Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 780. Bí Ẩn Thần Hồn Của Hắc Nguyệt (1)

Chương 780. Bí Ẩn Thần Hồn Của Hắc Nguyệt (1)
Editor: Kingofbattle
Số lượng pháp tắc Thiên Đạo lan tràn đến Thiên Chi Vực mỗi lúc một nhiều, Sở Huyền cũng thấy được một vài đạo tràng, một ít ngọn núi, các loại hòn đảo.
Đồng thời cũng nhận ra khí tức quen thuộc.
Ma Đồ.
Bên trong đạo tràng này lượn lờ phật quang.
Ngoại trừ Ma Đồ ra, đúng là không có người thứ hai.
Chỗ mà Khai Đạo giả Cửu Vực đang ở hiện giờ, trước kia chỉ là một góc nhỏ của Thiên Chi Vực mà thôi.
Sở Huyền ngồi ở bên trên xích đu, nhàn nhã thảnh thơi, gọi Tô Tiên Nhi tới trước mặt, bảo nàng xoa bóp cho hắn.
Đây mới là cuộc sống đáng mong ước...!
Bản thân mình vất vả khai đạo, thật sự quá mệt mỏi.
"Tiên sinh, tu vi của nô tỳ đã cách xa đám người Đinh Việt. "
Tô Tiên Nhi vừa xoa bóp vai cho Sở Huyền, vừa phiền muộn nói ra.
"Vậy ngươi có muốn ra ngoài tranh đoạt cơ duyên? "
Sở Huyền mở miệng, cắn một trái đạo quả Tô Tiên Nhi bón đến miệng, cười hỏi.
"Nô tỳ cũng không muốn, nô tỳ còn muốn hầu hạ tiên sinh. "
Sở Huyền mỉm cười, nha đầu này vẫn rất khôn khéo, biết mình mới là cơ duyên lớn nhất, ở bên cạnh mình mới là sáng suốt.
"Yên tâm đi, ta sẽ cho ngươi một vài cơ duyên. "
Sở Huyền cười ha hả, nói ra.
Chờ Hoang Cổ Sơ Địa sát nhập vào trong Thiên Đạo, hắn có thể lựa chọn vài cơ duyên thích hợp với Tô Tiên Nhi.
Đám đệ tử của hắn, ai cũng có được phong thái Cổ Thần Hỗn Độn, nàng là thị nữ của mình, cũng không thể rớt lại ở phía sau....
"Tạ ơn tiên sinh. "
Tô Tiên Nhi vui mừng hớn hở.
Sở Huyền nhìn về phía Hắc Nguyệt, có lẽ đã đến lúc rồi ?
"Sao rồi? "
Giọng nói Sở Huyền truyền vào trong đầu Hắc Nguyệt.
"Sư tôn, thời cơ đã đến, có lẽ đối phương làm đang chuẩn bị sau cùng. "
Rất ít khi Hắc Nguyệt biểu hiện ra tâm tình kích động.
Thần hồn bị khuyết thiếu, nếu tâm tình dễ chấn động, thì sẽ phát sinh vấn đề.
Từ nhỏ nàng đã học cách khống chế tâm tình, dần dà, mặc kệ gặp phải bất cứ chuyện gì, sắc mặt cũng không để lộ ra chút gì.
Giống như một người vô cảm.
Hôm nay, thần hồn bị thiếu sắp quay trở về, có thể không kích động sao?
Một khi thần hồn được tu bổ hoàn chỉnh, có ý nghĩa như thế nào?
Thiên phú sẽ được kích hoạt toàn bộ.
"Tốt lắm, vi sư sẽ trợ giúp hắn tiễn cơ duyên tới đây. "
Sở Huyền cười nói.
Hắc Nguyệt nở một nụ cười, sư tôn thật tốt!
Ánh mắt Sở Huyền chớp động, bắt đầu thi triển Thiên Cơ Tham Nguyên Thuật.
Thực lực hiện giờ của hắn là Khai Đạo Giả Thiên Địa, là tồn tại khai đạo 100 vạn dặm, chính là thuộc tóp cường giả đứng đầu Hỗn Độn.
Giờ phút này, hắn thi triển Thiên Cơ Tham Nguyên Thuật, có lẽ sẽ dò xét được căn nguyên thần hồn của Hắc Nguyệt ?
Trong mắt dần xuất hiện hình ảnh.
Bên trong một mảnh Hỗn Độn, không biết đây là không gian gì, phảng phất như trống rỗng, không thấy dấu vết của Đại Đạo, cũng không giống pháp tắc.
Mỗi một khắc, trong không gian xuất hiện một vòng tử quang nhàn nhạt, giống như tử quang chiếu rọi Hỗn Độn thời kỳ sơ khai.
Trong không gian sinh ra một đoàn pháp tắc, sau khi tử quang nhàn nhạt biến mất, thì pháp tắc lan tràn khắp không gian.
Không biết trải qua bao nhiêu năm tháng, bỗng nhiên chỗ này bạo phát rung chuyển, dường như có tồn tại khủng bố đang đánh nhau, khiến cho dư âm còn sót lại của trận chiến lan tràn đến đây.
Tia pháp tắc yếu ớt kia lay động, thoát ra khỏi không gian, bắt đầu lang thang trong Hỗn Độn vô biên.
Cũng không biết đã phát sinh biến cố gì, tia pháp tắc này dần dần biến thành một đạo thần hồn trống rỗng, không có ý thức, giống như một trang giấy trắng.
Thần hồn trống rỗng, phiêu đãng trong Hỗn Độn vô biên, cho đến khi, thần hồn phiêu đãng qua một mảnh vực sâu không gian, bị sức mạnh thần bí tác động đến.
Thần hồn lập tức bị đánh bay, trong quá trình này, một phần thần hồn bị chia tách ra, cuối cùng biến mất trong Hỗn Độn.
Mà chủ thần hồn, dần dà nhận lấy một ít quấy nhiễu, từ từ ngưng tụ, tự phong ấn bản thân, tựa hồ sau đó bị thứ gì dẫn dắt.
Rơi vào trong một mảnh thế giới.
Lúc này hình ảnh cũng kết thúc.
Sở Huyền chìm sâu vào suy tư.
Thiên Sinh Thần Hồn của Hắc Nguyệt, lai lịch còn thần bí hơn suy đoán của hắn.
Chỗ đó là mảnh không gian gì?
Sau khi tử quang chiếu rọi, sinh ra một đoàn pháp tắc, kế tiếp bị dư chấn của đại chiến, đánh bay ra chỗ không gian kia.
Phiêu đãng trong Hỗn Độn, thế mà đoàn pháp tắc kia lại biến thành thần hồn.
Thần hồn trống rỗng.
Đã sinh ra thần hồn, tại sao lại không có ý thức?
Chẳng lẽ có nhân tố nào tác động đến, mới không thể sinh ra ý thức, mà ở trong trạng thái trống rỗng?
Thần hồn Hắc Nguyệt bị thiếu, Sở Huyền cũng không biết, rốt cuộc là ngoài ý muốn, hay là có tồn tại mạnh mẽ khống chế.
Hắn nhớ lúc thần hồn phiêu đãng tới vực sâu khủng bố kia, tựa hồ nhận lấy lực lượng trùng kích thần bí.
Đây là chuyện ngoài ý muốn, hay là có tồn tại mạnh mẽ cố tình làm ra ?
Hơn nữa, thần hồn của Hắc Nguyệt, kỳ thật đang ở trạng thái ngủ say, cũng chưa có phóng xuất toàn bộ.
E rằng phải tu bổ toàn bộ thần hồn, mới có thể phóng xuất ra hoàn toàn.
Dựa vào tin tức mình nắm giữ, vị Sinh Linh Hỗn Độn kia, chỉ là cơ duyên xảo hợp, mới thu được phần thần hồn bị thiếu của Hắc Nguyệt.
Sở Huyền lại nghĩ tới, cỗ lực lượng dẫn dắt thần hồn Hắc Nguyệt rơi xuống Cửu Vực.
Là thế giới Cửu Vực có lực dẫn dắt, hay là do tồn tại nào đó làm ra?
Dùng thực lực hiện tại của hắn, vậy mà lại không thể nhìn thấu toàn bộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận