không làm được chuyện xấu hổ như hai lão hồ ly kia.
Một lúc lâu, một vị trong đó mở miệng nói: "Việc này, là chúng ta sai, tiền bối muốn thế nào? "
"Sai ở đâu ? "
Giọng nói Sở Huyền nghe không ra vui hay giận.
"Sai, sai ở chỗ không nên quấy nhiễu Thiên Đạo. "
Vị Chí Thượng kia ngơ ngác một chút, thấp thỏm mở miệng nói.
Phản kháng?
Tựa hồ không thể phản kháng....
Dốc sức liều mạng cũng không có tác dụng.
Về phần nhận thức kinh sợ giống như lão hồ ly kia, hắn không làm được....
Dù sao, vẫn muốn giữ chút thể diện.
"Còn gì nữa không? "
Còn có?
Bốn vị cường giả Chí Thượng đưa mắt nhìn nhau, ngoại trừ quấy nhiễu Thiên Đạo, ngấp nghé Thiên Đạo ra, còn có chuyện gì sai sao?
Thật lâu, một vị Chí Thượng khác mở miệng nói: "Còn có một chuyện, không nên dung túng Tuyệt Chủ làm loạn, quấy nhiễu trật tự Hỗn Độn. "
Sở Huyền không có nói gì.
Liếc nhìn bốn người này, im lặng thật lâu cũng không có mở miệng.
Bốn vị Chí Thượng kia chỉ cảm thấy, tựa hồ trong lòng có một tảng đá lớn đang đè ép bọn hắn.
Áp lực càng lúc càng lớn, khiến bọn hắn cực kỳ khẩn trương.
Không biết, vị tồn tại thần bí này, sẽ xử trí bọn hắn ra sao.
Trong lòng rất tuyệt vọng.
Bọn hắn chính là Chí Thượng Hỗn Độn....
Vậy mà vẫn không thể nắm giữ vận mệnh bản thân, giống như sâu kiến trước mặt người ta, chờ đợi phán xử.
"Đã biết sai, thì nên xử phạt thế nào? "
Rốt cục Sở Huyền đã mở miệng.
Xử phạt ra sao?
Bốn người đưa mắt nhìn nhau, trong khoảng thời gian ngắn, cũng không biết trả lời thế nào.
Tu luyện tới cảnh giới như bọn hắn, ai lại muốn chết?
Cũng không muốn hạ thấp cảnh giới.
"Hả ? "
Ánh mắt Sở Huyền dần dần trở nên sắc bén, tựa hồ đã mất kiên nhẫn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận