Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1096. Vô Thiên Các, Vô Thiên Bia (2)

Chương 1096. Vô Thiên Các, Vô Thiên Bia (2)
Editor: Kingofbattle.
Một vài thế lực thường xuyên để lại những thủ đoạn này ở trên người môn nhân đệ tử.
Nếu môn nhân đệ tử bị người giết chết, thì dùng thứ này để truy xét ra hung thủ, sau đó báo thù cho môn nhân đệ tử.
Ký hiệu này lại xuất hiện ở trên người Y Linh Linh, đây cũng là chuyện ngoài ý muốn.
Thiên Hạ Các!
Vậy mà ở góc nhỏ này, lại có phân bộ của một thế lực.
Thế lực này, có Khai Đạo giả trấn thủ.
Dựa theo ký hiệu mà dò xét, người lưu lại đạo ký hiệu này có thực lực không mạnh, nằm trong khoảng khai đạo vạn dặm.
Liệt Thiên nhìn chằm chằm vào đạo ký hiệu kia.
"Sư tôn. "
Y Linh Linh lấy ra ngọc bia, vội nói: "Lúc đệ tử tiêu diệt Thiên Hạ Các, có phát sinh biến cố ngoài ý muốn......"
Nàng bắt đầu kể lại mọi chuyện một lượt.
Nhất là lai lịch ký hiệu, nói rõ chi tiết từng chút một.
"Việc nhỏ. "
Hai mắt Sở Huyền chớp động phát ra tử quang, sau khi xác định trên người Y Linh Linh không còn thứ gì ẩn núp, liền nhẹ nhàng phán một câu.
Khu vực hoang vắng này, cho dù Thiên Hạ Các có chí cường giả, cũng sẽ không rách việc lặn lội tới đây.
Huống chi, chưa hẳn là thực lực Thiên Hạ Các rất mạnh.
Y Linh Linh nghe vậy thì thở dài một hơi.
Nàng chỉ lo lắng, mình đi trêu chọc thế lực cường đại, làm phiền sư tôn.
"Lão Liệt à..., nhìn ra thứ gì rồi sao? "
Sở Huyền cầm lấy ngọc bia ảm đạm nhìn thoáng qua, tiện tay ném ở trên mặt bàn, rồi nhìn về phía Liệt Thiên hỏi.
Liệt Thiên vẫn quan sát đạo ký hiệu kia.
Cũng không biết, đến tột cùng là hắn phát hiện ra thứ gì.
"Ký hiệu này, khiến ta nhớ tới một thế lực trong quá khứ. "
Liệt Thiên trầm ngâm một chút, bèn nói.
"Ồ, kể ra một chút xem. "
Sở Huyền cảm thấy hứng thú.
Thế lực có thể khiến cho Liệt Thiên chú ý, tất nhiên sẽ không yếu.
Liệt Thiên ở thời kỳ đỉnh phong, chính là cường giả Sáng Đạo Cảnh.
"Vô Thiên Các, nghe đồn chính là do một vị cường giả Vô Thượng Cảnh thành lập, có một kiện vô thượng thần binh gọi là Vô Thiên Bi, có công năng giám sát nguồn gốc sức mạnh của sinh linh.
Nghe đồn ngay cả Đại Đạo cũng có thể giám sát, chỉ có Vô Thượng Cảnh mới có thể tránh né được, năng lực kia vô cùng cường đại. "
Sắc mặt Liệt Thiên thoáng ngưng trọng, tiếp tục nói: "Vô Thiên Các từng ở trên thế giới Thiên Dương, phân bộ của thế lực này trải rộng khắp nơi, mỗi một phân bộ đều có một kiện Vô Thiên Bi phỏng chế, trên tấm bia kia có ký hiệu cùng loại. "
"Phàm là người diệt phân bộ của Vô Thiên Các, đều bị ký hiệu này nhập vào cơ thể, kết cục lọt vào đuổi giết của Vô Thiên Các. "
Sở Huyền khẽ nhíu mày, nghe qua thì Vô Thiên Các có chút trâu bò....
Y Linh Linh đứng ở bên cạnh nghe được, lúc này trong lòng nàng có chút bất an.
Tựa hồ chính mình gây ra đại họa?
"Ký hiệu này, hẳn là truyền thừa từ Vô Thiên Các, chẳng qua là không được đầy đủ, chỉ bắt chước theo một chút. "
Liệt Thiên nói xong liền lắc đầu, phun ra một ngụm đánh nát đạo ký hiệu kia.
Sau đó hắn nhìn về phía ngọc bia trên bàn, lại nói: "Tấm bia này, hẳn là phỏng chế theo Vô Thiên Bi, chỉ là một chút da lông cũng không bắt chước được, chỉ được cái vẻ ngoài là giống. "
"thế lực Thiên Hạ Các này, hẳn là đã lấy được một ít truyền thừa còn sót lại của Vô Thiên Các. "
Sở Huyền khẽ nhíu mày, kinh ngạc nói: "Vô Thiên Các bị diệt? "
Thế lực mạnh như vậy, lại bị tiêu diệt ?
Liệt Thiên thoáng xúc động kể lại: "Sự kiện lúc trước, Vô Thiên Các cũng tham dự vào trong đó, mặc dù ta chưa từng tận mắt thấy trận chiến ấy, nhưng nghe kể lại người sáng tạo ra Vô Thiên Các, mang theo Vô Thiên Bi tham chiến, kết quả Vô Thiên Bi bị nghiền nát, thân tử đạo tiêu. "
"Sau lần đại chiến này, Vô Thiên Các cũng tiêu vong triệt để. "
Nếu như Vô Thiên Các tiêu vong, chỉ truyền thừa xuống một phần.
Thì Thiên Hạ Các này, mạnh nhất cũng chỉ là Sáng Đạo giả.
Thậm chí ngay cả Sáng Đạo giả cũng không có.
Dù sao truyền thừa không hoàn chỉnh có lợi hại tới đâu, cũng không dễ đột phá Sáng Đạo cảnh như vậy.
"Nói như vậy, Thiên Hạ Các này cũng chỉ như vậy? "
Liệt Thiên gật đầu nói: "Hẳn là thế đi, chỉ là đạt được truyền thừa còn sót lại mà thôi, so với Vô Thiên Các, chênh lệch một trời một vực. "
Hắn nhìn về phía Y Linh Linh: "Y nha đầu..., Thiên Hạ Các chó má gì đó, đã diệt thì diệt, thế lực giun dế mà thôi, không cần lo lắng. "
"Có thật không? "
Y Linh Linh vẫn có chút bận tâm.
Sở Huyền cười nói: "Yên tâm đi, sư tôn của ngươi cũng không phải được nặn bằng bùn nhão, chỉ là một cái Thiên Hạ Các nhỏ nhoi, có thể tính là thứ gì. "
Y Linh Linh nghe vậy, liền yên tâm triệt để.
Chỉ cần không phải cường giả Vô Thượng Cảnh tìm tới tận cửa.
Sở Huyền chẳng hề sợ chút nào.
Hắn cũng có vô thượng thần binh đấy nhé.
Y Linh Linh báo thù xong, cũng trở nên lạc quan yêu đời hơn.
Không còn cắm đầu tu luyện như trước.
Đương nhiên, nàng vẫn tu luyện khắc khổ.
Cuộc sống lại trở về như trước.
Thỉnh thoảng Sở Huyền sẽ dắt mèo đi dạo, trải qua cuộc sống bình thường của phàm nhân.
Liệt Thiên thì tiếp tục dưỡng thương.
Hắn không thể chịu đựng được cuộc sống nhàm chán thế này.
Bế quan tu luyện không tốt hơn sao?
Cứ khăng khăng muốn sống như người phàm, trải qua sinh hoạt nhàn nhã.
Nếu không phải hắn biết rõ Sở Huyền bất phàm, thậm chí hắn còn hoài nghi, đây là một người bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận