Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1044. Rời Đi (1)

Chương 1044. Rời Đi (1)
Editor: Kingofbattle.
Sở Thiên Minh liếc nhìn Sở Huyền một lúc lâu, có vẻ rất nghiêm túc.
Lúc này lão mới nói tiếp: "Sau khi ta đột phá Thiên Cảnh, mới đoán được đó là thanh âm của Đại Đạo. "
Sở Huyền khẽ gật đầu.
Lão già Sở Thiên Minh này, hẳn là lúc đó còn chưa phải là Đế Cảnh, tự nhiên không biết thanh âm của Đại Đạo ra sao.
"Lúc phụ thân ngươi chào đời, liền xuất hiện dị tượng, vang lên âm thanh của Đại Đạo, chỉ là......"
Sở Thiên Minh hơi do dự một chút, mới nói tiếp : "Dị tượng như thế, ta nghĩ là chuyện tốt, nên cực kỳ mừng rỡ, tất nhiên là cảm thấy Sở gia sẽ được dẫn dắt bởi Sở Thu Lạc mà quật khởi. "
"Chỉ là khi đó, tựa hồ đã phát sinh một vài chuyện thần bí, khiến cho nãi nãi của ngươi chết sớm. "
Sở Thiên Minh thở dài một hơi, vội nói: "Đều do lúc trước bản thân ta thực lực quá kém, thậm chí cũng không rõ ràng, rốt cuộc là phát sinh biến cố gì. "
"Phụ thân của ngươi là một thiên tài, kỳ thật năm hắn lên ba đã là Hư Cảnh. "
Sở gia cũng nhờ có Sở Thu Lạc, mà chèn ép tất cả thiên kiêu cùng thời với hắn trong Tần quốc, thậm chí trở thành thiên kiêu nổi danh Nam Châu.
Nhưng mà, sau khi hắn đột phá Hư Cảnh, tu vi gần như không thể tăng trưởng.
"Kỳ thật, ta cảm thấy Sở Thu Lạc đã sớm đã không phải là Hư Cảnh, chẳng qua là nó ẩn giấu cảnh giới mà thôi. "
Sở Thiên Minh cực kỳ yêu thương đứa con trai bảo bối này.
"Ta ký thác kỳ vọng rất lớn đối với phụ thân của ngươi, nhưng ta cũng biết, thậm chí cả Nam Châu này, cũng không thể giữ chân được hắn, cuối cùng có một ngày hắn sẽ rời đi. "
"Ta chỉ nghĩ đến, trước lúc Sở Thu Lạc rời đi, có thể lưu lại một đứa cháu nối dõi, tiếp tục dẫn dắt Sở gia quật khởi. "
Sở Thiên Minh vừa dứt lời, đột nhiên nổi giận ầm ầm.
"Nhưng ngàn vạn lần ta không ngờ tới, mẫu thân của ngươi không biết chui từ đâu ra, bắt được trái tim của Thu Lạc, sau đó sinh ra ngươi! "
Sở Huyền đã hiểu.
Nếu không phải bản thân mình quá phế vật, lão đầu Sở Thiên Minh này cũng sẽ không tức giận đối với mẫu thân mình như thế.
Cũng sẽ không nhìn thấy mình liền nổi trận lôi đình.
Đại khái là lão cảm thấy, là do mẫu thân của mình, làm hỏng huyết mạch yêu nghiệt của Sở Thu Lạc.
"Cho nên, khả năng rất lớn là phụ thân chưa chết? "
"Ta cũng không biết. "
Sở Thiên Minh có chút suy sụp nói ra.
Ánh mắt Sở Huyền lưu chuyển tinh quang, giờ phút này lại liếc nhìn Sở Thiên Minh, có thể nhìn thấy loáng thoáng bên trong thần hồn của Sở Thiên Minh, có một tia đạo vận đặc thù.
Hiển nhiên không phải Sở Thiên Minh tu luyện ra, ắt hẳn là do phụ thân Sở Thu Lạc để lại cho lão.
Đây là báo công ơn dưỡng dục?
Sở Huyền thoáng trầm mặc.
Vị phụ thân kia của hắn, thậm chí lại lịch có chút thần bí.
Đương nhiên, vị mẫu thân kia của mình cũng không hề thua kém.
Một tia đạo vận bên trong thần hồn của Sở Thiên Minh, ngay cả Sở Huyền cũng không thể nhìn thấu.
Phải biết hắn là Chí Thượng Hỗn Độn....
Hơn nữa còn là người mạnh nhất trong đồng cấp.
Vậy mà cũng không thể nhìn thấu một tia đạo vận này, có thể thấy được không hề tầm thường.
"Ngươi muốn đi tìm phụ thân của mình? "
Sở Thiên Minh liếc nhìn Sở Huyền, giống như giễu cợt nói: "Tiểu tử ngươi nên bỏ suy nghĩ ấy đi thôi, chỉ dựa vào chút thực lực của ngươi, chẳng những không tìm được còn chết phơi thây ở ngoài. "
Kế tiếp lão thở dài một hơi, nói: "Hiện tại ta cũng không trông cậy vào ngươi làm ra đại sự gì. "
"Ngươi vẫn nên ở lại Sở gia, hôm nào ta sẽ sắp xếp một hôn sự cho ngươi, xem như duy trì huyết mạch của Thu Lạc bất đoạn! "
Sở Huyền lườm nguýt lão đầu này, chẳng muốn nói thêm gì.
Bất quá hắn cũng nhìn ra được, Sở Thiên Minh thật sự rất thương phụ thân của mình.
Mà phụ thân của hắn, có chút thần bí....
Không ở trong thiên địa này, thậm chí cũng không ở trong Hỗn Độn?
Siêu Thoát Hỗn Độn? Không thể nào.
Sở Huyền có chút khó tin.
Theo những gì Sở Thiên Minh kể lại, hắn có thể tổng kết ra, Sở Thu Lạc sinh ra không giống bình thường.
Thời điểm hắn sinh ra, lại phát sinh biến cố bất ngờ.
Lúc ấy thực lực Sở Thiên Minh quá kém, căn bản là không biết rõ xảy ra chuyện gì.
Trái lại Sở Huyền cũng không có ham muốn quá mạnh, tìm hiểu lai lịch phụ thân của mình.
Thuần túy là cảm giác không tầm thường, trong lòng sinh ra tò mò mà thôi.
Sau khi hỏi rõ, cũng chỉ như vậy.
Cũng không biết, mình còn có cơ hội gặp lại phụ thân.
Tất nhiên Sở Huyền cũng không quá để tâm vấn đề này.
"Lão nhân gia ngài, vẫn nên tiếp tục bế quan tu luyện, ta sẽ không quấy rầy nữa."
Sở Huyền quay người rời đi.
Sở Thiên Minh liếc nhìn bóng lưng hắn rời đi, ánh mắt lộ ra tia phức tạp.
Cuối cùng chỉ thở dài một tiếng.
"Thu Lạc! "
Theo thực lực gia tăng, tầm mắt càng mở rộng, tự nhiên Sở Thiên Minh cũng biết, thân thế của Sở Thu Lạc không tầm thường.
Kế tiếp lão lấy ra một quả ngọc phù.
Truyền tin nói: "Bảo vệ tốt Sở Huyền. "
"Vâng. "
Bất luận ra sao, Sở Huyền là huyết mạch duy nhất mà Sở Thu Lạc lưu lại, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì.
Lúc trước hắn cảm thấy buồn chán, tâm tình tức giận, mới trục xuất Sở Huyền ra ngoài.
Cũng không phải là thật sự vứt bỏ đứa cháu này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận