Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 920. Thần Uy Cổ Tướng (3)

Chương 920. Thần Uy Cổ Tướng (3)
Editor: Kingofbattle.
Hạ rút đao ra khỏi vỏ, ánh đao loé lên một tia sắc lạnh, vô cùng bá đạo.
Tựa hồ như muốn chém rách Hỗn Độn thành hai mảnh.
Đao quang chiếu sáng một vùng, đứng cách xa trăm vạn dặm cũng có thể thấy được rõ ràng.
Rất nhiều cường giả đang chạy về Cửu Vực, thân hình lập tức dừng lại.
Bọn hắn nhìn về phương hướng Cửu Vực, khi thấy ánh đao bá đạo kia, trong lòng đều cảm thấy hoảng sợ.
Trong đó, không thiếu tồn tại cấp lão tổ của các tộc.
"Tựa hồ ánh đao kia là của Hạ? "
Bên trong Cửu Vực, người sử dụng đao cuồng bá cỡ này, chỉ có Hạ của nhân tộc!
"Hạ, không ngờ hắn đã đạt tới cảnh giới này. "
Không ít cường giả nhận biết Hạ từ trước, đều lộ ra vẻ khiếp sợ cùng ghen ghét.
Trong đó có không ít người, đều thuộc về bối phận trước Hạ.
Cho đến hôm nay, Hạ đã Siêu Thoát Thiên Địa Đại Đạo.
Mà bọn hắn vẫn chưa thể đột phá cửa ải này.
"Hạ còn như thế, Sở thì sao? "
"Sở? Chỉ biết dùng âm mưu quỷ kế, lúc trước nếu không nhờ Thái, hắn đã sớm chết. "
Có người tỏ vẻ khinh thường đối với Sở.
"Ta cũng muốn nhìn xem, Hạ có dũng mãnh như trong lời đồn hay không! "
Một vị cường giả không chịu dừng lại, mà tiếp tục bay về mảnh Hỗn Độn gần Cửu Vực.
Trong đám người dừng lại, không ít cường giả đều lộ ra vẻ hâm mộ.
Người vừa lên tiếng chính là một vị Siêu Thoát Thiên Địa Đại Đạo.
Chủng tộc của đối phương, miễn cưỡng xem như cường tộc ở Cửu Vực mà thôi.
Vậy mà hắn có thể đột phá.
Chủng tộc có Siêu Thoát Thiên Địa Đại Đạo Giả trấn thủ, tất nhiên cấp bậc sẽ tăng lên mấy lần.
Mặc dù không thể nào sánh ngang tam tộc Thần Tiên Ma, nhưng cũng là dạng cường tộc đỉnh cấp đứng đầu một phương.
Lúc này khí thế trên người Hạ rất bá đạo, ngạo thị bốn phương.
Thật muốn chiến, cho dù Mị và Phiêu liên thủ, hắn cũng không sợ chút nào.
Chẳng qua là nhân tộc nằm ở thế yếu, một mình hắn không thể kháng cự nhiều phe mà thôi.
Xích Ma, hắn cũng không để vào mắt.
"Ngươi tiếp một đao của ta là được! "
Oanh!
Một đao cuồng bá vô xong chém tới.
"Rống! "
Quái xà trên đầu Xích Ma tung bay, ma khí sôi trào, đánh ra một quyền.
Oanh!
Ma khí chấn động, sau đó bị đánh tan, thân hình Xích Ma bay ngược ra ngoài.
Hạ vẫn cầm đao đứng hiên ngang, bá khí vô song.
Trên mặt Phiêu vẫn giữ nụ cười khẽ.
Nhưng sắc mặt Đình trở nên ngưng trọng.
Dùng một đao đánh bay Xích Ma.
Thực lực của Hạ mạnh hơn Xích Ma không ít, tự nhiên cũng vuợt qua hắn.
Ánh mắt Xích Ma huyết hồng, thân hình bay vụt trở về.
Gắt gao nhìn chằm chằm vào Hạ.
Xét về tuổi tác, thật ra bối phận của Hạ còn thấp hơn hắn, hai người không cùng một thời đại.
Nhưng mà, Hạ lại vượt qua mặt hắn!
Nhân tộc! đây là chủng tộc được Đại Đạo chiếu cố!
Thiên phú càng khó có thể tưởng tượng!
"Còn muốn đánh hay không? "
Hạ lạnh lùng liếc nhìn hắn.
"Hừ! " Xích Ma chỉ hừ lạnh một tiếng, không có ý ra tay nữa.
"Mọi người vừa trở về, hà tất chém giết lẫn nhau, vẫn nên quan sát Cửu Vực thì hơn. "
Phiêu khẽ cười nói ra.
Theo thời gian càng dài, ưu thế của các tộc Cửu Vực sẽ càng lúc càng lớn.
Số lượng cường giả trở về cũng càng nhiều.
Cuối cùng nhân tộc sẽ lọt vào thế yếu.
Mặc dù Tiên tộc không ra tay nhằm vào, thì hai tộc Thần Ma cùng với một ít tộc khác sẽ nhằm vào nhân tộc.
Nếu như chủng tộc Hỗn Độn cũng nhằm vào nhân tộc.
Nhân tộc liền trở thành kẻ địch chung của mọi người.
Tạm thời Hỗn Độn tộc không có lý do nhằm vào nhân tộc.
Chẳng qua là, có một vài thời điểm, nhằm vào kẻ yếu cũng không cần tới lý do.
Ánh mắt Phiêu nhìn về phía Cổ Giới Hỗn Độn.
Một vị cường giả trở về.
Côn Thắng! Siêu Thoát Thiên Địa Đại Đạo Giả.
Thực lực không thua gì Xích Ma cùng Đình.
Một đám cường giả dời ánh mắt về phía Cửu Vực.
Giờ phút này, Cửu Vực được bao phủ bởi ánh sáng pháp tắc, hơn nữa không ngừng mở rộng về phía Hỗn Độn.
Phạm vi phóng xạ của Đại Đạo mỗi lúc càng lớn.
Dựa theo mức độ phát triển thế này, Cửu Vực rất có khả năng sẽ bao phủ cả Cổ Giới Hỗn Độn.
Một đám cường giả ở ngoài đều không thể thấy tình huống bên trong Thiên Đạo.
"Nhân tộc, quả nhiên được chiếu cố! "
Xích Ma cười lạnh một tiếng.
Có không ít Khai Đạo giả các tộc tiến vào Đại Đạo Cửu Vực, bên trong đã đi ra một ít.
Rất ít người còn cảm ngộ ở trong Đại Đạo.
Duy chỉ có nhân tộc, chưa có người nào đi ra.
Có người nào tiến vào bên trong thiên địa Cửu Vực hay không, cũng còn chưa biết được.
Bầu không khí lại bắt đầu trở nên vi diệu.
Các tộc Cửu Vực có một loại ăn ý mơ hồ.
Phiêu nhìn về phía Long Quân.
Vị lão tổ thần bí này của Long tộc, vậy mà có thể cho tiến vào Đại Đạo Cửu Vực.
Hơn nữa, thái độ của đối phương với nhân tộc rất hữu hảo.
Bởi vì hắn còn ở đây, cho nên Long tộc sẽ không nhằm vào nhân tộc.
Hơn nữa, Hỏa Phượng tộc cũng không muốn ra sức.
Không biết quái điểu này là tồn tại gì.
"Nhất định phải nghĩ cách tiến vào Cửu Vực. "
Phiêu mở miệng nói.
Biến cố lần này của Cửu Vực, đã kinh động đến vô số cường giả.
Nguyên nhân khiến bọn hắn trở về, chính là bởi vì biến cố Cửu Vực.
Biến hoá lần này có thể sẽ ảnh hưởng đến công tác chuẩn bị đối phó với biến cố Hỗn Độn trước đó.
"Dùng cách gì tiến vào? "
Đình trầm giọng mở miệng nói.
"Người có duyên sẽ vào được, không thể cưỡng cầu. "
Thái cười nhẹ một tiếng, sau đó quay người rời đi, trở về trong Cổ Giới Hỗn Độn.
Cự Nhân tộc chỉ chừa lại vài người theo dõi thế cục, những người còn lại đều quay về tộc địa Cự Nhân tộc.
Nhìn thấy Cự Nhân tộc rời đi, không ít cường giả đều lộ vẻ đăm chiêu.
Lúc trước bọn hắn trở mặt với nhân tộc, sau đó lại phát sinh mâu thuẫn với các tộc.
Cự Nhân tộc vẫn luôn bảo trì thế trung lập.
Chủng tộc trong Cổ Giới Hỗn Độn, cùng các tộc Cửu Vực, đều tránh đối chọi với Cự Nhân tộc, không có ý muốn trêu chọc.
Lần này Cửu Vực xảy ra biến cố, không hề tầm thường, vậy mà Cự Nhân tộc cũng không có ý tưởng tham dự, chuyện này khá kỳ lạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận