Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 946. Thực Lực Chân Chính Của Sở (2)

Chương 946. Thực Lực Chân Chính Của Sở (2)
Editor: Kingofbattle.
Ác Ma...!
Là người cực kỳ hung tàn, đây là tồn tại không thể trêu chọc.
Trong tất cả thế lực phe Hỗn Độn, tạm thời không có cường giả nào đạt cấp bậc như Ác Ma.
"Chuyện liên quan tới Cửu Vực, không tới lượt người thế lực bên ngoài nhúng tay. "
Hai mắt Ác Ma âm lãnh quét nhìn bốn phía.
Ánh mắt dừng lại trên người phe Cổ Giới Hỗn Độn.
"Chuyện này, thế lực Cổ Giới Hỗn Độn cũng không nên nhúng tay."
Nói xong, nhìn về phía Diêu cùng Hi.
"Nhị vị, ý các ngươi thế nào? "
Loại trừ thế lực bên ngoài Cửu Vực.
Tranh đoạt tạo hóa bên trong thiên địa Cửu Vực, chỉ có thể là các tộc Cửu Vực tham dự.
"Ha ha, ta không có ý kiến, tất cả đều dựa vào thực lực. "
Diêu cười nói ha hả.
Bất luận là Cổ Giới Hỗn Độn, hay là thế lực đến từ Hỗn Độn, nếu như không đủ thực lực, thì đừng mơ mộng tranh đoạt tạo hoá với bọn họ.
Thần nữ Hi cũng đồng ý.
Trong Hỗn Độn, lại truyền đến một giọng nói.
"Ta cũng đồng ý, tất cả đều nói chuyện bằng thực lực. "
Một vị cường giả xuất hiện.
Đây là cường giả phe Cổ Giới Hỗn Độn.
Đám người phe Cổ Giới Hỗn Độn liền thở phào nhẹ nhõm.
Người tới là Côn Cổ!
Ác Ma liếc nhìn đối phương, xem như đã ngầm chấp nhận.
Hắn lại quay về phía Thái.
"Cự Nhân tộc, không có tư cách tham dự! "
Cự Nhân tộc, người đang trấn thủ là Phong, thực lực của hắn chưa đủ yêu cầu giúp Cự Nhân tộc tham gia tranh đoạt.
Thái chỉ hừ lạnh một tiếng.
Cự Nhân tộc có tham gia hay không, hắn không phải là người quyết định.
Ác Ma hiện thân.
Càn, cũng nên hiện thân.
Đại ca của mình, có lẽ cũng sẽ trở về.
Ác Ma lạnh lùng quan sát Thái một hồi, tựa hồ muốn nuốt hắn.
Ánh mắt nhìn phía Long tộc, sau đó dời qua Long Quân, trong mắt có chút kiêng kị.
Vị này, không dễ chọc.
Nhìn không thấu thực lực.
Không nói gì thêm, lại nhìn về phía Hỏa Phượng tộc.
Bộ tộc này, có nguồn gốc huyết mạch từ Chu Tước thuộc tứ linh thần thú, nghe đồn có liên quan lại cùng đệ nhất cầm thời viễn cổ Hỗn Độn.
Nội tình kém hơn một ít.
Tạm thời mà nói, không xuất hiện cường giả mạnh hơn.
Chỉ là bên phía đối phương có một con quái điểu, tạo cho Ác Ma một loại cảm giác áp bách, không dám nhìn nhiều, sợ dính phải vận rủi.
Đều là thế lực xuất thân từ Cửu Vực, bất luận thế nào, đều có đủ tư cách tham dự.
Có thể đạt được cơ duyên, phải dựa vào thực lực cùng khí vận rồi.
Ánh mắt Ác Ma lại dời qua Thuỷ Liên, không hề che giấu ác ý.
Sắc mặt Thuỷ Liên tái xanh, lui về phía sau hai bước, trốn ở sau lưng Sở.
"Trước tiên, phải quyết lũ bò sát nhân tộc này! " Ác Ma cười to dữ tợn.
Hắn há miệng rộng ra, ác ý cuồn cuộn, hóa thành Cự Ma khủng bố, trực tiếp cắn nuốt về phía nhân tộc.
Ầm!
Cực đâm ra một kiếm, bộc phát lực lượng cực hạn.
Hạ cũng chém ra một đao.
Ầm ầm!
Lực lượng cắn nuốt của Ác Ma bị kiếm này xé rách ra một lỗ thủng.
Nhưng mà dù sao thì thực lực Ác Ma quá mạnh mẽ.
Hắn chỉ hừ lạnh một tiếng, dùng một tay chụp xuống.
Cực liên tiếp chém ra, lực lượng mỗi một kiếm đều chạm đến cực hạn, hơn nữa còn có dấu hiệu thăng hoa, lực công kích đã vượt qua cảnh giới của hắn.
Mặc dù như thế, Cực vẫn không phải là đối thủ của Ác Ma.
Hắn chỉ khai đạo khoảng hơn 2000 vạn dặm mà thôi.
Có thể bộc phát ra lực lượng vượt xa cảnh giới, toàn bộ đều nhờ vào cực đạo của hắn, dùng một loại thăng hoa cực hạn, bạo phát ra lực lượng vượt mức.
Mặc dù như thế, thực lực của hắn cũng chỉ tăng lên ước chừng khai đạo 3000 vạn dặm.
Ngăn cản một chút thì không khó, nhưng tất nhiên đánh lâu dài sẽ thua.
"Loài bò sát nhỏ bé, cũng dám làm càn! "
Ác Ma cười nói ngông nghênh.
Trong lòng hắn đã nổi sát tâm muốn giết Cực.
Một khi để hắn phát triển, sớm muộn sẽ vượt qua mình.
Cực đạo, quá cường đại, quá đặc thù.
Bất quá chỉ khai đạo hơn 2000 vạn dặm mà thôi, vậy mà bộc phát ra lực lượng gần 3000 vạn dặm.
Nếu như tên này cùng cảnh giới với mình, chẳng phải hắn có thể trấn áp chính mình?
Cực liên tục thi triển chiêu thức, ngăn cản công kích của Ác Ma.
Bất quá càng về sau thì lộ ra đuối sức.
Ác Ma cười to dữ tợn.
Tựa hồ hắn muốn cho nhân tộc cảm nhận được tuyệt vọng.
Sở nhìn về phía thần nữ Hi.
Hi hừ lạnh một tiếng, rồi nói: "Thần tộc không thể nhúng tay vào, sẽ không nhằm vào nhân tộc các ngươi, phiền phức của mình, tự mình giải quyết. "
Sở lắc đầu cười khổ một tiếng.
Hắn thở dài một hơi, ánh mắt đột nhiên lộ ra tia sắc bén.
Khí thế trên người Sở bộc phát.
Siêu Thoát Thiên Địa Đại Đạo Giả, hơn nữa không kém gì Hạ.
Thái nhìn thấy mà trợn mắt há hốc mồm.
Tại sao có thể như vậy?
Sở chỉ nhìn hắn một cái, cười nói: "Còn phải đa tạ Thái, giúp ta ẩn giấu, thực đúng là huynh đệ tốt.... "
"Ngươi nói rất đúng, không có thực lực gánh vác mưu tính, đều là phí công. "
"Làm sao mà ta có thể là loại người yếu đuối, toàn bộ đều nhờ tính toán? "
Ác Ma liếc nhìn hắn một cách lạnh lùng.
"Không ngờ ngươi lại ẩn dấu thực lực, quả thực có chút thủ đoạn, bất quá chỉ dựa vào thế này? "
Giờ khắc này, Sở ngạo thị quần hùng.
"Nếu ta sống cùng thời với Tam Tổ, há có thể yếu hơn ba vị kia ? Chỉ cần cho ta thời gian, đuổi theo Tiên Thần Ma, cũng chẳng phải vấn đề gì to tát. "
"Cả đời ta, không kém bất cứ vị thiên kiêu nào. "
Không ít cường giả đều trợn mắt nhìn hắn.
Ngay cả Cực cũng không ngoại lệ.
Sở chỉ có chút thực lực như vậy, tuy là mạnh hơn Hạ một chút.
Nhưng mà hắn lấy tự tin ở đâu, xuất khẩu cuồng ngôn không kém bất luận vị thiên kiêu nào, đủ sánh ngang với tiên thần ma ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận